Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi Sắc Bản
Chương 105 : Bữa ăn hương diễm
Ngày đăng: 09:12 20/07/20
Đến phòng ăn, Hà Lê quả nhiên đã ngồi sẵn, mắt nhìn Vân Băng và Diệp Mặc sáng lên, dù lúc nãy vừa mới đ-t nhau nhưng Hà Lê vẫn tỏ ra như xa lạ mà hỏi.
- Chị Băng, đây là anh rể phải không.
- Ừm…
Vân Băng không có cách nào liền gật đầu, cô quay qua nhìn Diệp Mặc lại sợ hắn giận, nhưng không ngờ hắn không nói gì chỉ cười nhìn cô. Vân Băng có chút ấm áp, tiếp tục giới thiệu cả hai cho nhau.
- Diệp Mặc, đây là em họ chị Hà Lê.
Diệp Mặc nhìn Hà Lê gật đầu cũng không nói gì, hắn muốn tránh cô nàng này xa chút, vân Băng lại không hiểu chuyện gì. Nhìn Hà Lê tiếp tục nói.
- Đây là bạn trai chị, Diệp Mặc.
- Chào anh rể.
Hà Lê cười với hắn, nàng sau đó còn chủ động chuyển chỗ ngồi cạnh hắn làm Vân Băng khó hiểu nhưng cũng không nói gì. Cô tiếp tục ra dọn đồ ăn bày biện ở trước bàn. Bữa ăn được dọn xong, Vân Băng cũng ngồi đối diện Diệp Mặc.
Hà Lê được cơ hội liền hỏi hai người nhiều chuyện, nào là gặp nhau như thế nào, rồi sao lại thích nhau, Vân Băng đành bịa ra vài chuyện, cố gắng qua mắt cô em họ này.
Mà Diệp Mặc trong bữa ăn luôn cau mày, Vân Băng còn tưởng hắn không vui, quay qua trừng mắt Hà Lê bảo cô không hỏi nữa. Hà Lê cười cười cũng không tò mò nữa.
Phía bên dưới bàn, Hà Lê thò một tay vào trong quần Diệp Mặc chơi đùa, xoa nắn con c-c hắn, còn một tay cô lại gắp thức ăn cười nói như thường. Diệp Mặc có thể cảm giác tay nàng xoa nắn con c-c hắn từ trên xuống dưới, tìm cả hai hòn bi nâng niu xoa nắn. Sau đó mở khóa quần hắn ra, để con c-c hắn lộ diện ra bên ngoài, tay vẫn sục lên sục xuống.
Vân Băng ở phía đối diện căn bản không có nhận ra khác thường, vẫn bảo Diệp Mặc ăn món này lại món khác. Hà Lê sau đó giả vờ đánh rơi cái đũa, cô cúi xuống nhặt đôi đũa, còn miệng thì ngậm lấy con c-c Diệp Mặc mút lấy, đầu cô di động lên xuống liên tục ngậm hết c-c hắn trong mồm, cứ bú nuốt rồi thè lưỡi liếm từng đoạn.
- Ưm… ư… chụt chụt…
Tiếng bú mút vang lên làm vân Băng nghi ngờ hỏi.
- Có tiếng gì vậy nhỉ.
Vừa nghe cô nói, Hà Lê liền ngồi lên cười nói như không.
- Chắc là tiếng chuột đó mà. Chị có lẽ nên kiểm tra lại nhà…
- A… chẳng lẽ lại vậy.
Vân Băng dạo này không có thời gian dọn dẹp lại nhà cửa, còn tưởng Hà Lê nói đúng. Hà Lê lại tiếp tục phụ họa, tay bên dưới vẫn vọc con c-c Diệp Mặc. Cô cũng cầm tay Diệp Mặc đưa ngay l-n mình, quần của cô bị cô tụt xuống tận mắt cá chân, bờ mông tròn trịa ịn trên ghế lạnh.
- Chị Băng, nhà có bia không. Em muốn uống.
Hà Lê đột nhiên hỏi, Vân Băng nhìn cô sau đó gật đầu đứng dậy đi đến tủ lạnh. Cô vừa đi Hà Lê vừa nhìn qua hắn, tỏ ra dâm đãng.
- Anh rể, lấy tay chọc vào l-n em đi.
