Thiết Lập Này Hỏng Rồi
Chương 132 : Xui xẻo
Ngày đăng: 01:17 22/04/20
Dù sao chính sự vẫn quan trọng hơn, cuối cùng cuộc trò chuyện vẫn được tiến hành thuận lợi.
Để tránh cảnh đại ca cắt hoa tỷ muội thành thịt băm, Bạch Thời tự động lược qua một vài tình tiết, chỉ tự thuật quá trình đại khái, cuối cùng khí phách nói phải tiêu diệt cứ điểm, bảo họ đừng lo lắng. Tống Minh Uyên bình tĩnh nhìn cậu, im lặng hai giây, bỗng hỏi: “Biết đối phương có bao nhiêu người không?
“Không biết.”
“Phân phối vũ lực thì sao?”
“Không biết.”
“Địa hình?”
“Cũng không biết.” Bạch Thời hơi khựng lại, giải thích, “Em biết đám người kia sẽ ra tay lần nữa, cứ điểm đó cũng không lớn, hơn nữa bên cạnh em có người làm nội ứng, không có chuyện gì đâu.”
Thời điểm nguyên tác tiến hành tới giai đoạn này, gene của nam chính vẫn chưa khôi phục, nhưng cuối cùng vẫn thành công thuận lợi, có thể thấy độ khó không cao lắm, mà trước mắt tinh thần lực của cậu đã ở cấp SS, có thể phát huy triệt để uy lực của Lục Việt, nếu như không có bất ngờ xảy ra thì chắc sẽ trở về bình an thôi.
Chỉ có điều cốt truyện đã hỏng từ lâu rồi, trong thế giới sống động thế này, rất nhiều thứ không thể dựa theo kịch bản, cho nên vì phòng ngừa vạn nhất, cậu sẽ điều tra toàn diện rồi mới hành động, sẽ không ngu đến mức tự nhiên xông tới đâu.
Tống Minh Uyên lập tức hỏi: “Làm sao em biết cứ điểm không lớn?”
Bạch Thời chớp mắt mấy cái, trầm mặc một thoáng: “… Đoán.”
Tống Minh Uyên lại bình tĩnh nhìn cậu, trong lòng đã ghi sổ bạn nhỏ ngốc manh này, dứt khoát không thèm hỏi vì sao Bạch Thời lại nghĩ người bên cạnh đáng tin, mà bảo cậu gửi tọa độ tới, đứng im tại chỗ đợi họ.
Bạch Thời hơi do dự, bởi vì sau khi hoa tỷ muội rời khỏi phi thuyền thì đã gửi tin tức cho căn cứ rồi, xác định thời gian đến nơi đại khái, nếu như trên đường dừng lại, cậu không biết liệu đầu bên kia có cảnh giác và đề phòng không.
Hơn nữa, đối với cốt truyện đập tan hang ổ ấy mà, bất kể là cậu hay đám kia đều đã viết quen rồi, xét theo thực lực của nam chính trong tình huống này, phải đến 80% khả năng sẽ giả bộ hôn mê bị trói mang vào, sau đó phối hợp với hoa tỷ muội giết chết người ta, vì thế cậu cũng muốn làm như vậy. Nhưng nếu tập hợp với đại ca, có khi ý tưởng này sẽ bị phủ quyết.
Tống Minh Uyên thấy ngốc manh này lại thất thần, hơi nheo mắt: “A Bạch?”
“… Hả?”
Hai chị em lập tức giả bộ thở dài buồn bã, thấy Bạch Thời được đưa lên xe cơ khí, cũng rối rít lên theo, từ từ lái về phía dinh thự, chẳng mấy chốc đã đi lướt qua nhóm người kia.
Người của tổng bộ tùy ý liếc họ, một người trong số đó đột nhiên nói: “Đợi một chút!”
Lái xe không dám vi phạm, vội vàng dừng lại. Bạch Thời âm thầm rùng mình, cặp song sinh căng thẳng nín thở, cố gắng bình tĩnh nhìn đối phương.
Thủ lĩnh của cứ điểm đang tiễn họ đi, nghe vậy tưởng rằng người này bị hai con yêu tinh kia mê hoặc, khó chịu trợn mắt lườm cặp song sinh, lại nhìn người bên cạnh cười cười: “Làm sao thế?”
Người nọ không trả lời, xuống xe đi thẳng tới trước mặt Bạch Thời, dò xét qua một lát: “Quả nhiên là cậu ta.”
Tất cả mọi người khẽ giật mình, người của tổng bộ đồng loạt vây quanh, thủ lĩnh tranh thủ giải thích rằng đây là Đỉnh Cấp Tiểu Nhị Hóa, có được tinh thần lực cấp S, nhưng đáng tiếc là gene không cao, cụ thể vẫn chưa xem kỹ.
“Không cao?” Người của tổng bộ nhìn chằm chằm vào gương mặt tinh xảo của Bạch Thời, lập tức ra lệnh: “Kiểm tra ngay bây giờ?”
Thủ lĩnh tuân lệnh, ý bảo cặp song sinh mở dụng cụ, hai chị em họ biết Lục Việt đã thay đổi số liệu, hoàn toàn không có áp lực, ngoan ngoãn đưa kết quả cho đám người kia xem. Mọi người nhận lấy, chỉ thấy trên đó viết gene cấp C, tinh thần lực cấp S.
Người lên tiếng lúc nãy đột nhiên nói: “Lần đầu gặp tôi đã nghĩ gene của cậu ta khá cao, cũng đã đích thân thử.”
Bạch Thời nghe rõ mồn một, trong đầu đột nhiên hiện lên một đoạn ký ức ngắn ngủi, lập tức phát rồ, mẹ nó, mẹ nó, mẹ nó!!! Đây không phải là Phượng Tắc sao?! Vì sao hắn lại ở đây? Không không, phải bình tĩnh, bây giờ cậu không mặc đồ nữ, cảnh tượng kia sẽ không xảy ra đâu.
Bạch Thời yên lặng tự an ủi bản thân, cực kỳ mong đợi đám này sẽ đi nhanh nhanh, nhưng sau đó liền nghe bọn chúng nói: “Cấp C cũng không tệ, nếu như có thể gia nhập tổ chức là tốt nhất, cậu đã biết hắn, thế thì ở lại đi.”
Phượng Tắc không có ý kiến: “Được.”
Bạch Thời: “…”
Cậu chợt nhớ tới một sự kiện, nếu đại ca đã là nhân vật phản diện, như vậy có thể chắc chắn rằng trong nguyên tác nam chính không hề tham dự cuộc thăm dò di tích trên sao số 8, cho nên trên cơ bản cậu chưa từng gặp Phượng Tắc, đợi đến lần này gặp nhau, đương nhiên Phượng Tắc cũng không bảo dừng, cũng không ảnh hưởng tới chuyện nam chính cần làm.
Nhưng sự thật hiện tại là họ đã từng gặp, điều này khiến Phượng Tắc muốn ở lại với cậu, mà đã thế cậu còn độc miệng nói mình sẽ đè thiếu niên này… Má ơi, cốt truyện sẽ phát triển đến mức nào chứ, khốn khiếp!