Thiết Huyết Đại Minh

Chương 2541 : Thư ký quân vụ (1)

Ngày đăng: 19:35 19/04/20


Vương Phác ngẩng đầu lên, ngạc nhiên nhìn Trần Viên Viên và Liễu Như Thị, nói:



- Phu nhân? Liễu cô nương?



- Tỷ có chuyện gì thì có nói với tướng công.



Trần Viên Viên đến cười một cách tự nhiên với Vương Phác, nói:



- Vậy hai người bàn chính sự đi, thiếp đi chuẩn bị thức ăn khuya cho hai người.



Nói đoạn, Trần Viên Viên liền đi ra.



Vương Phác đưa tay ra, hỏi Liễu Như Thị:



- Không biết Liễu cô nương có lời gì muốn nói với tại hạ?



Liễu Như Thị cúi chào một cách duyên dáng, cất giọng nói nhẹ nhàng:



- Tiểu nữ thay mặt cho trăm vạn sinh linh Giang Bắc mà đến.



- Thay trăm vạn sinh linh Giang Bắc?



Vương Phác ngạc nhiên nói:



- Lời này là sao?



Liễu Như Thị nói:



- Tân quân của đại doanh Yến Tử Cơ đang tập kết ở Phố Tử Khẩu. Nếu tiểu nữ không đoán sai, Tướng quân nhất định sẽ động thủ với Hoài An Lưu Trạch Thanh phải không?



Sắc mặt của Vương Phác trầm xuống, hỏi:



- Liễu cô nương, làm sao cô biết được?



Thật sự là Liễu Như Thị không nói sai, Vương Phác quả thật đang tính toán xuất binh, mà đối tượng Vương Phác muốn đối phó lại là Hoài An Lưu Trạch Thanh. Lão súc sinh Lưu Trạch Thanh chẳng những vứt bỏ Sơn Đông, hơn nữa còn bóc lột bách tính. Tai họa này một ngày vẫn chưa diệt, thì bách tính Hoài An hoặc thậm chí là Giang Bắc một ngày cũng không được sống yên ổn.



Liễu Như Thị vội vã nói:



- Tướng quân không cần phải đa nghi, không có người nào tiết lộ quân tình, tiểu nữ đoán là vậy.



- Đoán sao?




Ngoài ra, sau khi xử lý xong bốn tên Lưu Trạch Thanh, đại quân bốn trấn liền mất đi tâm phúc, ắt sẽ vào thế phân chia thành các đoàn thể quân sự tương đối độc lập. Thực lực của mỗi đoàn thể quân sự sẽ yếu đi nhiều, hơn nữa mối liên hệ với nhau cũng không thể bền chặt như thép, ắt sẽ phát sinh va chạm. Lúc này, Vương Phác có thể mượn lợi thế điều đình để khống chế quân đội của bốn trấn này.



Tuy nhiên, tất cả những điều này đều có một điều kiện tiên quyết, đó chính là phải làm sao cho đám người Lưu Trạch nguyện ý đến Nam Kinh, nếu bọn họ không đến, Vương Phác không có cách nào đụng đến sợi lông của bọn họ.



Vương Phác nói:



- Nếu như bọn họ không đến thì sao?



Liễu Như Thị nói:



- Vậy thì Tướng quân hãy tìm cách lấy được lòng tin của bọn họ, khiến cho bọn họ yên tâm mà đến.



Lúc hai người đang nói chuyện, bỗng nhiên Nộn nương tiến vào bẩm báo:



- Tướng quân, có thư cấp báo.



- Thư cấp báo?



Vương Phác thuận miệng hỏi:



- Là ở đâu gửi đến?



Nộn nương nói:



- Hoài An Lưu Trạch Thanh.



- Lưu Trạch Thanh?



Vương Phác liền hỏi:



- Mau đem qua đây.



Vội vã xem xong thư, Vương Phác không khỏi vui mừng nhướng mày, nói với Liễu Như Thị:



- Liễu cô nương, đang lo lắng tìm cách khiến Lưu Trạch Thanh đến Nam Kinh, nào ngờ, tên khốn này lại tự mình tìm đến cửa, ha ha.



Nói xong, Vương Phác đưa bức thư cho Liễu Như Thị.



Liễu Như Thị xem xong bức thư sắc mặt cũng biến hóa. Kỳ thực bức thư này chính là thư tranh công của Lưu Trạch Thanh, nói y đã tiếp đón Vĩnh Vương, Định Vương cùng công chúa Trường Binh ở phủ Hoài An, đang đích thân dẫn binh hộ tống đến Nam Kinh, đồng thời bán rẻ phục xã Đông Lâm không chút lưu tình. Bức mật thư do Chu Tiêu đọc, Tiền Khiêm Ích chấp bút, Trương Phổ, Lữ Đại Khí ký tên cũng đính vào mặt sau.