Thiết Lập Này Hỏng Rồi
Chương 127 : Ban thưởng
Ngày đăng: 01:17 22/04/20
Tổng thể trường thi được chia làm hai phần lớn, một là trường thi cơ giáp sinh hoạt, hai là trường thi cơ giáp chiến đấu. Cơ giáp sinh hoạt có rất nhiều lĩnh vực, bởi vậy chiếm tỉ trọng rất lớn, cơ giáp chiến đấu thì nhỏ hơn một chút, chỉ có điều cơ giáp sinh hoạt đều mang hình thái rất nhỏ, không chiếm diện tích bằng cơ giáp chiến đấu.
Nơi Bạch Thời đến đương nhiên là khu vực chiến đấu, ở nơi này, số kỳ thi cơ giáp cấp trung hay cấp thấp phải chiếm 70% tổng số, cao cấp còn chưa đến 30%, độ khó của từng kỳ thi cũng tăng theo cấp bậc, có điều đề thi không phải trong phạm vi cơ bản, đại khái đều là điều khiển phương hướng, cân đối, năng lực ứng biến, các loại kỹ xảo, vân vân…
Bạch Thời tùy ý liếc nhìn mấy bảng giải thích nội dung, cảm thấy mình có thể hoàn thành trong vòng một nốt nhạc, liền ngồi trong khu nghỉ kiên nhẫn chờ đợi đến lượt mình, sau đó chợt nhớ hình như kỳ thi này có kỷ lục, lúc trước cũng vì cậu kích động khi nhìn thấy tên Trì Tả phá kỷ lục nên mới run tay rồi phải dùng cái ID phiền lòng như [Đỉnh Cấp Tiểu Nhị Hóa], hơn nữa lúc đó cậu còn nghĩ tới việc leo lên đầu bảng đứng để làm một đám pháo hôi chấn động tới ngốc luôn, chỉ là bây giờ cậu đã mười bảy rồi, có lẽ đã chậm.
Không leo lên được kỷ lục, đảm bảo cốt truyện lại đi lệch nữa rồi.
Bạch Thời tiêu hóa thông tin này mất vài giây, cảm thấy từ khi mình cam chịu lăn giường với nhân vật phản diện, đối với loại sự tình này, cậu đã thản nhiên hơn rồi, dù sao có lệch đến mấy cũng không thể lệch bằng việc “Yêu đương với nhân vật phản diện được”, cơ mà điều phương hướng vẫn còn, bởi vì cậu không xác định liệu thế giới có sắp đặt một nhân vật phản diện khác để cậu và đại ca đánh ngã ngay không, cho nên cậu phải cam đoan bản thân có đủ thực lực mạnh mẽ, như vậy bất cứ lúc nào cũng có thể ứng đối với nguy cơ tiềm ẩn.
Có mục tiêu to lớn như leo lên đỉnh vũ trụ trước mắt, chắc có kỹ lục hay không cũng thế. Bạch Thời yên lặng suy nghĩ xong, càng trở nên bình tĩnh hơn, chỉ là đến cùng vẫn hơi tò mò, không khỏi liếc nhìn xung quanh.
Lilisa đang nói chuyện phiếm với bạn học, trong đó có hai nữ sinh không cầm lòng được cứ nhìn Bạch Thời mãi, cảm thấy người này quá xuất sắc quá đẹp mắt, mặc dù có vẻ lạnh lùng lắm, nhưng lại càng mê người hơn, càng sức quyến rũ hơn, khiến cho người ta có chút khó kiềm chế. Các cô vẫn có ý định nói chuyện với người ta vài câu, giờ phút này thấy thế thì vội hỏi: “Cậu đang tìm đồ à? Muốn tìm gì thế?”
Bạch Thời đáp: “Kỷ lục.”
“Kỷ lục không đặt ở khu nghỉ ngơi đâu, ở phía đại sảnh kia kìa.” Nữ sinh nhiệt tình đứng dậy, “Cậu muốn xem không? Mình dẫn cậu đi?”
Bạch Thời chỉ bất chợt hứng thú, đương nhiên không muốn phiền toái như vậy, cậu đang định xin miễn, đúng lúc này lại nghe thấy nam sinh thích Lilisa – Lawn bỗng nhiên cười trào phóng: “Đừng bảo cậu định phá kỷ lục nhá?”
“Nếu như phải, cậu đừng có nghĩ nữa, không đùa đâu.” Hai nam sinh khác còn không ngại thiếu, nhanh chóng mở máy truyền tin tìm phần kho ảnh: “Thấy không, đây là kỷ lục của đế đô, đừng nói là đế đô, dù tìm quanh đế quốc cũng không có ai siêu việt hơn, đã thế Tống học trưởng của bọn tôi thi từ năm mười sáu tuổi đó, biết không?”
Bạch Thời nhìn sang, chỉ thấy ba hàng đầu tiên đều viết cùng một cái tên: Tống Minh Uyên.
Bạch Thời chớp mắt mấy cái, có lẽ kỷ lục không dùng để phục vụ nhân vật chính, mà để tô đậm cái sự khốc suất cuồng bá của nhân vật phản diện, tăng hào quang gì gì đó, nhìn thế này có vẻ đáng tin cậy hơn rồi đây.
“Sao nào, lợi hại không?” Nam sinh giơ máy truyền tin tạm thời không tắt trang web, sắc mặt kiêu ngạo, đắc ý nhìn cậu.
Bạch Thời im lặng, cảm thấy hoạt động trí não của tiểu pháo hôi dạng này thật dễ đoán, đơn giản là đang nói mày không có kiến thức chứ gì, ngây thơ quá, mở to mắt đi, bị choáng váng chưa, có tí bản lĩnh mà cũng dám chìa mặt ra đây, bị bẽ mặt rồi chứ gì, mai tới quỳ lạy đi thằng nhãi!
