Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi Sắc Bản

Chương 104 : Em họ dâm đãng

Ngày đăng: 09:12 20/07/20

Hà Lê cười cười, hai tay liên tục cầm con c-c hắn mà động, miệng thơm ở trước miệng hắn mà khiêu khích.
- Anh rể nứng lên vì tay em à.
- Buông ra, chị cô sắp vào.
Diệp Mặc một mặt mộng bức, hắn không nghĩ có ngày lại bị trêu chọc như này. Nhưng dù hắn nói vậy, nhưng tay Hà Lê vẫn không dừng động tác, mãi mê tinh nghịch con c-c của hắn. Thanh côn thịt nóng hổi lại to lớn, phải cầm hai tay mới đủ, Hà Lê càng nhìn càng nứng. Cô sóng mắt ướt át nhìn hắn, giọng vũ mị nói:
- Chị đang nấu ăn, chắc phải cả tiếng mới xong. Chúng ta vẫn có thời gian.
- Thời gian làm gì.
Diệp Mặc vừa đưa ra thắc mắc thì thấy Hà Lê cười, sau đó cô cúi xuống ngậm con c-c hắn trong miệng, bàn tay vẫn sục lên sục xuống con c-c hắn.
- Con c-c anh rể thật to… Ưm… ư… Ục… ục… chụt… chụt…
Hà Lê bú c-c hắn rất thành thạo, cô đưa con c-c hắn vào sâu tận cuống họng, hiếm có một lần con c-c hắn chui hết vào trong miệng một nữ nhân, mà dưới họng của cô nổi lên một cục to dài. Diệp Mặc sướng rên, hắn túm lấy đầu Hà Lê càng đẩy mạnh con c-c vào trong miệng nàng.
Cái miệng của thiếu nữ không khác gì cái l-n thực sự, hút con c-c hắn sâu tận bên trong, đã chui vào liền không muốn rút ra. Miệng của Hà Lê bị kéo dài như bạch tuộc, hai bên má hóp lại chảy ra nước bọt bên khóe miệng, bú mút âm thanh dâm dục tạo nên khuôn mặt dâm đãng kiều mị.
- Chụt… chụt… ưm… Nhóp… nhép… chụt…
Hà Lê bú một hồi liền nhả ra, cả miệng cô đau rát, nhìn con c-c hắn vẫn chưa xuất tinh khiến cô khó chịu nổi, ngước mặt nhìn hắn. sau đó cởi phăng áo ngoài, để sót lại trên ngực cặp vú khủng bố đã mắt, kích cỡ cũng tầm E cup, hai núm vú nâu sậm bạo lộ bên ngoài cứ đung đưa trong tầm mắt hắn.
- Anh rể, thích ngực của em không… Có thì mau bú đi…
Hà Lê cọ sát cặp ngực to trên ngực trần hắn, khiến máu huyết DIệp Mặc sôi trào. Hắn hai tay tóm lấy cặp ngực mềm, như hai quả bóng nước có thể nổ tung bất cứ lúc nào, miệng ghé trên núm vú vừa bú vừa cắn. Hà Lê tay đặt trên đầu hắn, mắt lim dim tận hưởng, còn bên tay thì luồn xuống cầm con c-c hắn xoa xoa đỉnh đầu.
- Đúng rồi, bú mạnh lên đi anh rể. Em sướng, cắn nát vú em cũng được…
- Dâm nữ…
Diệp Mặc nhìn vẻ tận hưởng của Hà Lê nói, hắn thỏa sức hành hạ cặp ngực to tròn, so với Văn Đông thì còn mềm mại hơn cả, lực đạo hắn khá mạnh để lại trên ngực toàn vết đỏ in dấu tay, hàm răng của hắn.
Hà Lê hô hấp dồn dập, cô lùi lại, tụt quần của mình xuống tận đầu gối, cái quần lót ướt đẫm dính dính hiện ra trước mắt, mà thiếu nữ hai tay lại chống trên cửa nhà tắm, bờ mông nhếch ra, lắc qua lắc lại, mông cô so với bộ ngực cũng không thua kém là bao.
