Thiết Huyết Đại Minh
Chương 182 : Tần hoài diễm kỹ giỏi ca vũ (1)
Ngày đăng: 19:33 19/04/20
Thường Duyên Linh và Lý Tổ Thuật rất nể mặt Vương Phác, hai người dời khỏi nhà tắm liền trở về nha môn Cẩm y vệ, bắt đầu cử người đi tới các phủ huyện xung quanh chuộc người, thoáng chốc đã làm cho toàn bộ thành Nam Kinh xôn xao, người dân không hiểu sự tình còn cho rằng quan viên nào xui xẻo lại phạm phải luật pháp triều đình, bị đưa vào nhà tù Cẩm y vệ.
Vương Phác thì không vội dời khỏi nhà tắm, mà cho gọi người sư phụ già tới đấm bóp lưng.
Vương Phác trần truồng nằm trên giường êm, vừa hưởng thụ cảm giác được lão sư phụ đấm bóp lưng vừa hỏi:
- Lão sư phụ, năm nay ông bao nhiêu niên kỷ rồi?
- Niên kỷ?
Lão sư phụ không hiểu nói:
- Gì mà niên kỷ?
- À … đấy là nói ông lão năm nay bao nhiêu tuổi rồi.
- Ồ, quan gia hỏi tiểu lão bao nhiêu tuổi rồi, tiểu lão năm nay 61 tuổi rồi.
- Ông à, ông đã đấm bóp cho mọi người ở nhà tắm này bao lâu rồi?
- Mười sáu tuổi lão đã tới nhà tắm đấm bóp cho người ta rồi, đến giờ là tròn 45 năm rồi.
- Chẳng trách có tay nghề giỏi đến vậy.
Vương Phác lại hỏi:
- Ngoài đấm bóp lưng ra, ông còn làm được gì nữa không?
Ông lão đáp:
- Tiểu lão ngoài đấm bóp lưng ra còn có thể massage, sửa bàn chân, cắt tóc, cạo râu, à đúng rồi, tiểu lão còn có thể giác hơi cho người ta.
Vương Phác không kìm nổi nghiêng đầu lên hỏi:
- Ông còn có thể giác hơi?
- Đúng vậy.
Ông lão nói:
- Tay nghề giác hơi của tiểu lão là gia truyền đấy.
- Tốt quá rồi.
Vương Phác xoay người ngồi dậy, cũng không cần ông lão xoa bóp lưng cho nữa, hỏi:
- Ba vị mời vào trong.
Chờ Vương Phác ngồi xuống cạnh bàn, tiểu nhị lại tay chân nhanh nhẹn rót cho Vương Phác ly trà, nói:
- Vị công tử đây rất lạ, lần đầu tới Tiêu Dao tửu lầu chúng tôi đúng không?
- Đúng vậy.
Vương Phác cười nói
- Tiêu Dao tửu lầu các ngươi có món gì ăn ngon nói xem nào.
Tiểu nhị cười nói:
- Tiêu Dao tửu lầu chúng tôi là tửu lầu lớn nhất thành Nam Kinh, các tửu lầu khác có gì chúng tôi cũng có. Chúng tôi còn có những thứ mà tửu lầu khác không có. Chúng tôi có Thiệu Hưng nữ nhi hồng 10 năm, mao đài Quý Châu đậm hương. Ngoài ra còn có rượu vang từ nước ngoài tới, thức ăn thì càng không phải nói, các món ăn ngon thiên hạ có cũng đều có, chỉ cần công tử ngài nói ra, đầu bếp Tiêu Dao tửu lầu chúng tôi sẽ làm cho ngài.
- Thật sao?
Vương Phác cười nói.
- Chuyện này là thật sao?
Tiểu nhị tự tin đáp:
- Là thật.
Vương Phác nói:
- Gà xé phay, thịt luộc, canh chua cá, có không?
Tiểu nhị đáp:
- Chuyện nhỏ, chẳng phải đó là món Tứ Xuyên sao, không thành vấn đề.
Vương Phác lại nói:
- Địa tam tươi, phở xào thịt, dưa chuột nộm bì, tương thịt bò, có không?
- Ồ?
Tiểu nhị ồ lên một tiếng nói:
- Vài món này quả thật chưa nghe qua.