Nói xong cô cũng cúi xuống tiếp tục bú c-c hắn, mà ngón tay của Diệp Mặc lại chui vào l-n cô chơi đùa. L-n của Hà Lê sớm đã ẩm ướt, giờ cô chỉ cũng nằm ngửa ra bàn banh hai chân, ngửa l-n cho hắn đ-t. Nhưng mà chị cô còn ở đây, nên cô chỉ đành kìm nén dục vọng.
Vân Băng quay lại, Hà Lê cũng chỉ đành tiếc nuối tách ra, cô nhận lon bia từ chị cô.
- Cảm ơn chị. Chị có muốn uống cùng em không, lâu rồi em và chị còn chưa uống cùng.
- Em không nên uống nhiều thứ này. Không tốt.
Vân Băng lên tiếng dạy dỗ, để Hà Lê liên tục kêu vâng, nhưng sau đó vân Băng cũng cùng nàng uống. Nhìn Vân Băng gục trên bàn, Hà Lê cười cười nhìn qua Diệp Mặc.
- Tửu lượng của chị em rất tệ đấy.
- Dâm nữ, chuốc say chị cô làm gì.
Diệp Mặc mặt đen lại, hắn không nghĩ Hà Lê lại dâm đến mức này, chỉ thấy cô cười cười nhìn hắn, tự thân cởi sạch quần áo, hai ngón tay vạch ra mép l-n nói.
- Là do người ta nứng lắm rồi, thèm con c-c của anh rể đâm vào trong.
Sau đó cô đến bên cạnh Vân Băng, mông chìa ra, lắc qua lắc lại, dâm đãng nói.
- Anh rể, mau mau tới đ-t con đĩ dâm đãng này đi.
Diệp Mặc miệng khô lưỡi đắng, hắn thật không ngờ bị chọc cho cứng lên, đi tới đằng sau cô đâm con c-c vào trong l-n Hà Lê. Cơ thể thiếu nữ run lên, cái l-n bóp chặt, thân trước nằm trên đùi Vân Băng rên rỉ.
- A… Sướng quá… Anh rể đang đ-t em trước mặt chị dâu… Ưm… Ư… Sướng… Con c-c anh là nhất…
Có thể cảm nhận Vân Băng có thể tỉnh lúc nào, vậy mà lúc này hắn đang đ-t em của nàng trước mặt nàng, cảm giác kích thích khiến hắn đ-t càng mạnh mẽ. Hà Lê run rẩy tự xoa nắn cặp ngực to lớn, miệng chảy nước ướt đẫm của quần Vân Băng.
- Đ-t đi… Đ-t chết cái l-n dâm đãng của em đi… Ư… ư…
Càng thấy Hà Lê tỏ ra dâm đãng, Diệp Mặc càng nứng, hắn liên tục đ-t phầm phập vào l-n cô, từng cái lút cán, mặc kệ cô có chịu được hay không. Sau một khoảng thời gian c-c hắn run rẩy một cái, tinh dịch liền bắn ra.
- Á… tinh dịch của anh rể ở sâu trong l-n em rồi… Ưm… sẽ có thai mất… nhưng em không ngại… nếu là của anh thì em chịu hết…
Hà Lê ngồi ngã bệt trên đất, từ trong l-n liên tục chảy ra dịch trắng đục. Diệp Mặc cũng thở một hơi, nhìn Vân Băng cảm giác hơi tội lỗi.
Hắn sau đó bế Vân Băng vào trong phòng, còn Hà Lê thì ở lại dọn dẹp, nhìn theo hai người cười cười.
- Anh rể cứ tiếp tục vui cùng chị ấy nhé. Đừng mạnh quá, chị ấy không như em đâu.
Nghe giọng giễu cợt của Hà Lê không làm Diệp Mặc để ý, hắn để cô lên giường. Vừa mới định đắp chăn thì đã thấy cô tỉnh lại, hắn giật mình thấy cô hai má đỏ như trái ớt, nhìn hắn làm hắn hơi mất tự nhiên.
- Thế nào, em họ của chị có phải rất ngon không.
Diệp Mặc thế mới biết hóa ra cô đã sớm tỉnh lại rồi, xấu hổ không thể trả lời. Vân Băng nhìn hắn, trong mắt đầy nhu hòa.
