Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1564 : Thăng cấp đại sư Tiên đan

Ngày đăng: 06:04 22/04/20


Diệp Mặc cầm lấy đài sen kia lên xem xét, quả nhiên là một đóa Nê Liên. Giá trị của nguyên liệu của mười hai lò đan dược này căn bản không thể nào đo đếm được, Phong Mạch Thuần chỉ là tu vi Kim Tiên không ngờ lại có thể lấy ra được, Diệp Mặc quả thực cũng có chút kinh dị với nữ tu trước mặt này rồi.



Không cần nói chỉ là một nữ tu tu vi Kim Tiên, cho dù là một đại môn phái cũng chưa chắc có thể một lần lấy ra được nguyên liệu của mười hai lò Thái Ất đan, hơn nữa Nê Liên này cho Diệp Mặc cảm giác không ngờ lại vô cùng cổ quái, so với Nê Liên mà lúc trước ở đầm lầy Lão Tức thấy lại có có mùi vị Tiên linh hơn, thậm chí còn mang chút hương vị hỗn độn. Mặc dù đây không thể nào là linh thảo hỗn độn, Diệp Mặc cũng biết đài sen Nê Liên mà hắn cầm trong tay là hàng cao cấp. Ở nơi nào mà có thể hái được đóa Nê Liên này chứ?



Khiến cho Diệp Mặc càng kinh dị hơn chính là, nguyên liệu quý giá này, cô ấy tại sao lại tìm một Tiên đan sư không tên tuổi như mình để luyện chế? Thái Ất đan là một đan được chỉ có đại sư Tiên Đan mới có thể luyện chế ra được. Còn cô Phong Mạch Thuần này lại lần đầu tiên gặp mình, thậm chí còn chưa thấy mình lấy ra lò đan nào, cô ấy dựa vào cái gì mà biết được mình có thể luyện chế ra được Tiên đan tứ phẩm?



- Đây là lần đầu chúng ta gặp mặt, cô đã lấy ra thứ Tiên linh thảo quý giá như này, còn lấy ra nhiều như này đưa cho tôi luyện đan nữa, chẳng lẽ cô không sợ tôi tiết lộ ra ngoài hay sao? Hoặc là cô không sợ tôi luyện hỏng toàn bộ hay sao?



Diệp Mặc sau khi xác nhận là Nê Liên, lại bình tĩnh trở lại, đặt đóa Nê Liên trong tay xuống rồi hỏi.



Thấy Diệp Mặc chỉ trong thời gian ngắn ngủi, đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại, Phong Mạch Thuần thầm thở dài, chỉnh đốn tâm trạng của mình một chút rồi nói:



- Tôi rất tin vào cảm giác của mình, tôi tin rằng anh là một người biết giữ lời hứa, không phải là một tiểu nhân. Tôi chắc chắn cho dù anh có luyện chế được hay không, anh cũng sẽ không để lộ ra giao dịch giữa hai chúng ta. Còn tôi, đúng là không tìm được người nào khác luyện đan. Mặc dù tôi và anh mới là lần đầu gặp mặt, nhưng tôi cũng muốn đánh cược một phen, vì tôi cũng không còn thời gian nữa rồi.



Thấy Diệp Mặc cũng không tỏ vẻ gì, Phong Mạch Thuần lại lần nữa cắn răng nói:



- Tôi tu luyện đến hôm nay, vẫn còn bảo trì thân thể thuần âm, nếu như anh có thể luyện chế ra được Thái Ất đan, thời gian giao đan tôi cũng có thể cho anh. Mặc dù không thể nào khiến anh thăng cấp lên trình độ cao hơn, chắc chắn có thể khiến tu vi của anh lại tiến thêm một bước.



Nói xong Phong Mạch Thuần còn kéo búi tóc của mình, thậm chí cố ý kéo áo bên trên của mình xuống một chút, lộ ra vòng một trắng đến kinh người.



Một mùi thơm thoang thoảng truyền đến, Diệp Mặc thầm than Cực Kiếm môn này dường như có truyền thống này vậy. Có giả song tu, có làm thật. Diệp Mặc khua tay nói:



- Những thứ khác thôi đi, Thái Ất đan tứ phẩm tôi chắc chắn có thể luyện chế ra được, nhưng tỉ lệ thành công thì cũng không chắc. Tôi có thể luyện cho cô năm lò Thái Ất đan, nhưng có một điều kiện vô cùng nhỏ, hoặc là nói căn bản cũng không coi là một điều kiện.



Phong Mạch Thuần muốn luyện nhiều Thái Ất đan như vậy chắc chắn không phải vì bản thân cô, còn chuyện dùng làm gì, cũng không liên quan gì đến hắn. Tiên đan tứ phẩm, Diệp Mặc cũng đã từng luyện chế qua ở Hắc Lô trấn. Mặc dù không luyện chế ra đan dược thượng phẩm, nhưng đan dược trung phẩm chắc chắn cũng không có vấn đề gì. Huống chi lúc đó hắn mới luyện chế ra năm lò Tiên đan tứ phẩm, cũng đã thành công rồi.


Mấy phút sau, cô mới hoàn toàn tỉnh táo lại, đây không phải là cô nằm mơ, đây là sự thực, đan dược trước mặt đều là thật.



- Cất hết đan dược đi.



Diệp Mặc thấy Phong Mạch Thuần còn đang mơ hồ, liền nhắc nhở một câu.



Phong Mạch Thuần kịp thời phản ứng lại, với tốc độ nhanh nhất cất hết toàn bộ mấy bình đan dược đi, lại khom người run giọng nói với Diệp Mặc:



- Diệp đan sư, tôi không ngờ anh là đại sư Tiên đan ngũ phẩm thật, tìm đến anh luyện đan, là chuyện tôi làm đúng nhất, anh còn giỏi hơn Ngạn Húc Thao đó nhiều, nếu như tôi là Niệm Mân…



- Tôi phải nghỉ ngơi rồi…



Diệp Mặc biết Phong Mạch Thuần muốn nói gì, nhanh chóng cắt lời cô, hắn đến đây cùng với Tần Niệm Mân chỉ là một vụ giao dịch. Giao dịch xong rồi, hắn sẽ đến Tinh vực Hỗn Độn thí luyện. Tiên linh khí nơi này đầy đủ, là nơi tốt nhất để tu luyện, đáng tiếc nơi này không phải nơi của hắn.



Đồng thời Diệp Mặc cũng biết rõ, chỉ có trong thí luyện sinh tử thực sự, hắn mới có thể tiếp tục khinh thường cùng cấp, vượt cấp chém giết.



- Cám ơn…



Phong Mạch Thuần kìm nén lại sự kích động của mình, lấy ra một miếng ngọc giản đưa cho Diệp Mặc nói:



- Đây là thứ mà anh trai tôi để lại, anh ấy từng đi qua Tinh vực Hỗn Độn, đưa cho tôi tham khảo. Đáng tiếc tôi không có Liệt không phù, tôi đi trước đây…



Cô cũng nhìn ra, Diệp Mặc muốn đến Tinh vực Hỗn Độn.



Diệp Mặc cầm lấy miếng ngọc giản, trong lòng thầm nghĩ, quả nhiên sẵn tay giúp người khác chính là giúp mình, miếng ngọc giản này đúng là thứ hắn đang cần.