Thiết Lập Này Hỏng Rồi

Chương 140 : Biến thân

Ngày đăng: 01:17 22/04/20


Từ khi phát hiện không thể liên lạc được với em trai, Việt Tu đã nghi ngờ bạn nhỏ này gặp chuyện không may, nếu như không có Tống Minh Uyên liên hệ với anh nói về tiến triển mới nhất, cộng với việc sợ động tĩnh quá lớn sẽ khiến đầu kia cảnh giác rồi gây bất lợi với em trai, thì Việt Tu đã không ngồi yên rồi. Anh lo lắng đợi tin tức ở đế đô, mãi tới sau khi em trai bình an và chủ động liên lạc, lúc này Việt Tu mới thở phào được một tiếng, nghĩ thầm nếu lại xảy ra bất trắc, cả nhà sẽ điên mất.



Việt Tu không dám nói chuyện này cho ba mẹ, nhưng anh biết ba mẹ rất chú ý tới em trai, vì phòng ngừa họ phát hiện có vấn đề xảy ra, Việt Tu liền bảo Bạch Thời liên hệ với người nhà một lát để hai người bớt lo lắng, còn sự kiện kia đợi mọi người trở về sẽ hỏi kỹ càng.



Sau khi Bạch Thời đến đế đô thì không về thẳng nhà, mà nghỉ lại ở Tống gia một đêm, đợi đến ngày hôm sau ăn điểm tâm, hàn huyên với người nhà Tống gia xong, lúc này mới chuẩn bị rời đi cùng đại ca. Trong tay cậu ôm hai quyển sách, một quyển là tập hợp những câu chuyện ấm áp, quyển khác là cuộc sống nhỏ hài hòa giữa vợ chồng.



Tống tướng quân bình tĩnh lờ đi ánh mắt của con út mà nói hai cuốn sách này do bạn tặng, ông cảm thấy không tệ cho nên muốn tặng lại cho hai đứa, dặn họ lúc rảnh rỗi nhớ đọc.



Bạch Thời đoán ông không muốn họ xảy ra mâu thuẫn, nghĩ thầm: thân là một vị tướng quân mà có thể trận trọng như thật, thật là hiếm thấy, liền nhẹ nhàng dạ một tiếng, chân thành nói: “Ngài yên tâm đi, bọn cháu sẽ.”



Tống Minh Uyên: “…”



Tống tướng quân sững lại, trong giây lát cảm giác mình đã nghe nhầm, ông cứ tưởng con dâu chỉ gật đầu một cách lạnh nhạt cao quý, không ngờ cậu lại ngoan như vậy. Tống tướng quân nhìn Bạch Thời dò xét, đột nhiên cảm giác có thể nhờ con dâu cứu vớt từng chút một, con dâu quả là nhìn thuận mắt hơn con trai nhiều lắm. Vì vậy, Tống tướng quân hài lòng đưa mắt nhìn họ lên xe, sau đó quay người vào nhà.



Thời gian gần đây, đế quốc muốn tổ chức một cuộc tập trận lớn ở tinh hệ Murs, đơn vị của ông cũng phải tham gia, đợi hết lần bận rộn này, có khả năng Việt tướng quân sẽ trở về đế đô tổ chức yến hội, đến lúc đó toàn bộ tầng lớp thượng lưu ở đế đô sẽ biết con trai út của Việt gia đã trở về, ngay sau đó cũng biết Bạch Thời và tiểu Uyên đang hẹn hò.



Đến cùng thái độ của phía trên là gì, theo thời gian phát triển có thể nhìn ra đầu mối… Nét mặt Tống tướng quân điềm tĩnh, quay về phòng ngủ thay quân trang, lên đường tới quân bộ.



Việt Tu biết em trai sắp về nhà nên không đi làm, vẫn kiên nhẫn đợi họ, sau đó ngồi trong thư phòng lẳng lặng nghe hai người tường thuật chi tiết về sự kiện này, lại biết được tin rất có thể lần trước vụ án em trai mất tích liên quan đến Trọng Huy, suýt nữa thì Việt Tu đã không kiềm chế được mà chạy tới phá tan hành tinh kia.



Bạch Thời mơ hồ cảm giác anh ruột xưa nay chững chạc của mình đang toát ra hơi lạnh, chớp mắt mấy cái, bổ sung rằng mình không bị thương đâu.



Việt Tu ừ, trong lòng vẫn còn đang nghĩ về chuyện đi tiêu diệt cứ điểm, nhưng đối phương đã lộ tung tích, chắc chắn sẽ không ngu dốt tới mức còn ở lại, đợi đến khi anh dẫn người tới, đảm bảo đám người kia đã rút sạch rồi.


Mặc dù Tri Nguyên thú vẫn thích quấn lấy Bạch Thời, nhưng ngoan hơn trước kia nhiều, biết rõ ba mẹ mang theo chúng sẽ bất tiện, dứt khoát không đòi đi theo nữa, sau đó nghe nói ông nội phải tới tinh hệ Murs tập trận, liền ngoan ngoãn trở về nhà với bà nội. Hai đứa được đút một viên trái cây màu hồng, túm khung cửa lưu luyến tiễn ba mẹ đi.



Lúc này Tống tướng quân vẫn chưa đi, thấy thế thì kêu hai đứa tới, nhẹ nhàng xoa xoa đầu chúng.



“Ông nội~”



Tống tướng quân ừ một tiếng, dặn dò: “Lúc ta không có ở đây, hai đứa phải bảo vệ bà nội thật tốt.”



“Bọn con biết rồi~”



Thú cưng nhà mình mạnh hơn nhà người ta nhiều, Tống tướng quân rất hài lòng, lại xoa xoa. Ngay lúc ông đang muốn cho chúng ăn gì đó, bỗng thấy hai đứa kêu khẽ, sau đó đau đớn co người lại. Tống tướng quân hoảng hốt: “Làm sao thế?”



“… A.” Tri Nguyên thú không đáp, tiếp tục rụt lại, cơ thể cũng phát run.



Tống tướng quân quyết đoán ôm lấy chúng định đưa vào khoang trị liệu, nhưng lại nghĩ khoang trị liệu có tác dụng với vết thương ngoài da, huống chi chúng là động vật, trên thực tế còn không biết đã xảy ra tình huống gì, liệu có nên tới bệnh viện thú cưng kiểm tra không?



Ông quyết định rất nhanh, vội vàng bước ra ngoài, nhưng lúc này lại phát hiện trong ngực phát ra ánh sáng nhàn nhạt, không khỏi nhìn xuống, mở to mắt nhìn chúng biến thành hai đứa trẻ.



Tri Nguyên thú hoàn toàn không biết đã có chuyện gì xảy ra, đưa mắt nhìn ông đầy mờ mịt: “Ông nội.”



Tống tướng quân: “…”



Tống tướng quân mất trọn vẹn vài giây để phản ứng, bình tĩnh ừ một tiếng, yên lặng buông chúng xuống.