Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi Sắc Bản

Chương 218 : Nhiệt tình của Vân Băng

Ngày đăng: 06:59 30/08/20

Sau đó Vân Băng chủ động kéo hắn tới bên giường, thiếu phụ như động tình hành động càng trở nên lớn mật, cô cởi áo hắn ra, miệng lưỡi liếm láp trên bộ ngực trần của hắn, nước bọt ẩm ướt đọng lại trên làn da hơi rám của hắn. Nhìn miệng lưỡi của cô hết liếm láp vùng cơ ngực săn chắc, lại chuyển qua ngậm hai núm vú nâu của hắn trêu chọc. Bàn tay thành thục đã trải qua giường chiếu di động tuột quần Diệp Mặc xuống, cách lớp quần lót còn xoa nắn con cu của hắn.
Vân Băng cúi đầu, tụt nốt quần con, lôi ra con c-c khủng bố hơn 20cm, dù đã thấy rồi nhưng vẫn cô vẫn còn sợ hãi, hai tay nắm lấy tuốt động, lưỡi đỏ thè ra liếm láp đầu c-c, như đang liếm kem, liên tục di chuyển đầu liếm cho hết đầu quy hồng, sau đó nhẹ nhàng ngậm vào miệng. Tay của cô vẫn trìu mến nâng niu hai bìu dái, cẩn thận ve vuốt trong tay.
- Ưm... Chụt... chụt... Sướng không Diệp...
Vân Băng vừa bú, vẫn không quên quan sát thần tình của nam nhân, nhìn vẻ đê mê thích thú của hắn, càng tăng thêm cho cô động lực, bú liếm càng cẩn thận, cô cởi ra áo ngoài, ngay cả áo ngực cũng ném bên giường, lôi ra đôi vú tròn trắng mịn, kẹp con c-c hắn ở giữa, liên tục ép sát, miệng vẫn ngậm liếm đầu c-c.
Bú được một lúc, cảm giác bên dưới ngứa ngáy, Vân Băng đã chịu không nổi, liền tự mình thoát quần áo, cơ thể trần truồng của thiếu phụ hiện ra trước mắt hắn, vú nàng dù đã hơn 30 nhưng vẫn không chút chảy xệ, núm vú lẫn quầng vú đều hồng hào như thiếu nữ, làm da mịn màng hồng hào nhìn chỉ muốn liếm, dáng người đầy đặn thon thả như người mẫu, đặc biệt bên dưới mép l-n hồng hào được bao bọc bởi lông mu cắt tỉa gọn gàng.
Ngửi được mùi hương thành thục của thiếu phụ, đi kèm là cơ thể hấp dẫn không chút chỗ chê, Diệp Mặc toàn thân nóng ran, cũng cảm giác khó chịu được, Vân Băng vũ mị nhìn hắn, cô lần đầu chủ động thể hiện ra tư thái dụ hoặc dành riêng cho hắn, hai cơ thể trần truồng ôm lấy nhau, cuồng nhiệt hôn môi, nắn bóp cơ thể của đối phương.
Vân Băng thật sự quá mê người, vú l-n hồng hào múp rụp, cặp mông tròn cứ vểnh ra bóp rất đã, khe l-n chảy ra nước nhỏ lênh láng, nhớt nhớt dính lên người Diệp Mặc. Vân Băng ngồi trong lòng hắn, cặp mông tròn cọ sát đùi hắn, cặp vú tròn hiện ra trước mắt, để hắn tóm lấy vừa nắn vừa xoa, hết vú lại liếm, ngậm nhả thả thích.
Vân Băng hai tay ôm lấy đầu Diệp Mặc, kéo hắn dính sát vào ngực mình, để hắn chơi đùa cặp vú to tròn của cô, miệng đỏ hé mở rên rỉ, lưỡi nhỏ thè ra cuồng nhiệt, tự bản thân bỏ một ngón tay vào trong miệng liếm mút dính đầy nước bọt.
- Sướng lắm Diệp à, bú mạnh lên... Nuốt chửng ngực em cũng được... Aaaa... Sướng, ngậm vú em nữa đi... Cặp vú dâm đãng này chỉ là của mình anh thôi đấy... Ư... ư...
Vân Băng rên rĩ làm dục vọng hắn càng tăng lên, con c-c căng cứng cọ cọ chọc vào bụng Vân Băng làm cô một trận nóng ran, dưới l-n càng chảy nhiều nước ướt hết cả chân hắn.
Đến nỗi hai vú Vân Băng đỏ hết cả lên, ướt đẫm nước miếng thì cả hai mới tách ra, tiếp tục theo tư thế 69, Vân Băng chủ động nằm đè lên hắn, hướng l-n về phía mặt hắn, miệng của cô đối diện côn thịt hùng vỹ, bàn tay nhỏ tóm lấy yêu chiều xoa nắn, lưỡi chạy dọc khắp thân cu liếm láp, đánh dấu trên đó mấy nụ hôn, cứ như được cô coi như là báu vật vậy.
