Thiếp Thân Đặc Công
Chương 391 : đêm nay ngủ với ta đi
Ngày đăng: 02:05 20/04/20
Tại Vân Cảng đại quán, Phương Dật Thiên cùng bốn nam nhân uống đến sáng sớm khi quán mở cửa mới dừng lại. Cho đến cuối cùng mỗi người trên mặt đều có men say, chẳng qua đối với họ mà nói, đêm nay tuyệt đối là vui sướng.
Uống rượu, nếu muốn uống thật cao hứng, thứ nhất phải có được rượu ngon, sau đó cũng là quan trọng nhất là tìm người uống rượu với mình, nếu là nói chuyện với nhau không hợp hay là không tìm lấy được một người uống rượu cùng, như vậy cả quá trình uống rượu tuyết đối là vô vị, có rượu tốt hơn nữa uống vào trong miệng đều như nước lã. Trái lại mình cùng các huynh đệ cùng một chỗ uống rượu, như vậy cho dù là vài đồng một chai rượu rẻ mạt uống cũng thấy sung sướng thống khoái.
-Đêm nay thật sự là uống rất thống khoái, ha ha, đi thôi đi thôi, ta cũng phải đi thôi.
Phương Dật Thiên đứng lên phun ra một ngụm rượu nói.
-Ha ha, đêm nay thực là con mẹ nó thích, hôm nào lại tiếp tục đến quán rượu, mẹ nó, các ngươi mấy cái tên hỗn đản này, muốn chuốc say ta, không biết Tiểu Đao ta ngàn chén không say sao?
Tiểu Đao nhếch miệng cười thần sắc đắc ý, bởi vì trong bữa tiệc bọn họ cùng với Phương Dật Thiên chơi trò đoán số, chẳng qua cũng chưa thể làm cho hắn ngã xuống được.
-Đao lão đệ ngươi đừng vội đắc ý, Phương lão đệ hôm nào ngươi cùng với hắn đến chỗ ta, chỗ ta còn có vài bình hảo tửu, chờ xem các ngươi có thể uống được bao nhiêu.
Trương lão bản cũng đứng lên cười nói.
-Được rồi được rồi, về thôi nào!
Phương Dật Thiên nói xong chuyển hướng Nghiêm Minh nói tiếp:
-Amine, đêm nay quấy rầy ngươi nhiều quá, ngươi hãy nghỉ ngơi cho tốt ngày mai còn kinh doanh đại quán đó.
-Phương ca ngươi như thế sao coi là quấy rầy được, nói như thế ta liền giận ngươi đó. Hôm nay như thế là được, hôm nào ta cùng các ngươi tiếp tục uống tiếp.
Nghiêm Minh nói.
Phương Dật Thiên gật gật đầu, cuối cùng nói lời từ biệt với Nghiêm Minh, sau đó liền cùng Tiểu Đao và bọn Trương lão bản rời khỏi đại quán.
Trương lão bản phải trở về xương, mà Hầu Quân còn đi gặp gỡ bạn bè huynh đệ của hắn. Chỉ còn Phương Dật Thiên cùng với Tiểu Đao cùng một xe rời đi.
-Đại ca, ta đi khách sạn ngủ, người đưa ta đến khách sạn ta thuê một phòng là được.
Tiểu Đao ngồi ở trên xe nói.
-Ngươi nói đểu cái gì thế, đi đến chỗ ta ngủ, ngươi một khi đã đến đây, như thế nào lại để ngươi đi khách sạn ngủ? Đại ca cũng không phải là không có nơi cho ngươi dung thân.
Phương Dật Thiên buồn cười nói rồi lái xe hướng tới biệt thự Lam Hồ mà phóng như bay. Tiểu Đao cười cười, cũng không nói nữa, tùy ý để Phương Dật Thiên chở tới biệt thự Lam Hồ.
Lam Tuyết nhìn về phía Tiểu Đao, tiếp theo còn nói thêm:
-Các ngươi cũng mệt rồi đi nghỉ ngơi trước đi, hiện tại đêm cũng đã khuya rồi.
-Tiểu Đao theo ta!
Phương Dật Thiên nói nói xong đứng lên dẫn Tiểu Đao lên trên lầu. Lam Tuyết cũng đi theo lên, trên mặt ửng đỏ cũng mang theo một tia vui sướng mà lại cực kỳ ngọt ngào tươi cười.
Tiểu Đao xưng hô với nàng là chị dâu, điều này hiển nhiên là Phương Dật Thiên trướ cđó thừa nhận nàng là vợ của hắn, nói cách khác trong ý thức của hắn đã cam chịu nàng chính là thê tử của hắn,diều này làm cho nàng cảm thấy cao hứng.
-Tiểu Đao, căn phòng này đêm nay chúng ta hai người ngủ một giường, tiểu tử ngươi ngáy nhỏ thôi bằng không lão tử trực tiếp dùng tất ngăn miệng của ngươi lại.
Phương Dât Thiên cười dẫn TIểu Đao đi về phía phòng của mình.
-Ơi chao, đại ca ngươi nói cái gì vậy? Không thể vì ta đến đây mà để chị dâu ngủ một mình trong phòng, làm như vậy sau này ta làm sao dám tới. Hơn nữa tiểu đệ ngủ cũng có nhiều tật xấu, tốt nhất không nên ngủ cùng!
Tiểu Đao liếc mắt nhìn Phương Dật Thiên nói. Phương Dật Thiên giật mình, Tiểu Đao cho rằng hắn trước kia mỗi ngày đều ngủ cùng với Lam Tuyết, Lam Tuyết là vị hôn thê của hắn, hắn trước đây luôn trốn tránh nàng, dừng nói ngủ ngay cả miệng cũng chưa từng thân mật, tiểu tử này thật đúng là nghĩ hắn cùng với Lam Tuyết thực sự là vợ chồng?
Phía sau Lam Tuyết cũng giật mình, rồi hé khuôn mặt ngọc đỏ ửng mãi không thôi.
-Sao thế được … Tiểu Đao, đại ca với ngươi đã lâu không gặp, đêm nay cùng nhau ngủ tâm sự chuyện cũ cũng tốt.
Phương Dật Thiên cười khổ nói.
-Không phải năm đó mọi chuyện đều rõ ràng sao, có gì đâu? Được được ta đi ngủ trước, ngươi cũng đi ngủ đi nhưng đừng đi vào đây đó.
TIểu Đao trưng mắt nói. Đó là phòng ngủ của ta dựa vào cái gì không thể đi vào? Phương Dật Thiên là câm điếc ăn Hoàng Liên, có khổ mà không thể nói nên lời.
-Ừm.. Dật Thiên, đã khuya, vào đi ngủ đi, cứ để cho Tiểu Đao ngủ một mình.
Trong lúc Phương Dật Thiên tiến thoái lưỡng nan, đột nhiên thấy Lam Tuyết đứng ở trước cửa phòng nàng mở miệng nói.