- Chỉ cần em thích, chị cũng không quan tâm. Dù sao chị cũng không phải vợ em...
Nói rồi âu yếm nhìn hắn rồi hôn lên môi hắn một cái, Diệp Mặc cũng đón nhận nụ hôn của nàng. Cả hai ôm lấy hôn lấy nhau ngấu nghiến.
Vân Băng biết ngày mai Diệp Mặc đi rồi nên cũng không chần chờ, cô sợ rằng sau này sẽ không gặp lại hắn. Cho nên lần này chủ động được nhiều…
Từng mảnh quần áo của cả hai người rơi xuống đất, hai cơ thể trần truồng quấn lấy nhau, mặc kệ trong nhà còn có người.
- Ư… ư… Mạnh hơn đi Diệp Mặc… Cứ hung hăng làm tôi như cách anh làm với em họ tôi…
Tứ chi Vân Băng quấn quanh Diệp Mặc, cửa l-n cô nghênh đón từng cú đ-t của hắn. Giọng cô rên rỉ càng lớn, nước dâm càng ra nhiều, cơ thể của cô giờ đây trao hết cho Diệp Mặc, tùy ý hắn muốn làm gì cũng được.
- Ưm… Vú tôi… bú mạnh lên… Cả cơ thể tôi thuộc về anh… Tôi sắp ra rồi… Ư… a…
Vân Băng quấn lấy hắn, mặt nhìn hắn lại tiếp tục hôn đi lên, đôi lưỡi quấn quít ở bên ngoài nhìn thật vô cùng dâm đãng. Mà bên dưới l-n cô đã quen với con c-c Diệp Mặc, quá trình ra vào cũng nhẹ nhàng hơn nhiều.
- Tinh dịch anh lại vào bên trong rồi… ư… sướng quá… em chết mất… Nóng quá… Dạ dày của em…
Vân Băng nhìn thấy l-n chảy ra tinh dịch, miệng thở dốc, mà Diệp Mặc lại tiếp tục cứng rắn. Hắn để cô nằm sấp xuống, con c-c lại tiếp tục đ-t từ đằng sau. Vân Băng lại tiếp tục rên rỉ…
Hà Lê ở ngoài cửa nghe hai người đ-t nhau l-n đã sớm chảy nước, cô muốn tham gia nhưng sợ về trễ lại bị phạt, đành tiếc nuối mà thôi...
- Chị Băng, đây là anh rể phải không.
- Ừm…
Vân Băng không có cách nào liền gật đầu, cô quay qua nhìn Diệp Mặc lại sợ hắn giận, nhưng không ngờ hắn không nói gì chỉ cười nhìn cô. Vân Băng có chút ấm áp, tiếp tục giới thiệu cả hai cho nhau.
- Diệp Mặc, đây là em họ chị Hà Lê.
Diệp Mặc nhìn Hà Lê gật đầu cũng không nói gì, hắn muốn tránh cô nàng này xa chút, vân Băng lại không hiểu chuyện gì. Nhìn Hà Lê tiếp tục nói.
- Đây là bạn trai chị, Diệp Mặc.
- Chào anh rể.
Hà Lê cười với hắn, nàng sau đó còn chủ động chuyển chỗ ngồi cạnh hắn làm Vân Băng khó hiểu nhưng cũng không nói gì. Cô tiếp tục ra dọn đồ ăn bày biện ở trước bàn. Bữa ăn được dọn xong, Vân Băng cũng ngồi đối diện Diệp Mặc.
Hà Lê được cơ hội liền hỏi hai người nhiều chuyện, nào là gặp nhau như thế nào, rồi sao lại thích nhau, Vân Băng đành bịa ra vài chuyện, cố gắng qua mắt cô em họ này.
Mà Diệp Mặc trong bữa ăn luôn cau mày, Vân Băng còn tưởng hắn không vui, quay qua trừng mắt Hà Lê bảo cô không hỏi nữa. Hà Lê cười cười cũng không tò mò nữa.
Phía bên dưới bàn, Hà Lê thò một tay vào trong quần Diệp Mặc chơi đùa, xoa nắn con c-c hắn, còn một tay cô lại gắp thức ăn cười nói như thường. Diệp Mặc có thể cảm giác tay nàng xoa nắn con c-c hắn từ trên xuống dưới, tìm cả hai hòn bi nâng niu xoa nắn. Sau đó mở khóa quần hắn ra, để con c-c hắn lộ diện ra bên ngoài, tay vẫn sục lên sục xuống.
