Thiết Huyết Đại Minh

Chương 385 : Cao bồi phương bắc (2)

Ngày đăng: 19:37 19/04/20


- Hả?



Vương Phác vội vàng hỏi:



- Tử Cấm Thành có bị hư hại không?



- Không.



Liễu Khinh Yên lắc đầu đáp:



- Đường Thắng nói trong phi cáp truyền thư, Tử Cấm Thành không hề bị tổn hại!



- Tốt.



Vương Phác vỗ mạnh tay khen ngợi.



- Làm tốt lắm, bản hầu phải đích thân thỉnh công với triều đình cho Đường Thắng và các tướng sĩ của Hỗn Thành doanh.



- Tuy nhiên…



Giọng Liễu Khinh Yên buồn bã nói tiếp:



- Có điều dân chúng trong thành Bắc Kinh lại phải chịu tai vạ lớn, hơn ba mươi vạn người chỉ sống sót chưa đến ba vạn, còn cả đám lưu tặc và hàng quan trước kia đầu hàng Kiến Nô cũng chết hết trong ngục, không ai may mắn thoát nạn!



- Những kẻ cặn bã này có chết cũng chưa hết tội.



Vương Phác nói đến đây liền dừng lại, bộc lộ sát khí trong ánh mắt.



- Chỉ đáng tiếc cho ba mươi vạn dân chúng vô tội trong thành Bắc Kinh, món nợ máu này một ngày nào đó phải đòi lại lũ Kiến Nô và Thát Tử, máu của người Hán chúng ta không thể chảy vô ích, tương lai nhất định phải đòi lại gấp mười, gấp trăm lần!



Liễu Khinh Yên, Liễu Như Thị im lặng, họ đều cảm nhận được nỗi hận thấu xương từ trong ánh mắt Vương Phác.



Thở phào một cái, thù hận và sát khí trong mắt Vương Phác dần phai đi, hắn quay người nói:



- Lập tức dùng bồ câu truyền thư về Nam Kinh, báo tin vui Tế Ninh đại thắng và Bắc Kinh thu phục, để Vạn tuế gia, lão gia tử và cả văn võ khắp triều, cả nước từ trên xuống dưới được vui mừng, đế quốc Đại Minh chúng ta đã chịu quá nhiều nỗi thống khổ, bây giờ cũng nên vui mừng.
- Đúng đúng đúng, lập tức vào cung kiến giá.



- Đáng lẽ ra nên cùng vui với quân thần, còn phải cùng vui với dân!



Tiền Khiêm Ích và Lã Đại Khí cũng đồng thời lên tiếng phụ họa, gương mặt đều toát ra nỗi vui mừng khôn xiết phát ra từ nội tâm, đặc biệt là việc khóc nức nở của Lã Đại Khí lúc nãy cũng không phải là cố tình mà xuất phát từ tình cảm chân thành.



Cung Càn Thanh.



Bởi vì có tiếng mà không có miếng, Long Vũ Đế cũng không cần mỗi ngày lên triều, hôm nay trong lúc rảnh rỗi đang ở trong cung bàn chuyện trị quốc với Vĩnh Vương và Định Vương, Công chúa Trường Bình ngồi bên cạnh lắng nghe chăm chú, Vĩnh Vương Chu Từ Quýnh vừa phát biểu xong một bài luận dài, ngoài điện bỗng nhiên có một tiểu thái giám bước vào, giọng lanh lảnh hô lớn:



- Vạn tuế gia có tin mừng, Vạn tuế gia có tin mừng.



Từ sau khi Cao Hoằng Đồ sụp đổ, tâm trạng của Long Vũ Đế không vui vẻ, lúc này bèn cau mày quát:



- Tin vui từ đâu đến?



- Ấy…



Tiểu thái giám vội nói:



- Hồi bẩm Vạn tuế gia, ban nãy ngoài cung có tin chiến thắng truyền đến, nói là Trung Ương Quân đã đại bại Kiến Nô ở Tế Ninh, ngay cả cố đô Bắc Kinh cũng đã thu phục lại rồi.



- Hả?



Long Vũ Đế nghe vậy bỗng nhiên đứng dậy, ngưng lại nói:



- Trung Ương Quân đã đánh Kiến Nô đại bại ở Tế Ninh, ngay cả Bắc Kinh cũng thu phục lại rồi sao?



- Đúng vậy.



Tiểu thái giám kích động đến nỗi giọng run rẩy.



- Ba vị Các lão đã dẫn bá quan trong triều vào cung kiến giá, nói sẽ cùng Vạn tuế gia xuất cung dạo phố, cùng chúc mừng với dân chúng khắp thành Nam Kinh!