Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1443 : Lực lượng khủng bố ở giao lộ

Ngày đăng: 06:02 22/04/20


Một hồi lâu sau, Diệp Mặc hộ tống mọi người lại lần nữa đến bên ngoài Ma Ngục cấm địa, còn trong trận pháp mà hắn bố trí cũng đã tập hợp rất nhiều những tu sĩ đã nhảy ra ngoài lúc trước, sau khi đám người cùng nhau chuyển cáo tin tức, ai ai cũng cám ơn Diệp Mặc, sau đó rời khỏi cổng vào Ma Ngục cấm địa.



Diệp Mặc sau khi để lại cho ba người Trình Na Na, Du Nhị Hổ và Lỗ Tiểu Trân mỗi người một chiếc nhẫn trữ vật, sau đó phó thác ba người cho Ngân Nguyệt đan vương và Nghiễn Điền đan vương.



Cảnh Anh Ly dứt khoát muốn cùng đám người Ngân Nguyệt đan vương đến Mặc Nguyệt Chi Thành, Cảnh Anh Mộng không tìm được cơ hội cùng Diệp Mặc nói chuyện, chỉ có thể cùng với đám người Huyền Âm các rời khỏi Ma Ngục cấm địa. Cảnh Anh Ly vì không muốn quay về Huyền Âm các nên mới đến Mặc Nguyệt Chi Thành, nhưng cô sau khi đến Mặc Nguyệt Chi Thành, cô mới biết linh khí của Mặc Nguyệt Chi Thành cũng đã nghịch thiên đến mức độ nào.







Ngã ba giao nhau giữa Sa Hà, đây là lần thứ hai Diệp Mặc đứng ở đây. Sau khi hắn tiễn mấy người Ngân Nguyệt đan vương, trực tiếp đến lối vào Ma Ngục cấm địa dùng đại trận phong tử. Ma Ngục cấm địa ngoại trừ hắn ra hoặc là người có công pháp mồi lửa kì dị có thể ra vào, những người còn lại cũng là thập tử nhất sinh.



Huống chi ma linh và tà linh nơi này quá nhiều, Diệp Mặc không muốn những thứ này xông ra khỏi Ma Ngục cấm địa, tiến vào Nam An châu. Một khi tà linh có thể rời Ma Ngục cấm địa mà còn sống, đối với Nam An châu đúng là tai họa. Cho nên khi Diệp Mặc bố trí một trận pháp phong ấn, lại dùng linh mạch cực phẩm.



Nhưng khi Diệp Mặc lần thứ hai đứng ở ngã ba này, lại sững sờ người. Dòng chữ “Ma Ngục Cầu Tam Sinh” viết đỏ như máu lúc trước không ngờ lại biến mất không còn, ngay cả bia đá màu đen kia cũng không biết đi đâu rồi nữa.



Diệp Mặc nhíu nhíu mày, hắn không đến xem “Ma Ngục Cầu Tam Sinh” mà hắn phong bế lại, mà lại trực tiếp xông vào Sa Hà. Bất luận có phải trận pháp mà hắn phong bế “Ma Ngục Cầu Tam Sinh” có vấn đề hay không, Diệp Mặc cũng không muốn đến xem cầu Tam Sinh lần nữa. Hắn rất tin tưởng vào cảm giác của mình, hắn cảm thấy nguy hiểm bên trong “Ma Ngục Cầu Tam Sinh” cũng không phải là thứ mà bây giờ hắn có thể đối phó được.



Tốc độ của Diệp Mặc rất nhanh, cộng thêm hắn cố ý dốc hết sức vọt vào trong Sa Hà, không muốn ở lại ngã ba này, tốc độ lại càng nhanh hơn.



Nhưng khiến hắn không ngờ được chính là, hắn điên cuồng vận chuyển độn thuật chân nguyên, không ngờ lại giống như ốc sên vậy. Cái cảm giác này hắn rất quen thuộc. Chính là khi rơi vào vực của người khác, còn hắn thì lại không thể giãy dụa được.



Diệp Mặc trong lòng hoảng sợ, sau khi hắn tu luyện đến Hóa Chân, cũng chưa bao giờ gặp cảnh như này, lại càng điên cuồng thi triển độn thuật Ngũ Hành, muốn trong nháy mắt thoát khỏi sự trói buộc này.



Ken két…


Ý tứ biểu đạt của vị công chúa này rõ ràng là tương lai bọn họ cũng sắp phi thăng rồi, nếu như có tu sĩ gây bất lợi cho Băng Thần cung, đến Tiên giới đừng trách tôi không khách sáo. Nhưng nói ra, lại thành ý chiếu cố.



- Vâng, chúng tôi nhất định sẽ chiếu cố đến tiểu công chúa, sẽ không để Băng Thần cung xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào.



Một trưởng lão Hóa Chân vội vàng tỏ thái độ nói.



- Nhưng công chúa à, ba vị thiếu gia…



Một tu sĩ Hóa Chân tầng thứ sáu đứng dậy nói, ngữ khí có chút do dự.



Vị công chúa xinh đẹp kia mỉm cười nói:



- Mọi người không phải lo lắng, bây gờ ba người bọn họ đã rời khỏi Băng Thần cung rồi, chắc cũng muốn bỗng chốc nổi tiếng. Cho dù tôi và đại trưởng lão phi thăng rồi, các vị cũng có thể căn cứ theo thành tích của ba bị thiếu gia mà đánh giá, ai có thể tiến vào chính cung Băng Thần cung.



Vài vị trưởng lão còn chưa kịp trả lời, một nữ tỳ xinh đẹp khuôn mặt hoảng sợ chạy vào.



- Vội vàng thế có chuyện gì vậy?



Nhìn thấy bộ dạng hoảng hốt của nữ tỳ này, cũng đã có một vị trưởng lão không hài lòng nói.



- Công chúa, bài linh hồn của Nguyệt thiếu gia bị vỡ tan rồi…



Giọng điệu của nữ tỳ đó như sắp khóc vậy.