Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1176 : Lôi kiếm khủng bố

Ngày đăng: 05:59 22/04/20


Thấy Thanh Hàn có gì muốn nói, mấy vị sư tỉ khác của Thanh Mộng trai liền kéo lại. Diệp Mặc mỉm cười, cũng không có để trong lòng. Thanh Mộng trai có thể đứng một bên, đã nằm ngoài dự liệu của hắn. Hắn lại càng không muốn lúc này Thanh Mộng trai lại đi nộp mạng cùng bọn họ.



Bản thân bên này chỉ có một Ngưng Thể tầng thứ chín, mà đan điền lại còn bị hủy, một khi xông lên, nơi này cũng sẽ không có ai để ý anh là Đan vương gì. Huống chi Diệp Mặc bây giờ vẫn đang bị Vô Cực tông thầm truy giết.



Diệp Mặc không để ý ba đạo cô của Thanh Mộng trai, mà lại nhìn mười mấy người còn lại nói



- Nói như vậy, các anh đều muốn cướp linh tủy trì của tôi rồi?



- Anh nói đúng, chúng tôi chính là muốn lấy linh tủy trì. Nhưng không phải là cướp của anh, số linh tủy trì này là mọi người phát hiện ra, ai cũng có thể lấy được.



Hồ Quý Minh lạnh lùng nói.



Nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều giống Hồ Quý Minh, lại có bảy tám tu sĩ thực lực bình thường, hoặc là không muốn đối địch với Diệp Mặc lại đứng qua một bên. Có lẽ bọn họ cho rằng, cho dù giết Diệp Mặc rồi, bọn họ cũng không lấy được linh tủy trì. Không lấy được linh tủy trì thì thôi, lại còn mang tội giết Đan vương thất phẩm.



- Tôi là Hạ Cương của Hợp Hoan phái, tôi không muốn đối địch với Diệp Mặc, chỉ là tôi cần một linh tủy trì mà thôi. Bảo vật chia cho tất cả mọi người.



Một tu sĩ Ngưng Thể tầng thứ chín đứng ra nói.



Dịch Cảnh của Thiên diễn tông nhìn nhìn Diệp Mặc, lại nhìn linh tủy trì, không ngờ ôm quyền với Diệp Mặc, rồi rút lui ra ngoài.



Dịch Cảnh của Thiên Diễn tông là tu sĩ Ngưng Thể, nếu như anh ta không rút lui thì chắc là có thể được chia một linh tủy trì, nhưng không ai ngờ rằng anh ta lại rút lui.



Nhưng sau khi Dịch Cảnh rút lui, lại không có nghĩa là những người khác cũng rút lui. Ngoại trừ Hạ Cương của Hợp Hoan phái nói một câu chỉ cần linh tủy trì ra, những người còn lại đến một chữ cũng không nói, rõ ràng trong mắt bọn họ, Diệp Mặc nhất định sẽ bị Phổ Trình giết chết.



Diệp Mặc thấy vẫn còn hai tu sĩ Hư Thần đứng đối diện với linh tủy trì, lập tức liên tục cười nhạt.




Diệp Mặc tay nắm chặt Tử Đao thong thả tiến về phía Hồ Quý Minh, Ngưng Thể viên mãn thì đã làm sao? Cũng bị lôi kiếm của mình đánh cho không có sức mà trở tay.



- Anh đừng qua đây.



Lúc này Hồ Quý Minh vẫn chưa hoàn toàn tỉnh lại từ cú sét đánh vừa nãy. Một tu sĩ Ngưng Thể không ngờ lại nói ra những câu nói bất lực thế này.



Nhưng lập tức gã phản ứng lại, lập tức thu hồi phi kiếm vẫn đang trôi trên đầu gã lại nói:



- Diệp đan vương, lúc trước là tôi sai. Tôi rút lui, tôi là tu sĩ của Thần Phong cốc, anh không thể ra tay với tôi được.



Diệp Mặc dừng bước chân lại, Hồ Quý Minh thấy vậy cuối cùng cũng thở phào, lại một lần nữa nói với ngữ khí hòa hoãn:



- Diệp đan vương, Thần Phong cốc chúng tôi hồi trước cũng phái một trưởng lão Thừa Đỉnh đi hộ tống anh, nói ra thì mối quan hệ giữa anh và Thần Phong cốc chúng tôi cũng tốt. Chuyện hôm nay là Hồ Quý Minh tôi lỗ mãng, xin Diệp đan vương thứ tội. Hồ Quý Minh nhất định sẽ bồi thường gấp đôi, đến khi Diệp đan vương hài lòng mới thôi.



Diệp Mặc lạnh lùng cười:



- Thần Phong cốc chẳng phải rất giỏi hay sao? Tôi cũng chỉ là thành chủ danh dự của Đan thành thôi, cũng ít gặp người tài giỏi. Đừng nói đến tu sĩ bình thường như anh trong Thần Phong cốc, cho dù là Viên Quan Nam và Mẫn Vô Kiếm của Vô Cực tông, hay là Điền Ngạo Phong của Lôi Vân tông, ông đây cần giết thì cũng giết hết. Thần Phong cốc các anh chỉ là một con châu chấu, giết anh thì sao?



Những người xung quanh nghe xong câu nói của Diệp Mặc đều thầm kinh hãi, tên Diệp đan vương này chắc là điên rồi, đắc tội chết với Lôi Vân tông và Vô Cực tông rồi, bây giờ lại muốn mạng đệ tử của Thần Phong cốc nữa.



Hồ Quý Minh ngây ngẩn cả người, gã cho rằng vừa nãy Diệp Mặc dưới sự phẫn nộ mà nghĩ không thông suốt, bây giờ Diệp Mặc chắc là bình tĩnh lại rồi, tại sao vẫn chưa buông tha mình, hắn rốt cục có sức mạnh như nào?



Nhưng gã vừa mới nghĩ đến đây, một đường đao màu tím hồng đến từ xa xôi vô cùng đẹp đã bổ đến đỉnh đầu gã.