Thiết Huyết Đại Minh
Chương 369 : Ngoan cố chống cự (1)
Ngày đăng: 19:37 19/04/20
Đại doanh Kiến Nô.
Những người chăn ngựa của doanh trướng Bát Kỳ rất nhanh liền bị gọi đến trướng của Đa Nhĩ Cổn, có mấy người chăn ngựa dường như cảm thấy có chuyện không ổn, quỳ trên mặt đất không dám thở mạnh một tiếng.
Ánh mắt Đa Nhĩ Cổn lạnh lùng, trầm giọng hỏi:
- Trẫm hỏi các ngươi, gần đây doanh trại có gì dị thường không?
Thổ Tạ Đồ thân vương ở bên cạnh không khỏi khẩn trương, lúc này y thật hy vọng các chiến mã của doanh trại Bát Kỳ không bị mã ôn lan đến, nếu như vậy tội của y còn có thể nhẹ chút, còn nếu thật tất cả chiến mã của doanh trại Bát Kỳ đều bị mã ôn, vậy thì Đa Nhĩ Cổn nhất định sẽ không dễ dàng buông tha cho y, làm không tốt thì ngay cả bộ tộc của Thổ Tạ Đồ sẽ biến mất trên thảo nguyên.
Đầu tiên ánh mắt của Đa Nhĩ Cổn dừng ở trên đầu mã phu của Chính Bạch Kỳ.
Mã phu của Chính Bạch Kỳ là gia thúc của tiểu thiếp thứ mười chín Đa Nhĩ Cổn mới nạp, ít nhiều cũng có chút quan hệ với Đa Nhĩ Cổn, cả gan đáp:
- Bẩm chủ tử, gần đây ngựa quả thật có chút dị thường.
Đa Nhĩ Cổn lãnh đạm nói:
- Nói một chút xem, dị thường như thế nào?
Mã phu đầu đáp:
- Ước chừng là bắt đầu từ đêm qua, liên tục có mấy chục con chiến mã không ăn cỏ, toàn thân đổ mồ hôi, nô tài cũng không lưu tâm, nhưng tới buổi sáng hôm nay, số chiến mã không bình thường đã tăng hơn trăm con, nô tài lúc này mới ý thức được đã xảy ra chuyện, khẩn trương đi tìm thú y, nhưng xong khi thú y xem xong lại nói những chiến mã đó không có gì đáng ngại...
Đa Nhĩ Cổn không để ý hình tượng đột nhiên gầm hét lên:
- Chuyện lớn như vậy, vì sao trước tiên không bẩm báo với trẫm?
Mã phu đầu hoảng sợ, run giọng nói:
- Nô tài...Nô tài đây là lo chủ tử làm việc quá vất vả, chủ tử phải làm những việc đại sự, chuyện nhỏ nhặt này có nô tài làm hộ là được...
- Khi nào thì đến lượt ngươi thay trẫm làm chủ rồi hả?
Đa Nhĩ Cổn tức khắc rút ra bảo đao, mũi đao sắc bén nhắm ngay ngực người chăn ngựa, âm thanh hung dữ nói:
- Làm hộ? Ngươi làm hộ được không? Hả!
- Thập Ngũ đệ, Thập Nhị ca, các ngươi đừng hỏi gì cả, bây giờ các ngươi ngay lập tức đem kỳ chủ Bát Kỳ, triệu tập Bối Lặc, các Bối Tử, còn có các thân vương bộ tộc Khoa Nhĩ Thấm, Khách Nhĩ Khách, Sát Cáp Nhĩ, dẫn bọn họ đến trướng của trẫm, trẫm có chuyện trọng đại cần phải tuyên bố.
Đa Đạc, A Tế Cách ngơ ngác nhìn nhau, mặc dù trong lòng có nghi hoặc nhưng lại không dám cãi ý chỉ của Đa Nhĩ Cổn, đành phải lĩnh mệnh đi.
Trong thành Tế Ninh, hành dinh tạm thời của tổng đốc.
Xem xong thư tin bằng da dê, Vương Phác cười ha ha nói:
- Cổ nhân nói họa vô đơn chí, phúc vô song chí, xem ra lời này quả không sai!
- Không những thế...
Vương Phác rung thư tín da dê trong tay, nói tiếp:
- Đường Thắng vừa mới lấy lại Trực Cô, mã ôn lại bùng nổ trong Kiến Nô, ba chuyện tốt này lại liên tiếp tới cửa đây, ha ha ha...
Các tướng lĩnh Mặt Sẹo, Lý Thành Đống, Trịnh Thành Công cùng với Liễu Khinh Yên, Liễu Như Thị đều mang thần sắc vui vẻ, nhìn vẻ mặt của Vương Phác thì nhất định là có chuyện tốt mà, Mặt Sẹo nóng vội lại vội la lên:
- Hầu gia người nói mau đi, thư này là do ai viết, trên đó viết cái gì vậy?
Vương Phác đem thư tín da dê ném cho Mặt Sẹo, lớn tiếng nói:
- Thư này là do Sát Cáp Nhĩ Thân vương Mông Cổ Ngạch Triết tự tay viết?
- Sát Cáp Nhĩ Thân vương Ngạch Triết?
Mặt Sẹo tiếp nhận da dê một phen, thuận miệng hỏi:
- Đây con mẹ nó là điểu nhân gì vậy?
- Y không phải điểu nhân
Vương Phác mỉm cười nói:
- Nhưng y là trưởng tử của vị đại hãn cuối cùng Lâm Đan Hãn, là hậu duệ của hoàng kim gia tộc Mông Cổ, trong thư y nói, y nguyện ý âm thầm làm phản giúp chúng ta đánh bại Kiến Nô, điều kiện là sau khi Kiến Nô bại vong thì công nhận y làm đại hãn Mông Cổ.