Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 149 : Thật không giống ai

Ngày đăng: 05:47 22/04/20


Thần thức của Diệp Mặc quét qua một cái, cái chân của Đàm Phi cũng không vấn đề gì, xem ra cô chỉ muốn cự tuyệt tên Ý Thiếu gia trước mắt mà thôi, không nén được cười mỉm, trong lòng nghĩ rằng phụ nữ luôn luôn tìm được lý do.



Nhưng nụ cười đó đã bị người thanh niên tên là Ý Thiếu gia nhìn thấy rõ rõ ràng ràng, một kẻ ăn vận bần hàn lại dám cười y, lúc nãy rõ ràng là y bị Đàm Phi cự tuyệt tên đó mới cười y.



- Cười gì mà cười, lúc nãy mày đụng phải Đàm Phi, nên chân cô ấy mới bị trật, còn cười nữa thì ông sẽ vả vào miệng mày.



Tên Ý Thiếu gia nhìn thấy nụ cười của Diệp Mặc, vô cùng tức giận, không những sắc mặt trở nên khó coi, mà còn mở miệng mắng người nữa. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL



Trương Khuất nghe những lời này xong sắc mặt sa sầm, nhưng không nổi giận. Y quen biết tên Ý Thiếu này, y là người của Tống gia, vả lại còn là con trai trưởng của Tống Kỳ Đỉnh nhân vật quyền lực trong nhà họ Tống, cũng là thuộc hệ chữ Thiếu trong Tống gia, nhưng vì phong thủy gia đã nói, y phải bỏ đi chữ Thiếu, thì sẽ làm nên nghiệp lớn, nên sửa thành Tống Ý. Tuy y không sợ Tống Ý, nhưng sợ nếu đắc tội với Tống Ý thì sẽ đắc tội với Tống gia.



Lý Thu Dương miệng hơi cong lại, y mới quen biết Diệp Mặc, đương nhiên sẽ không ra mặt, vả lại địa vị của Tống Ý không hề thấp hơn y, thậm chí còn cao hơn chút ít. Nhà họ Lý của y tuy là năm đại gia tộc tại Yến Kinh, người của Lý gia quả thật rất ít, địa vị của Lý Thu Dương trong Lý gia chỉ có thể gọi là không tệ trong gia tộc mà thôi, so với địa vị con trai cưng trong nhà họ Tống thì còn thua kém.



Diệp Mặc nhíu nhíu mày, cái tên Ý Thiếu gia này là ai mà lại kiêu ngạo thế.



Lúc này Đàm Phi đã kịp phản ứng, cô liền nói,



- Chuyện này không liên quan đến anh ta, chỉ là do tôi sơ ý đụng phải anh ta thôi.



- Phi Phi cô hãy đứng sang bên, đợi lát nữa hãy nhảy cùng tôi là được. Tôi nói là liên quan đến hắn thì là liên quan đến hắn.



Nói xong y liếc đôi mắt nham hiểm về phía Diệp Mặc, chẳng có dáng vẻ đại gia gì cả.



Trương Khuất đã không nhịn được nữa, đang định tiến về phía Tống Ý nói phải trái, thì Diệp Mặc cản y lại.



- Mày là Tống Ý, người nhà họ Tống sao?



Diệp Mặc nhìn tên Tống ý đang đi tới cười lạnh lùng.



- Bây giờ đã biết tao là ai thì đã muộn rồi, Thu Dương, cái tên này cũng có quan hệ với mày sao, đừng nói tao dạy dỗ hắn mà không nể mặt mày đấy nhé.



Tống Ý nhìn Lý Thu Dương một cái.


- Không thể nào, Diệp Mặc của Diệp gia là tên vô dụng, sao có thể xuất hiện ở đây chứ, vả lại còn dám dạy dỗ Tống Ý nữa. Đúng rồi, hình như hôm nay Diệp gia không có ai đến thì phải.



- Hôm nay nhất định Diệp gia sẽ không có ai đi ra đâu.



- Sao, anh biết nguyên nhân à?



- Hôm qua tôi có hẹn với Diệp Lương, hắn nói hôm nay nhà hắn có chuyện, sẽ không ra đâu. Cái gia tộc như nhà hắn, đến một kẻ như Diệp Lương mà cũng không ra được nhất định là có chuyện lớn, không chừng Diệp gia đang xảy ra chuyện gì lớn cũng nên.



- Cũng chưa chắc đâu, Diệp gia thì có thể xảy ra chuyện gì lớn chứ, nhưng chuyện này cũng không đến lượt chúng ta quan tâm đâu. Lúc nãy anh thấy Đàm Phi không? Cô ta quả là rất xinh đẹp, chẳng trách Tống Ý động lòng.



- Cuộc đấu giá sắp diễn ra rồi, ông Lý Bắc Thần ra rồi.



Chẳng biết tiếng của ai, làm đứt đoạn sự chú ý của Diệp Mặc.



Trong lòng Diệp Mặc có chút bực mình mơ hồ, hắn nhíu nhíu mày, lập tức nghĩ ra nguyên nhân mình nghe được câu chuyện của hai người đàn ông lúc nãy, hắn nhớ đến Diệp Lăng. Cả ngày hôm nay không nhìn thấy Diệp Lăng, chuyện hẹn với cô, đã trễ nải lắm rồi, Diệp Lăng chắc đang rất sốt ruột.



Nghĩ đến đây Diệp Mặc không còn tâm trí ở lại nữa, hắn lập tức nói:



- Tôi có chuyện gấp, bây giờ phải đi ra ngoài, chúng ta sẽ gặp nhau sau.



Lần này Trương Khuất không cản Diệp Mặc, bởi vì lúc nãy Diệp Mặc đã đánh Tống Ý, đánh rất mạnh tay nữa, cho dù hắn có võ nghệ cao cường đến đâu, chắc cũng phải đi dàn xếp một chút, đề phòng Tống gia trở tay không kịp. Y và Đỗ Đào, Lý Hồ và Lý Thu Dương tiễn Diệp Mặc ra tận cửa.



Diệp Mặc đón xe đến Hoa Đại, lần này hắn không đợi ở ký túc xá nữ nữa, mà là dùng thuật ẩn thân trực tiếp đến trước cửa ký túc xá của Diệp Lăng.



Thần thức của Diệp Mặc đã thấy được Diệp Lăng không có ở trong đó, nhưng hắn vẫn gõ cửa.



Người mở cửa là Thiên Hà, cô ta nhìn thấy Diệp Mặc, trên gương mặt hiện lên sự kinh ngạc, nhưng lập tức lại nghĩ đến chuyện tối qua, gương mặt lại đỏ bừng lên.



- Diệp Lăng không có ở đây sao? Cô biết cô ta đi đâu không?



Diệp Mặc không còn tâm trí nghĩ những chuyện khác nữa, chỉ trực tiếp hỏi thăm hiện giờ Diệp Lăng đang ở đâu…