Diệp Mặc cũng không kém, hắn hai tay banh mép l-n Vân Băng ra, lưỡi đỏ chui vào bên trong liếm láp, hương vị dâm đãng của thục phụ đem lại cho hắn cảm giác phấn khích khó tả, ngậm căn chơi đùa hạt le, lại luồn lưỡi quấn quanh sâu trong động, liên tục làm cho nước nôi chảy ra rơi đầy mặt.
- Ư... Ư... Sướng lắm Diệp.... Anh bú l-n em sướng quá...
- Cô giáo Băng... Cô thật dâm đãng...
Diệp Mặc cười trêu, biệt danh Vô Tình Băng của cô có lẽ nên đổi thành Dâm Đãng Băng được rồi, được hắn liếm mút một chút đã chảy ra nhiều nước như vậy, quả thật vô cùng dâm đãng. Vân Băng nghe hắn nói càng phấn khích, lắc lắc cặp mông tròn, càng hạ thấp động thịt áp trên mặt hắn.
- Ưm... Cô là cô giáo dâm đãng... bị học trò của mình liếm l-n... ư.... bị lếu lều thật sướng... Em Diệp ngoan, mau mau tiếp tục lếu lều cô... Cô sẽ cho em điểm 10...
- Đồ giáo viên dâm đãng...
Diệp Mặc phấn khích, hai tay vỗ trên mông Vân Băng, để cô la lên, lần đầu nói ra mấy lời thoại như vậy toàn thân Vân Băng đã nóng lên, một cỗ dục vọng chiếm lĩnh tâm trí, còn đâu tỉnh táo, vừa bú c-c hắn vừa rên rỉ.
- Vậy mau mau trừng phạt giáo viên dâm đãng này... Đem thanh dùi cui của em đâm vào trong cái l-n dâm đãng của cô...
Không biết vì nguyên do gì, Vân Băng càng ngày càng đối với Diệp Mặc càng cuồng càng yêu sâu đậm, muốn hắn thoải mái mà mấy lời dâm đãng cũng chủ động nói ra. Trước kia cô xem phim còn thấy mấy nữ nhân rên rỉ mấy dâm thoại, còn bảo không biết xấu hổ, nhưng hôm nay cô lại chủ động kêu lên, chỉ muốn Diệp Mặc cảm thấy thích thú. Quả thật cô đã thành công khơi dậy dục vọng sục sôi trong người Diệp Mặc, hắn đã không chịu nổi, liền đẩy cô ngã ra giường, banh rộng ra hai chân của Vân Băng, con c-c thô to cọ sát trước cửa l-n, nhìn cái động nhỏ còn nghĩ không chịu được. Vân Băng dù có chút sợ, nhưng vẫn vì hắn mà hai tay banh ra mép l-n hồng hào, để nó rộng mở, chủ động chào mời.
- Mau đến đi Diệp... Đ-t chết cái l-n dâm đãng của cô nào...
Diệp Mặc một phát liền đâm, ngâm dương vật thô dài vào trong huyệt thịt ẩm ướt, một phát lút cán làm Vân Băng có chút đau, nhưng dâm thủy từ trước bôi trơn, cũng không cảm giác thô rát. Diệp Mặc cuối cùng cũng đút c-c được vào trong cái l-n mơ ước của tất cả nam sinh trong trường, hắn có cảm giác thỏa mãn tự hào, hồng đẩy tới lại đưa đỉnh quy chạm vách tử cung trong cùng.
- A... Sướng quá... Muốn chết.... A, Diệp... Chọc chết cô rồi... Muốn chết, không được... Quá thống khoái, quá sướng rồi...
Vân Băng nắm trên giường, hai chân dài quắp sau hông Diệp Mặc, hông của hắn cứ như pít tông đóng nhổ liên tục vào trong lỗ thịt ẩm ướt lầy lội, cặp ngực to cứ rung lắc theo nhịp nhấp của hắn. Miệng thiếu phụ ê a rên rỉ, căn bản quên mất đây là nhà của vợ chồng họ Trác, cô chỉ biết banh rộng chân để cho Diệp Mặc đ-t, hai tay tóm lấy đầu hắn thỉnh thoảng hôn môi, trao đổi nước bọt...
Phành phạch...
Tiếng da thịt va chạm ngày càng lớn, thu hút sự chú ý của người bên ngoài, cụ thể là Trác Ánh Tình, cô nghe thấy âm thanh kỳ lạ, theo tâm tư tò mò liền mở cửa, đập vào mắt là cảnh tượng Diệp Mặc đang dập con c-c to lớn vào trong l-n Vân Băng khiến cho thiếu phụ rên rỉ dâm đãng.
Trác Ánh Tình len lén nhìn, từ xấu hổ chuyển sang bị tò mò, nàng nhớ lại con c-c của Diệp Mặc, nhớ đến tình cảnh lúc trước, lại nhìn khung cảnh dâm đãng trong phòng mà lâm vào miên man. Cô đưa tay vào trong quần áo tự thủ dâm, nhìn Vân Băng bị Diệp Mặc chịch đủ loại tư thế mà cổ họng khô nóng, một cỗ dục vọng khát khao xâm chiếm, lại mơ màng ước rằng Diệp Mặc dùng hung binh của hắn đâm vào trong l-n của cô.