- Anh rể… Dùng con c-c to lớn của anh chơi em đi…
- Quả là dâm đãng mà…
Diệp Mặc cũng không có thể từ chối, hắn cầm con c-c đặt ngay cái l-n cửa l-n của Hà Lê, l-n của cô trơn mịn, lông l-n bị cạo sạch không có một sợi. So sánh với con c-c hắn thì l-n cô cũng nhỏ bé không kém Vân Băng, nhưng bên trong thì không co bóp và chật nít như của chị cô.
- A… C-c anh vào rồi… to quá… đâm nát l-n em rồi…
Hà Lê đón nhận con c-c hắn trong âm hộ, toàn thân run lên vì sướng, cô có thể cảm nhận được con c-c hắn từng chút đi vào trong l-n, nó chật kín cả lối đi vào l-n cô, cảm giác sung sướng này lần đầu được nếm trải, điều mà bạn trai trước kia không cách nào đem lại.
- Ư… ư… Đâm nữa đi anh… đâm nát l-n em đi anh… Ưm… ư… Lại đến… Con c-c anh đang ở sâu trong l-n em… sắp đâm chết em rồi… A… a…
Diệp Mặc vừa bóp ngực Hà Lê, vừa chơi cái l-n khít khịt của cô, cảm giác đê mê khó tả, hắn nhấp c-c liên hồi, l-n của Hà Lê chảy nước lênh láng ra sàn, cặp ngực to cứ rung lắc va đụng vào nhau, mông cô đỏ lên vì va chạm cùng hông hắn, cơ l-n cũng buông lỏng để dễ dàng tiếp nhận c-c hắn trong l-n.
- Anh rể… em ra rồi… sướng quá… anh làm em dâu của anh ra rồi…
- Không ngờ em họ chọ Băng lại dâm như vậy…
Diệp Mặc đ-t l-n Hà Lê, lại đánh lên mông nàng mấy cái in lại dấu ấn. Hà Lê lắc lắc bờ mông, l-n nhận c-c hắn, nói.
- Người ta là gái ngoan đó… ư… ư… chỉ mới có bạn trai mà thôi… Nhưng mà giờ cái l-n này chỉ dành cho anh thôi đó… ư… a… Em lại ra…
Âm tinh nóng rực phun trên đầu quy, Diệp Mặc cũng rướn người dập mạnh vài cái, hắn muốn bắn. Hà Lê cũng nhận được con c-c hắn co giật, rên rỉ nói.
- Anh rể sắp ra thì bắn trong miệng em này… Em muốn uống tinh của anh…
Diệp Mặc nghe vậy cũng rút con c-c ra khỏi l-n Hà Lê, cô cũng nhanh nhẹn quỳ trước mặt hắn, miệng mở to, lưỡi lè ra ngoài đón nhận tinh dịch của hắn. Diệp Mặc sục một hồi liền bắn ra tinh trùng trắng như sữa ngập miệng Hà Lê vươn vãi cả trên mặt và ngực cô.
- Ực… tinh trùng anh rể ngon quá…
Hà Lê ngậm miệng, nhai nhóp nhép tinh trùng hắn trong miệng, sau đó nuốt từng chút tinh vào trong bụng, miệng sau đó mở ra cho hắn nhìn, bàn tay quệt trên tinh dịch dính trên người, lưỡi lẽ ra liếm từng chút một.
Sau khi xong cô mới đứng dậy, kéo quần lên, mặc lại áo, chỉnh chu lại chút rồi quay qua hắn vũ mị cười.
- Lần sau chơi tiếp nha anh rể.
Diệp Mặc nghe cũng không đáp, hắn không nghĩ sẽ có cơ hội gặp lại cô. Hắn lại tắm sơ lần nữa, mặc lại đồ mới đi ra.
Hắn vừa từ trên lầu xuống, đã gặp Vân Băng nhìn hắn, cô nghĩ hắn vẫn còn chưa hồi phục, lo lắng hỏi.
- Cậu còn chưa khỏe, thức dậy làm gì?
- Cô Vân, tôi sớm bình phục rồi.
Diệp Mặc nhìn cô cảm kích nói. Vân Băng nhìn hắn đúng là đã khỏe hơn, gật đầu mới nói.
- Như vậy anh xuống ăn đi, tôi vừa nói xong. Chỉ là có em họ tôi đến chơi, thật làm phiền rồi.
- Không sao, tôi không để tâm. Vừa nãy cũng là cô đã hết sức rồi.
