Thiết Lập Này Hỏng Rồi
Chương 141 : Em bé
Ngày đăng: 01:17 22/04/20
Buổi tập trận được cử hành ở một nơi khá thoáng đãng tại tinh hệ Murs, trong đó bao gồm mấy hành tinh không người, tổng cộng chia làm ba trận doanh, thời gian kéo dài một tháng, đợi tới lúc Tống tướng quân và Việt tướng quân kết thúc mỹ mãn trở về, Bạch Thời đã sắp đi học rồi, có điều thân là sinh viên hệ cơ giáp, trước khi vào học phải hoàn thành hai khâu quan trọng nhất, một là chia lớp, hai là huấn luyện quân sự.
Mặc dù cấp bậc cơ giáp ở thời đại này được phân chia rất hợp lý và khoa học, nhưng theo tiếng hô phản đối kỳ thị gene, học viện Hoàng Gia với tư cách là một học viện nổi tiếng, đương nhiên không muốn người ngoài nghĩ mình như vậy, cho nên hệ cơ giáp không chia lớp theo cấp bậc gene, mà là xét theo thành tích khảo sát tổng hợp.
Quyết định công bằng này nhận được không ít thiện cảm, nhưng thực tế, kết quả cũng không khác việc lựa chọn bằng gene là mấy, căn bản không có nhiều trường hợp đặc biệt, bởi vậy những sinh viên có thể vào được ban một hoàn toàn không cần khoe cấp bậc gene, chỉ cần đứng đó thôi, người khác sẽ tự biết họ vô cùng xuất sắc.
Bạch Thời xuất hiện dẫn tới một trận bạo động nhẹ.
Việc [Đỉnh Cấp Tiểu Nhị Hóa] của Phượng Hoàng đang ở học viện Hoàng Gia đã sớm lan truyền ầm ĩ trên mạng rồi, mặc dù họ không thèm để ý, nhưng xung quanh thường xuyên có người nhắc tới một câu, sau đó suy đoán liệu có được phân vào cùng lớp không nhỉ, phải xin chụp ảnh ký tên các thứ, muốn bỏ qua cũng khó, huống chi người đã thi vào hệ cơ giáp thì nhất định đều thích cơ giáp, Tiểu Nhị Hóa mạnh mẽ như vậy, có mấy ai thật sự bỏ qua cậu được?
Vì vậy giờ phút này thấy Bạch Thời bước vào, bọn họ đồng loạt nhìn qua, dù sao cậu cũng là người nổi tiếng, trên thực tế nét mặt còn lạnh lùng, họ nào dám tiến lên, tất cả chỉ đứng cạnh yên lặng ngắm nghía, vài người không kiềm chế được thì chụp mấy tấm ảnh, sau đó mang lên diễn đàn chia sẻ, dẫn tới một đám người vây xem.
Ở đây chỉ có một số ít sinh viên tới từ khu xa xôi mới không biết thân phận của Bạch Thời, nhưng bộ dạng của cậu đẹp quá, đã vậy còn được đối đãi với thái độ đặc biệt, họ cũng không nén nổi mà nhìn vài lần.
Bạch Thời mang khuôn mặt vô cảm đi tìm một chỗ đứng trong ánh mắt của đám đông, yên lặng đợi kiểm tra, đúng lúc này bên tai chợt vang lên một giọng nói, Bạch Thời tò mò nhìn qua.
“Lão đại!”
Ba tiểu đệ thu được ở trung tâm lấy chứng nhận cơ giáp sư đã tới từ rất sớm, bây giờ đang chạy tới chỗ cậu, trong đó Lawn và Lilisa đã biết thân phận của Bạch Thời lúc tranh tài, hai người còn lại tiễn cặp song sinh rồi chạy về trường cũng nhận được chân tướng, lập tức chấn động.
Họ là người ủng hộ trung thành của Tống Minh Uyên, đương nhiên cũng biết rõ Tiểu Nhị Hóa là người yêu của thần tượng, mà thông qua sự kiện cô bé nọ có thể thấy Tiểu Nhị Hóa biết giữ khoảng cách với người khác, là người đàn ông tốt chung tình, điều này khiến họ càng nhìn cậu càng thuận mắt hơn, cho nên tiếng lão đại này gọi không oán không hối. Mặc dù Lawn không tình nguyện gọi lão đại, nhưng cũng không còn bài xích Bạch Thời như trước, vì vậy mới đi theo.
Bạch Thời cứ tưởng họ chỉ là mấy vật hy sinh nhỏ bé, không ngờ lại tự giác như vậy, lập tức hài lòng nói ngoan, còn hỏi: “Mấy đứa đã thi xong chưa?”
“Thi xong rồi.” Tiểu đệ gãi đầu, “Mặc dù bây giờ thành tích của bọn em xếp hạng trung-thượng, nhưng phía sau vẫn còn nhiều người chưa kiểm tra, chắc là không vào được ban một rồi, trước mắt chỉ có Lawn là xếp hạng gần đầu mới vào được thôi.”
“Chính tai bọn tui nghe thấy hai đứa nhỏ kia gọi Tiểu Nhị Hóa là cha, còn có ảnh chụp!” Người của học viện Hoàng Gia nói xong thì đăng ảnh lên mạng, “Xem đi, đây là ảnh chụp cận mặt, đây là hình Tiểu Nhị Hóa ôm chúng.”
Mọi người lại phát điên, một lát sau có người bỗng đưa ra nghi vấn: “Đợi đã, hai đứa nhỏ này có một đứa tóc bạch kim, hơn nữa cặp mắt đều có màu xanh lam, Tiểu Nhị Hóa và học trưởng của mấy người không thể sinh ra em bé như vậy, đúng chứ?”
“Đúng, cho nên là giả à? Gọi cha cho vui?”
Mọi người thở phào một tiếng, ngay sau có có người yếu ớt nhắc nhở: “Hình như… Nam thần của chúng ta… Đã mất tích hai năm phải không? Có phải là vì bị tổn thương nên trốn đi… Cho nên hai đứa nhỏ này là sinh cùng người khác, nhìn tuổi thì có vẻ cũng khớp đó…”
Mọi người: “= 口 =!!!”
Bạch Thời hoàn toàn không biết trên mạng đang có một trận gió tanh mưa máu càn quét, cậu ôm Tri Nguyên thú ngoan ngoãn về nhà, bước vào cửa mới phát hiện ba mẹ đã về đế đô, liền chào một tiếng. Tri Nguyên thú được Tống tướng quân dạy dỗ cẩn thận, nghe vậy thì non nớt nói: “Con chào ông ngoại bà ngoại~”
Việt tướng quân: “…”
Mẹ Việt: “…”
Việt tướng quân hỏi: “… Có chuyện gì xảy ra?”
Vì vậy Bạch Thời kiên nhẫn giải thích một lần, lúc này ba Việt mẹ Việt mới hiểu rõ, tò mò quan sát Tri Nguyên thú, chỉ cảm thấy càng nhìn càng thích, không nhịn được đưa tay ôm lấy.
Lần này họ trở về là để làm tiệc cho con trai, có điều sự kiện này phải chuẩn bị một thời gian ngắn, chắc là đợi sau khi khóa huấn luyện quân sự hoàn thành, cuối cùng quyết định ngày mở tiệc sau hôm đó.
Bạch Thời không có ý kiến gì về việc này, cậu ở nhà một lát, sau đó thu xếp đồ đạc, xuất phát tới trường.
_________________