Thiết Lập Này Hỏng Rồi
Chương 5 : Huấn luyện
Ngày đăng: 01:15 22/04/20
Cuối cùng Trì Hải Thiên dẫn Bạch Thời tới chỗ ông làm việc.
Mặc dù chỗ này treo biển nơi thu hồi phế liệu, nhưng thực ra còn kiêm cả việc sửa máy móc, được xây thành năm xưởng. Bạch Thời được dẫn vào một trong số đó. Nơi này chiếm diện tích rất lớn, chính giữa là mấy cỗ máy, mấy cái kệ trên tường là đủ các loại công cụ, nguyên liệu kim loại và linh kiện, làm cho người ta nhìn mà hoa mắt.
Trì Hải Thiên bỏ cậu ở lại rồi đi, Bạch Thời kiên nhẫn chờ đợi, rất nhanh đã thấy ông dẫn theo một nam nhân cao lớn trở về, người này khoảng ba mươi, cũng là thợ sửa chữa, Bạch Thời và Trì Tả gọi ông là Hiểu thúc.
Tính cách của Hiểu thúc rất cởi mở, không nghiêm túc như Trì Hải Thiên, tiến lên xoa đầu Bạch Thời, cười ha ha một tiếng, “Tiểu tử, không để cho ông cháu bớt lo chút nào!”
Tóc Bạch Thời bị vò tứ tung, dùng khuôn mặt tê liệt nhìn Hiểu thúc, sau đó lại tò mò nhìn về phía Trì Hải Thiên.
Trì Hải Thiên đưa một cái thùng dụng cụ cho cậu: ‘Từ hôm nay trở đi, lúc không đi làm thì tới nơi này học, ta đã nói với ông chủ rồi, chỉ cần đừng gây chuyện là được.”
Chút hy vọng được gặp cao nhân trong lòng Bạch Thời đã tắt ngóm, yên lặng xách lấy cái rương: “Học gì ạ?”
“Linh kiện, mạch điện, sửa chữa, ai trong chúng ta rảnh sẽ hướng dẫn ngươi, thời gian khác nãy đi theo Hiểu thúc học về cơ giáp.” Trì Hải Thiên nhìn cậu, “Hiểu thúc của ngươi là lính cơ giáp đã xuất ngũ, học cho tốt.”
Lính cơ giáp! Bạch Thời quay phắt sang, cố gắng để cho ánh mắt nhìn không tỏa sáng, huynh đệ, có thể phát biểu cảm tưởng được không? Điều khiển cơ giáp có sảng khoái không? Đã từng bắn ra pháo năng lượng hay gì đó chưa? Cơ giáp có nói chuyện được không? Có biến thân được không? Có đánh thắng được Ultraman không hả?
Có lẽ mỗi người đàn ông đều có một giấc mộng anh hùng, mặc dù cậu rất bất mãn với việc xuyên vào trong truyện, nhưng chỉ cần nghĩ đến tương lai mình sẽ khí phách thế nào, là nhiệt huyết cứ sôi trào lên ầm ầm vậy đó.
Hiểu thúc cười xoa đầu cậu: “Đừng nhìn chú như vậy, chú chỉ là tên lính quèn, thực ra không dạy cháu được gì…”
“Ai nói thế, như vậy là đủ để dạy rồi.” Trì Hải Thiên cắt ngang mấy câu khiêm tốn của Hiểu thúc, rồi bảo Bạch Thời tự đi lấy quần áo lao động.
Hiểu thúc thấy Bạch Thời đi xa, không khỏi mở miệng: “Thằng bé còn nhỏ quá, có học được những thứ này không?”
Bình thường phải lên tới đại học mới có hệ cơ giáp, sau đó chậm rãi tiếp xúc với mấy kiến thức về lĩnh vực này. Mặc dù học sinh ở học viện Thiếu Niên được tiếp xúc sớm hơn, nhưng hai năm đầu chủ yếu là học kiến thức cơ bản và huấn luyện thân thể, bởi vì dù sao cũng là điều khiển cơ giáp mà, chỉ riêng tố chất cơ thể và thể lực đã có yêu cầu rất cao, không phải đứa trẻ nào cũng chịu nổi.
“Sao cứ có cảm giác không đáng tin lắm.” Hiểu thúc nói, “Làm gì có đứa nhỏ nào không muốn đi học? Trước kia thằng bé và tiểu Trì đặt mục tiêu vào học viện Thiếu Niên, làm sao cũng đòi đi học, bây giờ kiểm tra xong rồi, nó cũng nên đi học chứ?”
Trì Hải Thiên cũng biết Bạch Thời còn nhỏ, vì thế trước kia ông chỉ rèn luyện thể năng, nhưng những gì cần khuyên ông cũng khuyên rồi, với tính tình của Bạch Thời, cho dù bị ép buộc đi học chắc chắn cũng trèo tường bỏ trốn, căn bản là không quản được.
Đúng, tui không phải là người! Cậu lau mặt, thấy chết không sờn, tui không phải là người a a a!
Hiểu thúc cũng cảm thấy giật mình, dùng thời gian nghỉ ngơi để dò xét Bạch Thời, vừa định nhắc nhở một câu “Không chịu được phải nói ngay”, đã thấy đồng nghiệp bỗng nhiên chạy tới: “Nhanh, có thứ tốt!”
Hiểu thúc nhướn mày, “Chẳng lẽ là cơ giáp chiến đấu?”
“Chính xác, nhưng chỉ có một phần thôi, mau đi xem!”
Hai mắt Hiểu thúc tỏa sáng, lập tức đi ra ngoài.
Bạch Thời cũng đứng dậy, nghe tới đó liền sượng ngắt, trong đầu lập tức hiện lên một đoạn hội thoại——
“Nên để cho hắn nhìn thấy cơ giáp chứ, dù là gặp một bộ phận cũng được.”
“Ừa, thế cánh tay và pháo năng lượng trên đó thế nào? Quá ngầu luôn!”
“Cũng được, thực ra tui muốn viết là khoang điều khiển hơn… Tham mưu đâu rồi, có ý kiến gì không?”
Bạch Thời: “Hoa cúc.”
Mọi người: “…”
Bạch Thời: “…”
Ôi trời ơi, đừng bảo là hoa cúc thật nhé? Ông đây đường đường là nhân vật chính, hoành tráng dữ dội thế này, nhất định sẽ đứng ở đỉnh vũ trụ, chỉ điểm giang sơn, kinh thế hãi tục, còn là một người kjhiến quỷ thần khiếp sợ cơ mà, sao có thể để tui nhìn hoa cúc chớ? Khốn khiếp!
“A Bạch, nhanh lên.” Vị đồng nghiệp kia cực kỳ kích động, vội vàng thúc giục.
Bạch Thời run rẩy chạy ra khỏi xưởng.
Đây không phải là sự thật, hoa cúc làm gì có khả năng khiến người ta phấn khích đến mức này, đúng không?! Lại nói… Cơ giáp thực sự có hoa cúc sao? Sự tồn tại này cực kỳ vô lý mà!!!