Thiết Huyết Đại Minh
Chương 3512 : Đa nhĩ cổn muốn làm gì? (2)
Ngày đăng: 19:37 19/04/20
Trương Hoàng Ngôn kích động đến cả khuôn mặt đỏ bừng, là người đầu tiên khàn cả giọng quát to theo.
Sau đó là Tri huyện Túc Thiên và hơn mười quan Sĩ Lâm, tiếp đó là tất cả dân chạy nạn ở phụ cận nghe được tiếng gào thét của bọn họ, cuối cùng tất cả dân chạy nạn tụ tập tới cũng bắt đầu như bị mắc chứng cuồng loạn phẫn nộ gào rống, tiếng gầm thật lớn như muốn chấn vỡ trường thiên, ai nói người Hán chính là nông phu yếu đuối? Ai nói người Hán chính là sơn dương mặc người làm thịt?
Dân tộc Đại Hán chúng ta chỉ là quá thiện lương, dân tộc Đại Hán chúng ta chỉ là quá nhường nhịn.
Nhưng thiện lương không có nghĩa là yếu đuối, nhường nhịn càng không có nghĩa là e ngại, nếu có ai cho rằng dân tộc Đại Hán chúng ta yếu đuối có thể tùy ý bắt nạt, như vậy một ngày nào đó hắn sẽ phải trả một cái giá thê thảm và nghiêm trọng! Nhìn tổng quát lịch sử năm ngàn năm văn minh Hoa Hạ, có bao nhiêu ngoại tộc man di đã từng ức hiếp nô dịch dân tộc Đại Hán chúng ta? Nhưng giờ đây, Hung Nô, Tiên Ti những dân tộc từng một thời cường thịnh lại còn đâu? Mông Cổ, Đột Quyết những dân tộc đã từng vô cùng hùng mạnh lại thế nào trở thành dân tộc nhỏ yếu?
Giờ khắc này, trong lòng Vương Phác chỉ có sát ý, sát ý ngập trời!
Thế giới này chính là một thế giới cá lớn nuốt cá bé, chính là thế giới người thắng làm vua kẻ thua làm giặc!
Ba trăm năm trước, dưới thời Thiết Mộc Chân Mông Cổ một thời hùng mạnh, thế nên khi đó người Mông Cổ là vua cả thế giới, bọn họ có thể giết chết bất luận người nào bọn họ muốn giết, trong đó liền bao quát cả người Hán! Như vậy ba trăm năm sau, Đại Minh phục hưng đương nhiên cũng có thể giết chết bất luận người nào muốn giết, trong đó liền bao gồm cả người Mông Cổ!
Không cùng tổ tiên với ta, tâm tư tất dị.
Ban đêm, trú địa lâm thời của Trung Ương Quân.
Trở về lại hành dinh rồi, tâm tình của Vương Phác vẫn mãi không thể bình tĩnh, thân là một kẻ xuyên việt, chỉ có Vương Phác biết rõ trên lưng dân tộc Đại Hán đã phải gánh vác khổ cực sâu đậm, dân tộc Đại Hán là dân tộc nhân từ nhất, ôn hòa nhất trên thế giới này, bọn họ dùng chính sự cần cù lao động và trí thông minh sáng tạo nên nền văn minh sáng chói nhất trên thế giới.
Dân tộc Đại Hán tuân theo dạy bảo của nhiều thế hệ tiên hiền, không hề keo kiệt đóng góp những thành quả của bản thân cho sự phát triển văn minh, dùng tri thức tiên tiến giáo hóa đám dân dã man láng giềng xung quanh, hy vọng có thể cùng hưởng văn minh, nhưng kết quả thật đáng tiếc, hoặc là nói rất châm chọc, cũng chính những lũ man di đã được dân tộc Đại Hán trợ giúp vô số này mang đến thảm hỏa thê thảm và nghiêm trọng cho dân tộc Đại Hán.
Vương Phác không thể không nghĩ, dạy bảo của tiên hiền các triều đại có lẽ là sai lầm, dân tộc Đại Hán nếu không nhân từ, ôn hòa giống như trước, dân tộc Đại Hán cũng có thể trở nên sung mãn ham muốn xâm lược, đối với các dân tộc có thể dung hợp thì thông qua tàn sát chủng tộc để xúc tiến dung hợp, làm cho họ trở thảnh một bộ phận của dân tộc Đại Hán, đối với dân tộc không thể dung hòa thì cứ nhẫn tâm hủy diệt!
Liễu Như Thị nghe vậy đôi mắt đẹp liền sáng ngời, nghiêm giọng nói:
- Đúng rồi, nhất định là như vậy!
Liễu Khinh Yên hoang mang thoáng nhìn Vương Phác, lại hỏi Liễu Như Thị:
- Như Thị muội tử, là thế nào a?
Trên khuôn mặt trắng nõn của Liễu Như Thị bỗng dâng lên một tầng đỏ ửng, nói:
- Khinh Yên tỷ tỷ, sở dĩ Đa Nhĩ Cổn thúc đẩy Thát tử Mông Cổ mạnh mẽ tấn công Tế Ninh, chính là nhằm tạo cho chúng ta một loại ảo giác, cho rằng Thát tử Mông Cổ muốn trước khi Trung Ương Quân đuổi tới tiên phát chế nhân công chiếm Tế Ninh, sau đó dụ cho Trung Ương Quân của chúng ta tăng nhanh tốc độ tiến lên phía Bắc cứu viện.
- Này là có dụng ý gì?
Liễu Như Yên bối rối nói:
- Trung Ương Quân của ta tăng tốc độ Bắc thượng, đối với Kiến Nô có chỗ tốt gì?
Liễu Như Thị giọng trầm trọng nói:
- Khinh Yên tỷ tỷ chẳng lẽ đã quên, Kiến Nô đã điều động ít nhất mười vạn kỵ binh Mông Cổ, đây chính là một lực lượng cơ động hùng mạnh, một khi Trung Ương Quân của ta tăng tốc độ Bắc thượng tiến đến cứu viện, Hỏa thương doanh khinh trang tiền tiến cùng với Quân nhu doanh, Pháo doanh mang nặng mà đi khó tránh khỏi sẽ kéo ra khoảng cách, đến lúc này liền tạo cơ hội cho kỵ binh Mông Cổ thừa cơ lợi dụng rồi.