- Cậu đều nghe thấy được?
Vân Băng nói xong lập tức liền nghĩ đến, nhất định là Diệp Mặc vừa rồi đứng ở cửa nghe thấy được. Tuy nhiên lập tức nghĩ tới lời nói của mình lúc nãy, mặt lại có chút trở nên không bình thường rồi, không biết Diệp Mặc sẽ đánh giá mình như thế nào.
- Ừ, tôi cũng nghe được rồi, làm khó cô Vân rồi, nếu có cơ hội, tôi nhất định sẽ về để báo đáp ân tình của cô, đã phiền cô hai ngày rồi.
Diệp Mặc có chút hổ thẹn nói, hắn đối với người kính hắn một thước, hắn sẽ mời người một trượng, hơn nữa ân oán rõ ràng, có oán báo oán có ân báo ân.
- Tôi cũng không có giúp cậu cái gì, về sau cậu không nên gọi tôi là cô giáo Vân nữa, tôi cảm giác có chút không được tự nhiên...
Vân Băng nghĩ tới sự tình mình và Diệp Mặc ngủ cùng một chỗ, làm gì cũng làm rồi, còn gì xấu hổ hơn nữa đâu.
Tuy nhiên Vân Băng dường như lại nghĩ tới cái gì, lập tức có chút giật mình nói:
- Cậu vừa nói như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ cậu muốn đi?
Diệp Mặc gật gật đầu nói:
- Đúng vậy, tôi đã làm phiền cô nhiều ngày rồi, cô đã cứu tôi, tôi không thể cứ ở lại nơi này, như vậy sẽ làm hại tới cô, tôi hiện tại đã khỏe rồi, tôi cũng cần đi, đúng rồi, túi của tôi cô đã đi xem giúp chưa?
- Không được, tôi không thể để cho cậu đi...
Vân Băng nói nửa câu, nhìn thấy sắc mặt Diệp Mặc kinh ngạc, lập tức mặt nóng lên khẩn trương nói:
- Ý của tôi là hiện tại bên ngoài rất nguy hiểm, khắp nơi đều đang kiếm cậu, cậu đi ra ngoài là chịu chết.
Diệp Mặc trong lòng ấm áp, Vân Băng là loại phụ nữ trong nóng ngoài lạnh điển hình, mình chỉ là thuận tay giúp cô, cô đã giúp lại hắn nhiều như vậy, thậm chí ngay cả danh dự của mình cũng không để ý.
- Chị Băng, tôi biết chị tốt với tôi, kỳ thật tôi sẽ chạy trốn được, chị yên tâm đi.
Tuy nhiên Diệp Mặc lại sửa miệng gọi cô giáo Vân là chị Băng.
Thấy Diệp Mặc sửa đổi cách xưng hô, Vân Băng sắc mặt hòa hoãn một ít, trầm mặc một lát mới lên tiếng:
- Diệp Mặc, cậu ở lại thêm một đêm, kỳ thật, kỳ thật cậu ở đây, tôi ngủ cũng rất ngon, tối hôm qua chính là như vậy. Cậu xem như giúp tôi cũng được, được chứ?
Diệp Mặc có chút không dám tin nhìn Vân Băng, trên mặt cô ấy có chút hồng nhuận, lại có một vẻ đẹp mê người, hắn biết Vân Băng là sợ hắn sau khi rời khỏi đây lập tức sẽ bị bắt.
Thấy Diệp Mặc nhìn mình thật lâu đều không nói gì, màu đỏ trên mặt Vân Băng cũng giảm đi, hơi trắng bệch, cô đang lúc muốn nói chuyện, thì Diệp Mặc lại nói:
- Được rồi, chị Băng, tôi nghĩ chị nói đúng, rạng sáng ngày mai tôi đi sẽ tốt hơn, có lẽ lúc đó mới là an toàn nhất.
Thấy Diệp Mặc đáp ứng mình, Vân Băng trên mặt lập tức lộ ra niềm vui bất ngờ, vội vàng giống một cô bé lấy lòng người lớn, đưa chiếc túi trong tay giơ lên:
- Đồ đạc của cậu đều ở bên trong này rồi, tôi còn mua nhiều đồ ăn ngon trở về, tôi đã làm xong, giúp bồi bổ thân thể cho cậu.