Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1541 : Kết thù
Ngày đăng: 06:03 22/04/20
Cả sảnh vốn sắp tiến hành giao dịch tiếp theo nhất thời yên tĩnh lại, chỉ là một Hư Tiên trung kỳ, còn là một tay phục vụ, mà lại dám đề ra yêu cầu táo bạo này.
Đến ngay cả Duẫn Ưng và Đồng Xu cũng là ngây ngẩn cả người, bọn họ cũng không thể ngờ rằng Diệp Mặc ở vào thời điểm này dám nói lời như thế, nhất thời trên mặt lộ ra biểu tình lo lắng
- Thật can đảm, chỉ là một Hư Tiên hạ đẳng, mà cũng dám ở sảnh giao dịch đề ra yêu cầu này, nếu như loại tu sĩ bỏ đi này mà Tiên thuyền Lợi Tiên Hào cũng không đuổi xuống thì thật là khiến chúng tôi thất vọng đấy
Tên tu sĩ áo vàng kim vừa cùng nữ tu vận đồ đen trao đổi mười hai lôi châu bỗng nhiên tức giận quát lớn.
Nữ tu vận đồ đen vốn cũng không hiểu Diệp Mặc sao dám đưa ra yêu cầu này, nhưng khi nghe được lời tu sĩ áo vàng kim ngược lại cũng thấy có chút kỳ quái, theo lý mà nói thì những lời này phải là cô nói ra mới đúng chứ, vì sao tên tu sĩ áo vàng kim lại nói ra trước nhỉ?
Một vị quản sự phụ trách của Tiên thuyền nghe được lời tên tu sĩ áo vàng kim, trên mặt lập tức hiện ra lệ khí, y lạnh lùng liếc mắt nhìn Diệp Mặc, rồi đứng lên, rõ ràng là muốn động thủ với Diệp Mặc
- Có thể, anh xem một chút đi.
Nữ tu vận đồ đen không ngờ đồng ý yêu cầu của Diệp Mặc, đồng thời còn đem Muội sát hỏa cầm trong tay giao cho Diệp Mặc
Chỉ có thể trách tên tu sĩ áo vàng kim kia có tật giật mình, bỗng dưng kêu lên, khiến nữ tu vận đồ đen hoài nghi. Bằng không thì nữ tu kia không thể nào đem mồi lửa đưa cho Diệp Mặc xem được. Tuy rằng tu vi của cô so với Diệp Mặc thì cao hơn rất nhiều, thế nhưng cô tự mình biết chuyện của mình, cô đối với mồi lửa kỳ dị là dốt đặc cán mai.
Sau khi nữ tu vận đồ đen đem mồi lửa đưa cho Diệp Mặc, thấy quản sự của Tiên thuyền có ý muốn động thủ với Diệp Mặc, lập tức nói:
- Là tôi truyền âm cho Mạc Ảnh, bảo anh ta giúp tôi xem đấy, không liên quan tới anh ta
Vị nữ tu này cảm nhận được Diệp Mặc đối với cô không có ác ý, hơn nữa Diệp Mặc cũng là do cô kêu đến, nên tiện tay giúp Diệp Mặc lần này. Cô biết với hành động kích động vừa nãy của Diệp Mặc, thật sự là quá nguy hiểm, nếu như mình không đứng ra, vậy điều chờ đợi hắn tuyệt đối không phải là chuyện tốt lành gì. Đương nhiên những ý nghĩ này là sau đó mới có, là do phản ứng kịch liệt của tên tu sĩ áo vàng kim kia đã khiến cho cô hoài nghi.
Diệp Mặc trong lòng âm thầm kinh hãi, hắn biết mình đã lỗ mãng rồi. Chỉ là mười hai viên Lôi Hải Thần Châu thật sự là quá hấp dẫn đi, nếu như hắn bỏ qua cơ hội lần này, Ức Mặc có khả năng sẽ vĩnh viễn không tìm được mười hai lôi châu này nữa
May thay cô nữ tu vận đồ đen này giúp hắn một phen, khiến trong lòng hắn vô cùng cảm kích.
