Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1418 : Ngươi điên rồi sao

Ngày đăng: 06:02 22/04/20


Đối với tu sĩ khác mà nói, thì cho dù là tu vi cao hơn đối phương, nhưng khi xuất hiện tiên khí hạ phẩm, thì tuyệt đối sẽ sinh lòng kiêng kỵ, thậm chí có thể lập tức rút lui.



Nhưng Diệp Mặc thì lại không sợ chút nào, cho dù là hắn không có tiên khí hạ phẩm, thì hắn cũng không cho rằng Tử Đao của hắn yếu hơn bất cứ cái tiên khí hạ phẩm nào. Huống chi hắn cũng có tiên khí hạ phẩm đấy chứ. Ngày trước ở Tây Tích Châu, thì Vương Tà của Hành Tu Hội đã tặng cho hắn một thanh đao mỏng chính là tiên khí hạ phẩm. Chỉ là hắn không thích sử dụng cái loại đao mỏng này, thậm chí là hắn còn không thèm luyện hóa nó nữa.



Không đợi những người xung quanh kinh hô lên, thì Lục Chân Kiếm của Thủy Dã đã phóng đi mang theo sát khí bàng bạc bức người. Bốn mặt của thanh kiếm lớn hình vuông đều tạo thành từng đạo kiếm khí với khí thế che trời phủ đất hướng về phía Diệp Mặc. Những tu sĩ xung quanh vốn đã lùi ra xa thì lại phải một lần nữa lùi về phía sau.



Loại kiếm quang và sát khí của tiên khí hạ phẩm này, thì chỉ cần bị trúng một chút thôi đã có thể bị thịt nát xương tan rồi.



Lục Chân Kiếm sau khi đã phóng ra, thì Diệp Mặc liền phát hiện tên Thủy Dã cung phụng kia cũng không hoàn toàn có thể khống chế được nó. Thanh phương kiếm phát sinh ra âm thanh như tiếng nức nở, dường như muốn nuốt gọn lấy hắn. Diệp Mặc thấy Thủy Dã cung phụng đã không cách nào khống chế được thanh phương kiếm này, thì cũng biết rằng Thủy Dã cung phụng nếu như không phải là không luyện hóa được cái thanh phương kiếm này, thì hẳn là có nguyên nhân nào đó khác. Tiên khí hạ phẩm của Diệp Mặc thì hắn còn chưa luyện hóa nên cũng không thể biết rõ được, nhưng hắn cứ trực tiếp dùng Tử Đao đánh ra một chiêu Huyễn vân Hoa Sơn đao.



Cho dù là đã luyện hóa được thanh đao mỏng kia, thì Diệp Mặc cũng rất muốn biết rằng Tử Đao của mình có thể chống đỡ được công kích của tiên khí hạ phẩm của đối phương hay không. Vì dù sao thì Tử Đao mới là pháp bảo hắn thích nhất. Còn cái thanh đao mỏng kia cho dù là có thể ngăn trở phương kiếm, nhưng Diệp Mặc cũng không hề có ý nghĩ sẽ sử dụng nó.



Thấy Thủy Dã cung phụng lấy ra tiên khí hạ phẩm, thì tên tu sĩ Hóa Chân tầng bảy của Đan Thành lập tức cũng biết rằng chí ít thì Thủy Dã cung phụng cũng có thể đứng ở thế cân bằng. Cho nên y liền ra hiệu mắt đối với mấy tên trưởng lão Đan Thành còn lại.



Mấy tên tu sĩ Hóa Chân trưởng lão của Đan Thành lập tức hiểu ý của tên tu sĩ Hóa Chân tầng bảy này, liền nhanh chóng phi thân hướng về phía đám người Kỷ Bẩm.



Ầm…



Huyễn vân Hoa Sơn đao mang theo một đường đao hồng tím thật dài đánh thẳng vào Lục Chân Kiếm phát sinh ra một tiếng nổ lớn, khiến cho bầu trời đầy rẫy kiếm quang và ánh tím.



