Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1175 : Người nào muốn Linh Tủy thì đứng ra

Ngày đăng: 05:59 22/04/20


Bỗng nhiên có một giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng đứng ra nói với Vô Lượng Hải:



- Tên họ Phổ kia, anh tai nào nghe thấy Vô Cực tông vây bắt Diệp Mặc? Tại sao tôi lại không nghe thấy nhỉ? Anh dám chịu trách nhiệm với những gì anh nói không?



Phổ Trình nghe thấy giọng nói này trong lòng kinh ngạc, đang định tức giận, nhưng lại nhìn thấy đạo cô lúc trước của Thanh Mộng trai, sắc mặt lập tức trở nên khó coi. Nếu như không phải người ở trong này đông đến vậy, nói không chừng gã sớm đã giết mấy đạo cô của Thanh Mộng trai để diệt khẩu rồi. Người có tu vi cao nhất cũng chỉ là Hư Thần hậu kỳ mà thôi, lại dám hết lần này đến lần khác châm chọc mình.



Vô Cực tông và Lôi Vân tông quả thực đã phát thông báo rồi, nhưng chuyện này gã có thể nói sao? Người ta bí mật thông báo và còn là môn phái có quan hệ tương đối tốt với bọn họ, một khi tìm được tung tích của Diệp Mặc sẽ lập tức thông báo, thì sẽ nhận được một khoản thù lao đặc biệt. Nguyên nhân chính là Huyền Băng phái và Phiêu Miểu tiên trì biết Vô Cực tông và Lôi Vân tông phải giết chết Diệp Mặc, vẫn còn đang phát lệnh truy nã hắn, mà Đan thành lại không có bất kỳ tin tức nào, lúc này mới trục xuất đệ tử môn phái của mình.



Nhưng trưởng lão tu sĩ Biến Kiếp kia của Huyền Băng phái lại bị người ta giết chết rồi, cũng phải tự nuốt cục giận này rồi, rõ ràng là sợ Vô Cực tông và Lôi Vân tông bắt tay với nhau. Nhưng Diệp Mặc dù sao cũng là thành chủ danh dự của Đan thành, đến Vô Cực tông và Lôi Vân tông cũng phải bí mật phát lệnh truy nã, còn mình thì lại kích động, không ngờ lại nói ra.



Nghĩ tới đây, gã trừng mắt nhìn tu sĩ Hư Thần vừa nãy nhận ra Ninh Khinh Tuyết, tên này sau khi nhận ra Ninh Khinh Tuyết, lập tức nói một câu Diệp Mặc ở đây. Y chắc chắn cũng nhớ ra lợi ích của việc báo cáo tung tích của Diệp Mặc, nhưng tên này không ngờ lại bình tĩnh hơn mình, cũng không nói ra chuyện Diệp Mặc bị Vô Cực tông và Lôi Vân tông phát lệnh truy nã bí mật.



Nghĩ đến tên tiểu tử khiến mình lỡ miệng, Phổ Trình lại dậy lên sát ý đới với tên tu sĩ Hư thần này. Vô Cực tông chặn Diệp Mặc lại, Vô Cực tông và Lôi Vân tông bắt tay nhau âm thầm phát lệnh vây bắt Diệp Mặc, điều này mọi người đều biết, nhưng chuyện này rõ ràng không thể hồ đồ mà nói ra được.



- Vị sư muội này của Thanh Mộng trai lo lắng quá rồi, Phổ Trình chỉ là trong lòng đoán vậy mà thôi, cũng không phải là nói Vô Cực tông đang đuổi giết Diệp Mặc.



Hồ Quý Minh của Thần Phong cốc bỗng nhiên nói.



Phổ Trình nghe thấy Hồ Quý Minh nói vậy trong lòng lập tức vui mừng, Vô Lượng Hải sợ Thanh Mộng trai, nhưng Thần Phong Cốc người ta thì không sợ chút nào cả. Gã lập tức ôm quyền nói với Hồ Quý Minh:



- Cám ơn anh Hồ nói một câu công đạo, tôi quả thực chỉ là suy đoán mà thôi.



