Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1277 : Lôi kiếp dọa cả yêu thú

Ngày đăng: 06:00 22/04/20


- Anh tu luyện được bao lâu rồi?



Diệp Mặc lập tức cũng rất quan tâm đến vấn đề này, hắn đoán thời gian khi mình dùng tiên tinh khởi động trận bàn thời gian, chắc hẳn là có tác dụng hơn nhiều so với dùng linh mạch khởi động trận bàn thời gian.



- Mới có mười ngày mà thôi, anh bây giờ đã là tu vi gì rồi?



Tô Tĩnh Văn nghi ngờ hỏi.



Quả nhiên nhanh hơn dùng linh mạch khống chế trận bàn thời gian, nhưng nhanh cũng có hạn, nhiều hơn cũng chỉ một tháng.



Diệp Mặc giải thích một cách đơn giản với Tô Tĩnh Văn:



- Bên trong tiểu thế giới của anh có một trận bàn thời gian, anh tu luyện một năm trong trận bàn thời gian, bên ngoài tương đương với hơn một tháng, cho nên đã là Thừa Đỉnh tầng thứ chín đỉnh phong rồi, lập tức muốn ra ngoài độ kiếp.



Tô Tĩnh Văn khiếp sợ nhìn Diệp Mặc, một hồi lâu mới giật mình nói:



- Vậy chẳng phaỉ chúng ta sau này có thể dùng trận bàn thời gian tu luyện được sao? Em nói sao tốc độ tu luyện của anh lại nhanh như vậy được, hóa ra là trận bàn thời gian một chọi mười hai, em cũng muốn tu luyện trong trận bàn thời gian.



Diệp Mặc lúng túng nhìn Tô Tĩnh Văn nói:



- Trận bàn thời gian này cần có tiên tinh hoặc linh mạch cực phẩm…



Tô Tĩnh Văn không đợi Diệp Mặc nói xong, liền gật đầu nói:



- Em hiểu rồi, cho dù có trận bàn thời gian, không có tiên tinh hoặc linh mạch cực phẩm thì cũng không có cách nào tu luyện được.



Tô Tĩnh Văn không suy nghĩ nhiều, sau khi nói một câu hiểu xong, liền đứng dậy ôm chặt lấy cổ Diệp Mặc hôn một cái rồi nói:


Lôi kiếm của Diệp Mặc và những đường lôi kiếp trên trời giáng xuống va đập vào nhau, phát ra những âm thanh kinh khủng. Nhất thời những đường lôi quang màu đen phát ra bốn phía, những con yêu thú đứng cách đó khá xa cũng đều lùi về phía sau.



Đồng thời mấy đường sấm sét tráng kiện đánh trúng vào người Diệp Mặc, xé rách hộ giáp chân khí hạ phẩm trên người Diệp Mặc một cách dễ dàng, đồng thời dẫn theo từng đường huyết ảnh, Diệp Mặc cũng không thèm để ý. Hắn không có cái gì khác, chỉ có hộ giáp là nhiều.



Những tia sét màu đen kia bị Diệp Mặc hấp thu, Diệp Mặc nhất thời cảm thấy một cảm giác khoan khoái, linh mạch sau khi được lôi kiếp lau rửa, rõ ràng lại càng rộng rãi và lưu loát hơn.



Nhưng ngay sau đó Diệp Mặc lại nhìn thấy con Giác Long thú kia, lúc này Giác Long thú đã giống như một quả banh da bị rách vậy, hấp hối chút hơi tàn cuối đời.



Diệp Mặc châm chọc nhìn nó nói:



- Chút bản lĩnh này của mày, cũng dám chống đỡ lôi kiếp cho ông mày sao, thật mất mặt.



Nói xong Diệp Mặc lại đi tới trước mặt con Giác Long thú kia, một chân đá nó bay ra vài trăm mét, con Giác Long thú này ánh mắt lộ ra vẻ vô cùng nhục nhã và hổ thẹn, nó là một con yêu thú cấp mười, cũng có thể nói chuyện rồi, sao lại nghe không hiểu lời nói của Diệp Mặc cơ chứ? Nhưng nó quả thật không hiểu tại sao mình chỉ trải qua năm sáu tia sét mà suýt nữa mất mạng, còn tên tu sĩ con người này chịu hơn bốn mươi tia sét, chỉ đánh vỡ hộ giáp của hắn, chỉ bị thương nhẹ chút mà thôi.



Từ khi nào lại có loại tu sĩ con người biến thái như này? Chẳng lẽ hắn đang khiêu khích với dãy núi Thần Thú, cố ý đến nơi này độ kiếp?



Diệp Mặc dĩ nhiên không biết con Giác Long thú này còn có hoạt động tâm lý nhiều đến vậy, hắn rất muốn có một nội đan của yêu thú cấp mười. Hắn cũng biết nội đan của yêu thú cấp mười nếu lấy mang đi bán, thì chắc chắn là giá trên trời. Nhưng hắn lại mơ hồ cảm giác được, nếu như mình là như thế thật ở trong này thì quả thực là không sáng suốt chút nào.



Nơi này có quá nhiều yêu thú cấp cao như vậy, nếu như hắn dám công khai thu thập yêu đan, vậy thì sẽ trở thành tử địch của yêu thú là cái chắc, chỉ cần có một mình hắn thì đỡ hơn chút, nhưng còn có Tô Tĩnh Văn vẫn còn đang đợi hắn. Yêu thú cấp tám giết rồi thì thôi, nhưng vị trí của yêu thú cấp mười chắc chắn là không thấp.



Ầm, ầm…



Lại có mấy tiếng nổ vang, ba mươi sáu tia sét lại giáng xuống, Diệp Mặc lần này chỉ phóng ra mười tám đường lôi kiếm, sau đó để những đường lôi kiếm này chia thành ba mươi sáu đường.



Những đường lôi kiếm này một đường vốn không có cách nào ngăn được một tia sét trong đó, bây giờ sau khi tách ra rồi uy lực lại càng thấp, nhưng ba mươi sáu đường lôi kiếm này lại triệt tiêu được uy lực ba mươi sáu tia sét kia.



Trong nháy mắt, uy lực của lôi kiếp kia bị tiêu diệt phần nào hoàn toàn rơi xuống người Diệp Mặc.