Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 150 : Diệp Mặc nổi giận
Ngày đăng: 05:47 22/04/20
- Anh là bạn trai của Lăng Tử, anh với Lăng Tử không phải đang ở cùng nhau sao? Vậy anh làm cách nào để vào được đây?
Lúc này Lộ Lộ cũng đã đến trước cửa
- Đúng vậy, Lăng Tử mới sáng tinh mơ đã ra ngoài rồi, đến giờ vẫn chưa về, chúng tôi cứ tưởng hai người đang lo âu yếm nhau mà quên đi mấy vị khách chúng tôi chứ.
Thiên Hà tiếp lời
Trong lòng Diệp Mặc đột nhiên có một chút dự cảm không tốt, vội hỏi:
- Trong số các cô có ai có số điện thoại của Diệp Lăng không?
Bạn trai của Lăng Tử còn không có số điện thoại của Diệp Lăng thì còn ai biết nữa nhưng thấy vẻ mặt lo lắng của Diệp Mặc thì Thiên Hà vẫn nói ra số điện thoại của Diệp Lăng.
- Cám ơn nhé
Diệp Mặc có được số điện thoại của Diệp Lăng, chỉ nói được ba chữ rồi biến mất.
- Cậu ta chạy nhanh thật, chắc không phải là đã cãi nhau với Lăng Tử rồi chứ
Đan Đan từ phía sau chạy tới nói
Thiên Hà lắc lắc đầu nói
- Tôi nghĩ chắc chắn không phải, cô không thấy hôm qua Lăng Tử đối với anh ta tỏ ra sốt ruột như vậy thì làm sao nỡ cãi nhau với một người đẹp trai như anh ta chứ, nếu tôi có người bạn trai như vậy, cho dù anh ta có yêu cầu tôi làm gì thì tôi cũng sẽ đồng ý, không bao giờ cãi nhau với anh ta.
- Được rồi, Thiên Hà, tôi dám khẳng định cái màng kia của cô đã không còn nữa rồi, thành thật khai báo, cô đã cho ai rồi hả?
Đan Đan hí hửng cười nói
Cánh cửa rắn chắc của từ đường bị một cước của Diệp Mặc đá thành từng mảnh.
Có người xuất hiện vào thẳng bên trong sân mà vệ sĩ bên ngoài không kịp thông báo, hơn nữa còn làm hai vệ sĩ bên trong bị thương nặng, xảy ra chuyện lớn như vậy, Diệp Bắc Vinh đương nhiên biết chuyện rồi, nhưng điều làm ông tức giận nhất chính là ông vừa bước ra đã thấy Diệp Mặc dùng một cước đá tung cánh cửa từ đường, ông không những giận dữ cho rằng bọn vệ sĩ vô dụng mà còn tức giận khi Diệp Mặc cả gan dám đá nát cánh cửa từ đường.
- Lập tức bắt hắn lại cho ta, đưa vào bên trong, còn những người không liên quan thì lập tức rời khỏi đây, những thành viên nhà họ Diệp đều tập trung ở phòng khách lớn.
Trong lúc giận dữ thiếu chút nữa là Diệp Bắc Vinh liền hạ lệnh giết Diệp Mặc và Diệp Lăng nhưng ông vẫn còn đủ lý trí, con người này dám tới nhà họ Diệp quậy phá như vậy nhất định phải giết nhưng trước khi giết phải hỏi rõ hắn một số vấn đề.
Cho nên ông lập tức mở cuộc họp gia tộc, theo ông muốn bắt giữ một thanh niên đang cõng theo Diệp Lăng như vậy sẽ không tốn nhiều thời gian, không cần phải tốn nhiều thiên binh vạn mã. Số lần ông gặp mặt Diệp Mặc rất ít hơn nữa cộng thêm sự thay đổi lớn hiện nay của Diệp Mặc thì ông tuyệt đối không hề nhận ra. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Diệp Mặc cười khẩy, hắn đương đầu với Nam Thanh cùng mấy ngàn lính đánh thuê còn có thể xông vào bán đảo Senna thì chỉ với hai ba chục vệ sĩ như vậy thì nhằm nhò gì.
Diệp Lăng hoảng sợ cả lên, trong lòng cô muốn nói với Diệp Mặc là anh hãy chạy trước nhưng cô biết, dưới sự bao vây của nhiều người như vậy thì Diệp Mặc có chạy cũng không được, nghĩ đến đây cô bỗng thở dài, nếu chết mà có thể chết cùng Diệp Mặc cũng có người bầu bạn.
Nhưng cảnh tưởng tiếp theo khiến cô tưởng rằng mắt mình có vấn đề.
Diệp Mặc gần như là bay trên không nhắm vào hai ba mươi tên vệ sĩ, Diệp Lăng chỉ kịp nhìn thấy hình dáng chân và tay của Diệp Mặc, sau đó chỉ nghe thấy những tiếng " binh binh" liên hồi.
Diệp Lăng không hề biết Diệp Mặc lại lợi hại như vậy, đang cõng cô ở phía sau mà còn có thể nhẹ nhàng đánh hạ hai ba chục tên vệ sĩ làm cho chúng bò lăn bò lết. Nghĩ đến cảnh lúc nãy anh ấy giúp mình chữa vết thương nhanh chóng, còn trong lòng có cảm giác ấm áp, Diệp Lăng có ngốc hơn đi nữa cũng biết được Diệp Mặc hiện tại đã không còn là Diệp Mặc lúc trước mà cô quen nữa.
Cô nghĩ đến chuyện tối qua, Diệp Mặc có thể dễ dàng giết người sau đó còn đưa cô rời khỏi câu lạc bộ đó, còn chuyện đến tận bây giờ người nhà họ Tống vẫn không có người dám đuổi giết hai người, bây giờ cô mới hiểu có lẽ nhà họ Tống biết được sự lợi hại của anh nên mới không dám tới nữa.
Cô không ngờ rằng Diệp Mặc lại trở nên lợi hại như vậy, quả nhiên không phải người bình thường. Anh của cô tài giỏi như vậy, vậy mà cô gái nhà họ Ninh – Ninh Khinh Tuyết đó lại dám hủy hôn, cô ta đúng là có mắt không tròng. Nếu Diệp Mặc không phải là anh ruột của cô thì không chừng cô cũng đã động lòng rồi, nghĩ đến đây cô "thịch" một tiếng, cô nghĩ bậy bạ gì vậy, có điều cảm giác được anh cõng như vậy cũng rất dễ chịu, có lẽ do quá mệt nên cô cũng từ từ ngủ thiếp đi.
- Cậu rất lợi hại, có điều cũng chỉ được bấy nhiêu thôi, hôm nay có nằm mơ cậu cũng không thoát khỏi cổng lớn nhà họ Diệp đâu.
Một giọng nói thoang thoảng vang lên sau khi Diệp Mặc đánh gục mấy mươi tên vệ sĩ.