Hồ Quý Minh mỉm cười, khua tay nói:



- Anh Phổ tu vi cũng là Ngưng Thể đỉnh phong rồi. Muốn làm cái gì thì đâu còn cần nhìn sắc mặt người khác? Cho nên anh Phổ khách sáo rồi, tôi chỉ là nói một câu công đạo mà thôi.



Phổ Trình cười ha hả, không do dự gì nữa, bước lên giơ tay chộp tới Ninh Khinh Tuyết, miệng nói:



- Linh tủy này tôi lấy chắc rồi, ha ha…



Những người xung quanh thầm lắc đầu, tên béo Vô Lượng Hải này bị Hồ Quý Minh người ta đưa đến đầu súng rồi mà không biết chút gì.



Thanh Hàn vẫn còn muốn nói cái gì đó, lại bị một đạo cô đứng bên cạnh kéo lại, rõ ràng biết cho dù người khác sợ Thanh Mộng trai nhưng cũng không sợ ba người các cô. Tu vi cao nhất cũng chỉ là Hư Thần hậu kỳ mà thôi, ở đây tu sĩ Hư Thần quả thực không là cái gì cả.




Nói xong đôi phi bạt phát kích những tiếng “Ki…Ki” chói tai, dường như lúc nào cũng có thể vỗ chết Diệp Mặc.



Diệp Mặc nhìn mười mấy người trước mặt một vòng, lạnh lùng nói:



- Có ai còn muốn linh tủy trì của tôi, thì đứng hết ra, đợi lát nữa nếu như cùng một chỗ với mấy con lợn này thì đừng trách tôi không khách khí.



Diệp Mặc lúc này đột nhiên hiện thân, một số tu sĩ nóng lòng muốn tỉ thí nhất thời lùi lại. Mặc dù tu vi của Diệp Mặc không cao, nhưng người ta là thành chủ danh dự của Đan thành, còn là một Đan vương thất phẩm. Đan thành bây giờ vì chiinh1 phó thành chủ không có mặt, cho nên không phát biểu suy nghĩ về việc của Diệp Mặc, ai mà biết được sau khi hai vị thành chủ trở về, lại có nổi giận chuyện Diệp Mặc bị truy giết hay không? Huống chi là những tu sĩ tham dự vào việc giết Diệp Mặc.



- Anh là Ninh Tiểu Ma?



Thanh Hàn nhìn Diệp Mặc giọng điệu vui mừng hỏi.



Diệp Mặc gật đầu, vừa cười vừa nói:



- Đúng vậy, Thanh Hàn sư tỷ, không biết Thanh Nghi và Thanh Nguyệt có khỏe không?



- Đúng là sư đệ Tiểu Ma rồi, có thể gặp được cậu là tốt quá rồi.



Thanh Hàn lập tức vui mừng nói, rồi lại tiếp tục bổ sung;



- Bọn họ rất khỏe, thường nhắc tới em đấy, Thiện trưởng lão cũng thường xuyên nhắc đến em.



Nói xong, Thanh Hàn quay người nói với hai cô gái:



- Sư tỷ, chúng ta cùng đi qua bên Tiểu Ma sư huynh đi, Tiểu Ma sư huynh đã từng cứu chúng em.



Vị sư tỷ của Thanh Mộng trai khách sáo nói với Diệp Mặc:



- Hóa ra Diệp thành chủ ở đây, linh tủy trì là của Diệp đan vương, Thanh Mộng trai chúng tôi dĩ nhiên không dám ngấp nghé.



Nói xong, vị sư tỷ này lôi hai sư muội kia rời khỏi đám người, nhưng không đi tới bên cạnh Diệp Mặc, mà đứng ở một bên khác. Rõ ràng mặc dù bọn họ không muốn đối địch với Diệp Mặc, nhưng cũng không muốn đối địch với mấy người Hồ Quý Minh của Thần Phong cốc.