Lục Chân Kiếm của Thủy Dã vốn còn chưa hoàn toàn luyện hóa, hiện tại lại bị va chạm mạnh mẽ với Tử Đao của Diệp Mặc như vậy, khiến cho chân nguyên của y nhất thời bị quay cuồng vì lực lượng phản phệ, hơn nữa y căn bản là cũng không có biện pháp nào để khống chế chân nguyên đang quay cuồng cả, lập tức phải phun ra một ngụm máu tươi rơi vào vùng ảnh hưởng của ánh đao hồng tím
Nhưng bọn họ đã bao giờ thấy qua loại lôi kiếm điên cuồng như thế này? Lúc nào được thấy qua pháp thuật Lôi hệ kinh khủng như vậy chứ?



Chỉ chớp mắt, hai tên tu sĩ Hóa Chân tầng hai đã bị trọng thương, mà những tên tu sĩ còn lại lúc này mới kịp phản ứng. Toàn bộ đều điên cuồng vận chuyển chân nguyên, muốn giãy thoát ra khỏi Vực của Diệp Mặc, sau đó lấy ra pháp bảo phòng ngự của mình.



Tên tu sĩ Hóa Chân tầng bảy vừa giãy thoát ra được khỏi Vực của Diệp Mặc, lập tức lấy ra pháp bảo phòng ngự của mình, nhưng đã lại lần nữa cảm nhận được sự trói buộc mạnh mẽ đang truyền đến.



Trong nháy mắt, thì y đã hiểu được ý của Diệp Mặc rồi. Không ngờ rằng hắn muốn một mẻ giết hết toàn bộ tu sĩ Hóa Chân của Đan Thành có mặt tại đây. Tên này điên rồi sao, tên Diệp Mặc này thật sự là điên rồi.



Nhưng trước từng đợt lôi kiếm che trời phủ đất rơi xuống, khiến cho y căn bản là không còn tâm tư mà suy nghĩ nữa, thậm chí một chút thời gian để nói cũng không có. Y chỉ có thể mong đợi rằng chân nguyên của Diệp Mặc sớm tiêu hao hết một chút, sau đó kết thúc đợt lôi kiếm kinh khủng này.



Theo từng tiếng kêu thảm thiết truyền đến, thì tên tu sĩ Hóa Chân tầng bảy của Đan Thành biết, đã lại có thêm hai tên tu sĩ Hóa Chân của Đan Thành bị lôi kiếm của Diệp Mặc đánh chết rồi.



Không ngờ Diệp Mặc lại ngoan độc đến mức này. Một mình hắn mà dám chém giết nhiều tu sĩ Hóa Chân như vậy, hắn muốn trở thành kẻ địch của nhiều người hay sao? Tu sĩ Hóa Chân của Đan Thành đều có cùng suy nghĩ giống với tên tu sĩ Hóa Chân tầng bảy kia, đều chỉ hi vọng lôi kiếm của Diệp Mặc sớm kết thúc một chút.



- Diệp Mặc, ngươi điên rồi sao, ngươi biết hậu quả của việc này như thế nào không?



Tên tu sĩ Hóa Chân tầng bảy rốt cuộc đã lần thứ hai giãy thoát được ra khỏi Vực của Diệp Mặc. Một bên vừa ngăn cản từng đạo lôi kiếm, một bên lại hét lên với Diệp Mặc.



Những tu sĩ đứng ngoài xem náo nhiệt thấy một màn này, thì toàn bộ đều trợn mắt há mồm. Cho dù là những kẻ hung hãn thường xuyên liều mạng nhất thì cũng cho là Diệp Mặc điên rồi. Giết chết một tên tu sĩ Hóa Chân của Đan Thành còn dễ nói, nhưng lần này hắn muốn giết nhiều tu sĩ Hóa Chân của Đan Thành như vậy, thì chắc chắn là sẽ khiến cho Đan Thành và Mặc Nguyệt Chi Thành không thể nào đội trời chung được.