Thấy đương sự cũng đã nói cho Diệp Mặc xem giúp, quản sự của Tiên thuyền liếc mắt nhìn Diệp Mặc, lại lần nữa lui về
Hắn cũng biết nữ tu này là không có năng lực giúp hắn, nếu như cô thật sự có năng lực, thì không mặc cho tên tu sĩ áo vàng kim kia cướp đoạt mười hai viên lôi châu của cô, chỉ đành ngậm bồ hòn làm ngọt thế này
Bởi vì ảnh hưởng của việc này, giao dịch sau đó mọi người đều rất cẩn thận, đẳng cấp đồ giao dịch cũng thấp hơn trước nhiều
Sau khi giao dịch kết thúc, Diệp Mặc và Duẫn Ưng ba người trở về khoang góc, quản sự của tiên thuyền cũng không đuổi Diệp Mặc xuống, thế nhưng ánh mắt kia đối với Diệp Mặc lại cực kỳ bất thiện.
Mà trong ánh mắt của tên tu sĩ áo vàng kim nhìn Diệp Mặc cũng là lộ rõ sát khí đằng đằng mà bất cứ người nào đều có thể nhìn ra. Một khi Diệp Mặc rời thuyền, tên tu sĩ áo vàng kim nhất định sẽ đuổi giết hắn.
- Diệp đan sư, ngày hôm nay anh quá mạo hiểm rồi. Người có thể ngồi khoang thượng đẳng, đều là có thực lực cả đấy, anh hôm nay đắc tội với…
Vừa về tới khoang góc Duẫn Ưng liền lo lắng nói, anh ta thật sự lo lắng cho Diệp Mặc. Sát khí của tên tu sĩ áo vàng kim đến anh ta cũng có thể cảm nhận được, thì nói chi là Diệp Mặc. Diệp Mặc mặc dù không mất đi mười hai viên lôi châu, lại làm cho thanh danh của mình xấu đi, loại thù này hắn há có thể buông tha?
Diệp Mặc mỉm cười nói rằng:
- Có lẽ đây cũng không phải là chuyện xấu, chờ khi tới Loan Giác Tiên Trấn, hai người đi trước. Tôi hoài nghi tên tu sĩ áo vàng kim sẽ không bỏ qua cho tôi, hắn nhất định sẽ đuổi theo xuống Tiên thuyền mà giết tôi…
- Vậy…
Duẫn Ưng cũng là lo lắng vô cùng, dù là Diệp Mặc không nói, anh ta cũng có thể đoán ra tên tu sĩ áo vàng kim kia sẽ không bỏ qua Diệp Mặc. Thế nhưng anh ta lại bất lực, loại cảm giác này thật sự là rất không dễ chịu
Thấy Duẫn Ưng là thật sự lo lắng, Diệp Mặc lại lần nữa nói
- Anh Duẫn, nếu như anh tin tưởng tôi, anh cứ về rừng rậm Hắc Lô trước đi, tôi tối đa mấy tháng sau sẽ tới rừng rậm Hắc Lô. Năm trăm tiên tinh kia, tôi nhất định sẽ trả lại cho anh
- Diệp đan sư, Duẫn Ưng tôi mặc dù đối với tiên tinh rất coi trọng, nhưng cũng không để ý năm trăm tiên tinh kia, tôi lo lắng chính là an nguy của anh Diệp…
Duẫn Ưng lập tức liền chỉ lắc đầu nói
Diệp Mặc khoát tay, lúc trước hắn vì lo nghĩ làm cách nào lấy được mười hai viên Lôi Hải Thần Châu, lại không ngờ rằng kết thù với tên tu sĩ áo vàng kim kia, nếu muốn giết hắn, vậy khẳng định là sẽ truy đuổi theo rồi. Diệp Mặc tuy rằng chỉ là tu vi Hư Tiên trung kỳ, nhưng không cho là mình sẽ sợ y.