Vân Băng ở phía đối diện căn bản không có nhận ra khác thường, vẫn bảo Diệp Mặc ăn món này lại món khác. Hà Lê sau đó giả vờ đánh rơi cái đũa, cô cúi xuống nhặt đôi đũa, còn miệng thì ngậm lấy con c-c Diệp Mặc mút lấy, đầu cô di động lên xuống liên tục ngậm hết c-c hắn trong mồm, cứ bú nuốt rồi thè lưỡi liếm từng đoạn.
- Ưm… ư… chụt chụt…
Tiếng bú mút vang lên làm vân Băng nghi ngờ hỏi.
- Có tiếng gì vậy nhỉ.
Vừa nghe cô nói, Hà Lê liền ngồi lên cười nói như không.
- Chắc là tiếng chuột đó mà. Chị có lẽ nên kiểm tra lại nhà…
- A… chẳng lẽ lại vậy.
Vân Băng dạo này không có thời gian dọn dẹp lại nhà cửa, còn tưởng Hà Lê nói đúng. Hà Lê lại tiếp tục phụ họa, tay bên dưới vẫn vọc con c-c Diệp Mặc. Cô cũng cầm tay Diệp Mặc đưa ngay l-n mình, quần của cô bị cô tụt xuống tận mắt cá chân, bờ mông tròn trịa ịn trên ghế lạnh.
- Chị Băng, nhà có bia không. Em muốn uống.
Hà Lê đột nhiên hỏi, Vân Băng nhìn cô sau đó gật đầu đứng dậy đi đến tủ lạnh. Cô vừa đi Hà Lê vừa nhìn qua hắn, tỏ ra dâm đãng.
- Anh rể, lấy tay chọc vào l-n em đi.
Nói xong cô cũng cúi xuống tiếp tục bú c-c hắn, mà ngón tay của Diệp Mặc lại chui vào l-n cô chơi đùa. L-n của Hà Lê sớm đã ẩm ướt, giờ cô chỉ cũng nằm ngửa ra bàn banh hai chân, ngửa l-n cho hắn đ-t. Nhưng mà chị cô còn ở đây, nên cô chỉ đành kìm nén dục vọng.
Vân Băng quay lại, Hà Lê cũng chỉ đành tiếc nuối tách ra, cô nhận lon bia từ chị cô.
- Cảm ơn chị. Chị có muốn uống cùng em không, lâu rồi em và chị còn chưa uống cùng.
- Em không nên uống nhiều thứ này. Không tốt.
Vân Băng lên tiếng dạy dỗ, để Hà Lê liên tục kêu vâng, nhưng sau đó vân Băng cũng cùng nàng uống. Nhìn Vân Băng gục trên bàn, Hà Lê cười cười nhìn qua Diệp Mặc.
- Tửu lượng của chị em rất tệ đấy.
- Dâm nữ, chuốc say chị cô làm gì.
Diệp Mặc mặt đen lại, hắn không nghĩ Hà Lê lại dâm đến mức này, chỉ thấy cô cười cười nhìn hắn, tự thân cởi sạch quần áo, hai ngón tay vạch ra mép l-n nói.
- Là do người ta nứng lắm rồi, thèm con c-c của anh rể đâm vào trong.
Sau đó cô đến bên cạnh Vân Băng, mông chìa ra, lắc qua lắc lại, dâm đãng nói.
- Anh rể, mau mau tới đ-t con đĩ dâm đãng này đi.
Diệp Mặc miệng khô lưỡi đắng, hắn thật không ngờ bị chọc cho cứng lên, đi tới đằng sau cô đâm con c-c vào trong l-n Hà Lê. Cơ thể thiếu nữ run lên, cái l-n bóp chặt, thân trước nằm trên đùi Vân Băng rên rỉ.
- A… Sướng quá… Anh rể đang đ-t em trước mặt chị dâu… Ưm… Ư… Sướng… Con c-c anh là nhất…
Có thể cảm nhận Vân Băng có thể tỉnh lúc nào, vậy mà lúc này hắn đang đ-t em của nàng trước mặt nàng, cảm giác kích thích khiến hắn đ-t càng mạnh mẽ. Hà Lê run rẩy tự xoa nắn cặp ngực to lớn, miệng chảy nước ướt đẫm của quần Vân Băng.
