Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1540 : Tu sĩ táo bạo
Ngày đăng: 06:03 22/04/20
Diệp Mặc ba người theo vị tu sĩ Hư Tiên này đi vào một phòng bên trái tầng trên của phi thuyền, ở ngoài nhìn vào chỉ là một căn phòng bình thường mà thôi, sau khi ba người bước vào phòng, ba người mới biết căn phòng này lớn thế nào.
Nói là một căn phòng, sao không nói đây là một đại điện khổng lồ, cái đại điện này bày biện rất xa hoa, dưới ánh sáng chói mắt của thủy tinh đang ngồi gần trăm tu sĩ đang đợi giao dịch.
Lúc này Diệp Mặc liền hiểu, tại sao nói trên Tiên thuyền không đủ người, cái đại điện này ngồi gần trăm người, sau lưng mỗi người đều có một tu sĩ, xem ra hắn đến đây cũng chỉ vì đứng sau một trong những tu sĩ ở đây.
Quả nhiên, Diệp Mặc mới nghĩ đến đây, tu sĩ Hư Tiên đưa Diệp Mặc vào đây liền nói với Diệp Mặc ba người:
- Đợi lát có khách gọi các người qua đó, các người đứng phía sau khách trước, khi khách muốn trao đổi đồ, các người có thể giúp chuyển đưa.
Duẫn Ưng gật đầu tỏ vẻ hiểu, Diệp Mặc cũng hiểu đạo lý này. Sở dĩ làm cái việc cho người đến chuyển giao vật phẩm, đơn giản là vì thể hiện sự coi trọng của phi thuyền đối với những người khách giàu có, còn một điều chính là, để chứng tỏ tầm quan trọng của vật phẩm được trao đổi mà thôi.
Rất nhanh Duẫn Ưng và Đồng Xu bị hai tên tu sĩ Kim Tiên gọi đi, Diệp Mặc đang muốn dùng thần thức kiểm tra một chút tu sĩ tu vi cao nhất ở đây, thì liền nghe một thanh âm thanh thúy vang lên bên tai hắn
- Anh đến bên tôi.
Diệp Mặc đã nhìn rõ tu sĩ gọi hắn, là một nữ tu sĩ toàn thân áo màu đen, đồng thời mặt che khăn đen, Diệp Mặc lập tức như mấy người khác, đứng sau nữ tu này, thần thức của hắn quét một cái, phát hiện nữ tu này tuy che giấu tu vi của mình, nhưng tu vi của cô lại không cao, chỉ có Kim Tiên trung kỳ mà thôi.
- Anh tên gì?
Nữ tu sĩ đó đợi sau khi Diệp Mặc qua đây, tùy tiện hỏi một câu.
- Mạc Ảnh.
Diệp Mặc thấp giọng nói.
- Ừ.
Diệp Mặc cầm lấy mười hai viên Lôi Hải Thần Châu đi về hướng tu sĩ áo vàng kim, trong lòng còn đang nghĩ làm sao đổi mười hai Lôi Hải Thần Châu từ tay tu sĩ áo vàng kim đây.
Khi Diệp Mặc có chút tiếc nuối đưa mười hai viên Lôi Hải Thần Châu cho tu sĩ áo vàng kim, Muội sát hỏa của tu sĩ áo vàng kim cũng được đưa đến tay của nữ tu áo đen từ tu sĩ sau lưng anh ta.
Nữ tu áo đen mừng rỡ nhận lấy Muội sát hỏa, chỉ xem sơ một chút, liền nói:
- Không sai, đúng là thứ tôi muốn lấy, tôi đồng ý đổi.
Sau khi tu sĩ áo vàng kim lấy được mười hai Lôi châu, trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc nói:
- Tôi cũng đồng ý trao đổi.
Giao dịch hoàn thành đơn giản như vậy, mọi người xung quanh đều lắc đầu, thầm than tu sĩ áo vàng kim ngu ngốc, lại dùng Muội sát hỏa’ màu xanh để đổi mười hai Lôi châu Tu Chân giới.
Chỉ có mình Diệp Mặc biết, người thật sự bị thiệt là nữ tu áo đen, hắn khẳng định mười hai Lôi Hải Thần Châu tuyệt đối không phải bình thường.
Diệp Mặc tâm trạng buồn bực đem thần thức quét đến hộp ngọc trên tay nữ tu áo đen, khi thần thức của hắn tiếp xúc đến Muội sát hỏa màu xanh, trong lòng cả kinh.
Diệp Mặc nhiều lần tiếp xúc qua Muội sát hỏa, hơn nữa trên người hắn cũng có một đóa Muội sát hỏa’, Muội sát hỏa’ trên tay của nữ tu áo đen đó tuy rằng quá giống Muội sát hỏa’, những tuyệt đối không phải Muội sát hỏa.
Thấy nữ tu áo đen đó cẩn thận cất đi Muội sát hỏa’, Diệp vội bước đến kế bên cô ấy chắp tay nói:
- Tiền bối, có thể cho tôi xem mồi lửa của cô không?
Diệp Mặc gấp gáp rồi, thứ này đáng lẽ thuộc về Ức Mặc, nếu bị tên áo vàng kim đó lấy đi, hắn làm sao giúp Ức Mặc?
Đại sảnh vốn để giao dịch nhất thời yên tĩnh, chỉ là một Hư Tiên trung kỳ, còn là một tay phục vụ, mà lại dám đề ra yêu cầu táo bạo này.