- A... Diệp Mặc...
Không biết vì sao cô toàn nghĩ đến Diệp Mặc, dần dần mất tỉnh táo, nghĩ người con gái trong phòng đó là cô bị hắn đè ra đ-t tới tấp. Mà Diệp Mặc trong phòng cũng dần phát hiện ra sự hiện diện của Trác Ánh Tình, hắn dùng thần thức quan sát, liếc thấy thiếu nữ đang tự thủ dâm, vừa gọi tên hắn, trong lòng cổ quái, cũng dần mặc kệ cô.
Lúc này, Vân Băng đang chổng cao mông theo tư thể cẩu mẫu để cho Diệp Mặc đ-t từ đằng sau. Vân Băng như mất hết nhận thức xung quanh, chỉ tận hưởng khoái cảm hắn mang đến, hai tay nắm chặt ga giường. thân thể đung đưa rung lắc theo nhịp dập, ê a rên rỉ.
- A... Diệp.... Đ-t chết em đi... Đ-t chết cô giáo dâm đãng của anh đi... Muốn ra... Quá sướng.... Bắn hết tinh dịch của anh vào đi... Em muốn anh lấp đầy em... Em sắp ra... Mau lên Diệp...
Cảm nhận một luồng dâm thủy phun lên đầu c-c mẫn cảm, Diệp Mặc cũng không còn cố kỵ, đẩy nhanh động tác, con c-c hết sức đâm sâu vào thành tử cung, khiến bụng Vân Băng lồi ra một đoạn, nàng rên rỉ rồi đột ngột lại lần nữa xuất tinh. Diệp Mặc cũng đồng thời phun trào, khe đầu mở ra, phòng toàn bộ tinh dịch vào trong bụng Vân Băng, nóng hổi nhầy nhụa lấp đầy bụng cô, khiến cho mỹ thiếu phụ co quắp ngã trên giường, l-n liên tục chảy ra tinh dịch đục trắng như sữa.
Sau cơn đại chiến, Diệp Mặc mới nhìn tình cảnh trong phòng, cảm giác khó xử, nếu để vợ chồng họ Trác mà thấy thì chắc chắn sẽ hiểu chuyện gì xảy ra. Hắn thở dài đành phải dọn dẹp, mắt liếc ra cửa Trác Ánh Tình đã rời đi để lại trên đất vũng nước nhỏ, nàng vừa về phòng liền tự cởi hết quần áo, nhớ lại cảnh trước đó tự thủ dâm.
Vân Băng phải mất một lúc mới tỉnh lại, cô sau đó xấu hổ chui vào nhà tắm, mặc lại quần áo, cũng tiện thể dọn dẹp lại chiếc giường.
Đợi đến khi Đình Đình ngủ dậy, cả hai người liền mới định quay về.
Lúc Diệp Mặc chuẩn bị đi về, thì ti vi đang phát tin về chuyện của Âu Húc Nghiệp và Âu Chấn.
Diệp Mặc lặng lẽ gật đầu, tên cáo già ra tay quả là nhanh, chỉ một ngày là giải quyết được, chắc rằng bọn cáo già đó đã sớm có sự tính toán rồi, không chừng đã đem hắn ra làm bia đỡ đạn.
Nhưng cho dù biết rằng bọn cáo già đã lợi dụng mình một lần, nhưng Diệp Mặc vẫn phải tiêu diệt Âu Húc Hổ.
- Nhà họ Âu tiêu rồi.
Trác Hữu Sơn nhìn thấy Âu Húc Nghiệp, Âu Phùng bị mang đi có vẻ kích động nói.
Trác Hữu Sơn tiếp lời:
- Nhà họ Âu quá phô trương, đừng nói là chuyện của hai mươi mấy năm về trước, chỉ tính mấy năm gần đây thì họ đã hại biết bao nhiêu người rồi?
Vân Băng có vẻ khiếp đảm nhìn Diệp Mặc, cô không ngờ Diệp Mặc nói là nhà họ Âu sẽ không làm phiền cô nữa là ý này đây, rốt cục thì Diệp Mặc có thế lực đến cỡ nào nhỉ? Cho dù là nhà họ Diệp thì cũng không thể một chiêu là giải quyết được nhà họ Âu.
Diệp Mặc thì lại nhìn Vân Băng gật đầu cười cười, trong lòng Vân Băng đột nhiên có một tia ấm áp, tuy hắn còn chưa phải là người đàn ông của mình, nhưng cả hai quan hệ đã rất tốt, như tình nhân đồng dạng, thậm chí cô còn có cảm giác nguyện vì hắn mà chết. Nghĩ đến cuộc sống sau này sẽ không còn phải lo sợ nữa, đột nhiên trong lòng Vân Băng như có ánh mặt trời chiếu rọi, những thứ ảm đảm đều bị xua tan đi hết không để lại dấu vết gì.