Cậu đã sớm nhận ra những người này có thù với mình, nhưng không muốn làm nhiệm vụ không công, cuối cùng quyết định không thèm để ý tới họ, chỉ đơn giản nói rằng cậu biết mình không phá kỷ lục được, chỉ muốn xem thôi, sau đó lại hỏi: “Anh ấy là học trưởng của các cậu?”
“Ừ, ở trung học đó, ảnh lớn hơn bọn tôi hai lớp, sao, cậu cũng nghe nói tới anh ấy rồi?”
“Thua rồi không chịu nổi à? Muốn chơi xấu?”
Ba người đỏ mặt, trong ánh nhìn chằm chằm của mọi người trầm thấp hô một tiếng lão đại, sau đó hậm hực ngồi xuống, đợi nghe gọi số của mình thì vội vàng đứng dậy, nhanh chân chạy vào trường thi.
Số của Bạch Thời xếp ngay sau đó, đúng lúc phòng khác cũng xong việc, vì vậy liền từ từ lết tới, chuẩn bị kiểm tra từ cấp thấp đến cấp cao.
Mọi người đưa mắt nhìn cậu đi xa, một thiếu niên trong số đó không nén nổi tò mò chụp lén một tấm hình, may mà chụp được một bên mặt, sau đó chạy tới diễn đàn của học viện Hoàng Gia tửi bài: Nam thần vẫn chưa lộ diện hả? Tôi đi lấy chứng nhận cơ giáp gặp một người chơi một chọi ba, khá là khí phách, trên thực tế gương mặt đó thật sự không có góc chết luôn á, cầu xem xét, đây có phải là Tiểu Nhị Hóa không?
Mọi người đang ngồi xổm trên mạng chờ đợi, giờ phút này thấy bài viết có liên quan tới Tiểu Nhị Hóa thì vội vàng vào xem, chỉ thấy hình ảnh quay rất rõ ràng, họ sửng sốt vài giây, vừa gửi bài kêu ca thanh máu cạn rồi, vừa gào thét rằng các thiếu niên đã gặp được nam thần mau tới nói cho chị biết đây có phải là nam thần không, vừa lướt bài viết đợi kết quả, vì vậy lại thêm một trận gió tanh mưa máu.
Bạch Thời hoàn toàn không biết về tình hình trên mạng, cậu bước vào cơ giáp, dùng một quá trình vô cùng thuận lợi không chút sai lầm để lấy được ba tấm bằng chứng nhận, đi ra tìm Lilisa, chuẩn bị tới học viện Hoàng Gia.
Tốc độ của cậu quá nhanh, đã vậy trường thi cơ giáp cao cấp vắng vẻ, không cần xếp hàng, bởi vậy đợi đến lúc Bạch Thời xong việc, các tiểu đệ cũng vừa chấm dứt. Đám Lawn định đi nhanh nhanh một chút, ai ngờ lại gặp cậu, sắc mặt không tốt cho lắm. Hai nữ sinh thì không ngờ lại phải tách ra sớm vậy, liền dùng sức kéo ba người đi theo người ta ra tận cửa, chậm rãi rảo bước vào bãi đỗ xe, còn lên kế hoạch đi theo tới học viện Hoàng Gia.
Đương nhiên đám Lawn không chịu, nhưng lại không muốn để lại cho nữ thần ấn tượng xấu, dứt khoát vừa đi vừa cố nghĩ một cái cớ hợp lý, lúc này chợt nghe thấy phía trước vang lên một tiếng kêu dịu dàng, không khỏi nhìn qua.
Bạch Thời đi được một nửa chợt thấy sau cái cột có một cô gái đột nhiên lao ra, hơn nữa bởi vì đi giày cao gót, cô nàng hơi bất cẩn trật chân ngã rất mạnh, dường như quần áo của cô đã bị xé rách, lộ ra làn da trắng bóng, vóc người nóng bỏng, thuộc về kiểu điện nước đầy đủ, đám Lawn nhìn thấy, ánh mắt lập tức dán vào.
“Cứu em với…” Cô bé nhỏ giọng khóc thút thít, âm thanh vô cùng dễ nghe, nhìn Bạch Thời đầy đáng thương, “Có người muốn ức hiếp em, em khổ sở lắm mới chạy được đến đây, từ lúc nãy tới giờ em chỉ biết trốn không dám đi ra ngoài, các anh chị cứu em với.”
Bạch Thời nhìn cô nàng chằm chằm, trong đầu chỉ có một ý nghĩ: Chẳng lẽ đây lại là em gái?
“Đau quá…” Cô bé không chịu được cúi đầu xoa cổ chân, để cho cặp tóc của mình đối diện với Bạch Thời, sâu trong lỗ tai vang lên âm thanh: “Đúng vậy, đây đúng là địa điểm mà bài viết kia nói, xác nhận mục tiêu, người trước mặt cô chính là Đỉnh Cấp Tiểu Nhị Hóa, tổ chức đã tìm hắn hai năm, phải mang người về, chắc cô biết thực lực của Tống gia ở đế đô thế nào, nhất định phải làm sạch sẽ một chút.”
Cô bé lại xoa chân, yếu ớt đưa tay về phía Bạch Thời: “Có thể giúp em một chút không?”
Bạch Thời mặt liệt: “Tiểu đệ, đỡ đi.”
Cô bé: “…”
Cho nên người này thuần cong? Xem ra cần phải liên hệ với tổ chức, đổi mồi nhử thành nam mới được!