- Đ-t đi… Đ-t chết cái l-n dâm đãng của em đi… Ư… ư…
Càng thấy Hà Lê tỏ ra dâm đãng, Diệp Mặc càng nứng, hắn liên tục đ-t phầm phập vào l-n cô, từng cái lút cán, mặc kệ cô có chịu được hay không. Sau một khoảng thời gian c-c hắn run rẩy một cái, tinh dịch liền bắn ra.
- Á… tinh dịch của anh rể ở sâu trong l-n em rồi… Ưm… sẽ có thai mất… nhưng em không ngại… nếu là của anh thì em chịu hết…
Hà Lê ngồi ngã bệt trên đất, từ trong l-n liên tục chảy ra dịch trắng đục. Diệp Mặc cũng thở một hơi, nhìn Vân Băng cảm giác hơi tội lỗi.
Hắn sau đó bế Vân Băng vào trong phòng, còn Hà Lê thì ở lại dọn dẹp, nhìn theo hai người cười cười.
- Anh rể cứ tiếp tục vui cùng chị ấy nhé. Đừng mạnh quá, chị ấy không như em đâu.
Nghe giọng giễu cợt của Hà Lê không làm Diệp Mặc để ý, hắn để cô lên giường. Vừa mới định đắp chăn thì đã thấy cô tỉnh lại, hắn giật mình thấy cô hai má đỏ như trái ớt, nhìn hắn làm hắn hơi mất tự nhiên.
- Thế nào, em họ của chị có phải rất ngon không.
Diệp Mặc thế mới biết hóa ra cô đã sớm tỉnh lại rồi, xấu hổ không thể trả lời. Vân Băng nhìn hắn, trong mắt đầy nhu hòa.
- Chỉ cần em thích, chị cũng không quan tâm. Dù sao chị cũng không phải vợ em...
Nói rồi âu yếm nhìn hắn rồi hôn lên môi hắn một cái, Diệp Mặc cũng đón nhận nụ hôn của nàng. Cả hai ôm lấy hôn lấy nhau ngấu nghiến.
Vân Băng biết ngày mai Diệp Mặc đi rồi nên cũng không chần chờ, cô sợ rằng sau này sẽ không gặp lại hắn. Cho nên lần này chủ động được nhiều…
Từng mảnh quần áo của cả hai người rơi xuống đất, hai cơ thể trần truồng quấn lấy nhau, mặc kệ trong nhà còn có người.
- Ư… ư… Mạnh hơn đi Diệp Mặc… Cứ hung hăng làm tôi như cách anh làm với em họ tôi…
Tứ chi Vân Băng quấn quanh Diệp Mặc, cửa l-n cô nghênh đón từng cú đ-t của hắn. Giọng cô rên rỉ càng lớn, nước dâm càng ra nhiều, cơ thể của cô giờ đây trao hết cho Diệp Mặc, tùy ý hắn muốn làm gì cũng được.
- Ưm… Vú tôi… bú mạnh lên… Cả cơ thể tôi thuộc về anh… Tôi sắp ra rồi… Ư… a…
Vân Băng quấn lấy hắn, mặt nhìn hắn lại tiếp tục hôn đi lên, đôi lưỡi quấn quít ở bên ngoài nhìn thật vô cùng dâm đãng. Mà bên dưới l-n cô đã quen với con c-c Diệp Mặc, quá trình ra vào cũng nhẹ nhàng hơn nhiều.
- Tinh dịch anh lại vào bên trong rồi… ư… sướng quá… em chết mất… Nóng quá… Dạ dày của em…
Vân Băng nhìn thấy l-n chảy ra tinh dịch, miệng thở dốc, mà Diệp Mặc lại tiếp tục cứng rắn. Hắn để cô nằm sấp xuống, con c-c lại tiếp tục đ-t từ đằng sau. Vân Băng lại tiếp tục rên rỉ…
Hà Lê ở ngoài cửa nghe hai người đ-t nhau l-n đã sớm chảy nước, cô muốn tham gia nhưng sợ về trễ lại bị phạt, đành tiếc nuối mà thôi...