Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 136 : Không được đụng đến Diệp Mặc
Ngày đăng: 05:47 22/04/20
- Cái gì? Diệp Mặc dám nghênh ngang đi đến Yến Kinh sao?
Tống Kỳ Minh nghe thấy Tống Hải báo cáo như vậy, dường như không thể tin được, chẳng lẽ hắn không muốn sống nữa, không ngờ lại dám đến đây làm càn.
Tuy nhiên, do dự chỉ thoáng qua trong chốc lát, Tống Kỳ Minh đã lấy lại được bình tĩnh, lập tức nói:
- Phái vài người đi bắt hắn về đây, "Nam Thanh" đã vô dụng rồi, bây giờ đến một tên Diệp Mặc cỏn con cũng còn không giải quyết được.
- Chủ nhân...
Tống Hải do dự một chút, dường như còn lời gì đó muốn nói.
Tống Kỳ Minh biết Tống Hải là người rất điềm đạm, chắc chắn, hơn nữa chuyện gì cũng suy nghĩ trước rồi mới làm sau, nên mới đem những chuyện vô cùng quan trọng giao cho anh ta, đối với những lời của Tống Hải, thì đương nhiên vẫn phải suy nghĩ xem xét qua đã, nhìn thấy bộ dạng như vậy của Tống Hải, biết có chuyện gì đó muốn nói, lập tức nói:
- Có chuyện gì thì cậu cứ nói thẳng ra, nơi này không có ai đâu.
Tống Hải nghe vậy lập tức nói:
- Tôi nghĩ hiện tại chúng ta không nên tiến hành bắt giữ Diệp Mặc.
Nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của Tống Kỳ Minh, Tống Hải lại nói tiếp:
- Mấy hôm trước, Diệp Mặc đã ở Senan bay qua Sri Lanka, ba ngày trước hắn lại từ Sri Lanka bay về Senan, từ Sri Lanka đến Senan có một tuyến đường thôi, nên tôi phán đoán Diệp Mặc rất có thể đã đi qua bán đảo Senan.
Nghe thấy những lời của Tống Hải, Tống Kỳ Minh lập tức ngây người ra một lúc, rồi hỏi lại theo bản năng:
- Diệp Mặc đã từng đến bán đảo Senan? Vậy thì làm sao còn mạng mà trở về? Hắn đã giết con trai của Thiên Long Đầu, lẽ nào Thiên Long Đầu có thể tha cho hắn được sao?
Tống Hải thở dài nói:
- Chủ nhân, vấn đề chính là ở chỗ này, Thiên Long Đầu không thể nào tha cho Diệp Mặc được, nhưng Diệp Mặc lại vẫn có thể trở về hoàn toàn bình an vô sự, đã nói lên được điều gì? Mặc dù tôi không dám nghĩ, nhưng ngoài chuyện Diệp Mặc giết Thiên Long Đầu ra, hoặc Thiên Long Đầu không có cách nào bắt được Diệp Mặc, thì thực sự tôi không tìm được lí do nào khác.
Nghe xong những lời của Tống Hải, Tống Kỳ Minh càng chau mày, nếu như những lời của Tống Hải là thật, vậy thì Diệp Mặc quả thật là rất đáng sợ, ông ta nghĩ đến bộ dạng của Diệp Mặc lúc mới ở Ninh Hải luyện công, một lúc lâu sau mới cất lời được:
Chẳng những khiến Đàm Phi ngẩn người ra, mà tất cả những người xung quanh cũng đều phải ngây người ra. Cho dù là người không thích nghe nhạc, thì cũng phải thể hiện phong độ một chút chứ, ít nhất cũng phải nhận lấy cho người ta vui, rồi sau đó không thích thì ném đi cũng được. Nhưng lại trực tiếp đi cự tuyệt một ngôi sao ca nhạc đang hot như thế này, quả thực là chẳng có chút phong độ nào.
Cậu thanh niên vừa lúc nãy kêu Diệp Mặc nhường đường, hung hăng trừng mắt lên nhìn Diệp Mặc, thấy Diệp Mặc không biết phân biệt cao thấp gì hết. Diệp Mặc thản nhiên cười, căn bản là hắn không thèm để ý đến chuyện này.
Tuy nhiên Đàm Phi cũng lấy lại được tinh thần rất nhanh, lấy lại album, có chút áy náy nói với Diệp Mặc:
- Thật sự rất xin lỗi, không biết anh không thích nghe nhạc, tôi còn tưởng anh đã từng nghe qua tên tôi.
Nói tới đây, rồi tự cười một mình, rồi nói:
- Xem ra tên tuổi của tôi còn chưa đủ gây tiếng vang rồi, ha ha.
Nói rồi cũng không còn để ý đến Diệp Mặc nghĩ về cô như thế nào, cô nghĩ như thế nào thì chỉ có mình bản thân cô biết mà thôi.
Diệp Mặc khẽ mỉm cười, không nói gì.
- Này, anh bạn, vừa rồi là Đàm Phi đấy, album đó sao anh không lấy, tận tay ký còn tận tay tặng anh nữa, không ngờ anh lại không lấy, quả thật là tôi đã bị anh đánh bại rồi. Có thật là anh chưa từng nghe qua danh tiếng của Đàm Phi không?
Một người thanh niên đứng đằng sau Diệp Mặc vừa nhìn thấy Đàm Phi quay mặt đi liền nói như vậy với Diệp Mặc.
Diệp Mặc coi như không có gì nói:
- Tại sao tôi phải biết đến cô ta?
-...
Người thanh niên vừa hỏi Diệp Mặc, bị Diệp Mặc hỏi một câu như này đúng là không còn gì để nói, đúng vậy, tại sao lại phải biết đến cô ta chứ?
Đàm Phi cũng nghe được câu trả lời của Diệp Mặc, khóe miệng hơi co giật, đúng là không còn gì để nói. Nghĩ đến thôi cũng đã khiến cho cô cảm thấy rất bực bội rồi, cô là ngôi sao ca nhạc hàng đầu của Đại Lục và HongKong, tên tuổi vô cùng hot, không ngờ kẻ đứng ngay trước mặt cô lại không biết đến cô.
Nếu Diệp Mặc là một ông già sáu bảy mươi tuổi còn đỡ, nhưng Diệp Mặc vẫn là một gã thanh niên trẻ tuổi, điều này thực sự khiến cho cô rất bực bội, trạm kiểm tra lúc này đã làm việc trở lại, cô vội vàng kéo đống vali cùng với những trợ lí của mình rời đi, cô nhìn thấy bên ngoài chặt nứt fan hâm mộ thế này, trong lòng dần dần cũng có chút tự tin trở lại.