Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1565 : Đại La Tiên chọn con rể

Ngày đăng: 06:04 22/04/20


Diệp Mặc có lời, lúc này Phong Mạch Thuần muốn đi, hắn vội vàng đưa ra viện



- Diệp đan sư, tôi có lẽ vẫn còn đan dược cần anh luyện chế giúp.



Phong Mạch Thuần đi ra ngoài viện vừa nói xong, lại nhìn thấy một đường độn quang đến.



- Băng Du sư tỷ…



Phong Mạch Thuần thấy đường độn quang này, lập tức sắc mặt ửng đỏ, theo bản năng chỉnh sửa lại đầu tóc mình vẫn còn hơi chút rối bời, lúc trước tâm trạng cô hoàn toàn đặt vào đan dược của Diệp Mặc, làm gì còn để ý đến áo quần mình vẫn còn chưa ngay ngắn, lúc này có người từ bên ngoài đến, cô mới ý thức được có chút không ổn.



Diệp Mặc phát hiện người đến không ngờ là nữ tu xinh đẹp lạnh như băng kia, lúc trước cô ta chẳng phải đi rồi sao? Sao nhanh như vậy đã trở về rồi?



Nữ tu có bộ dạng lạnh lùng kia thấy Phong Mạch Thuần ở chỗ của Diệp Mặc, hơn nữa quần áo lại xộc xệch, ngược lại lại lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Cô biết rõ Diệp Mặc là bạn đời của Tần Niệm Mân, cùng Tần Niệm Mân quay về, tại sao bây giờ lại đột nhiên cùng với Phong Mạch Thuần? Hơn nữa nhìn cái tư thế này, rõ ràng là vừa bước từ trên giường xuống.



Nhưng sự kinh ngạc của cô cũng chỉ trong chốc lát, lập tức lại khôi phục lại bộ dạng lúc trước nói với Phong Mạch Thuần:



- Mạch Thuần sư muội, Niệm Mân vừa mới tìm em nhưng không được, bây giờ đang ở trong chủ điện.



- Vâng, Băng Du sư tỷ, em đi trước.



Phong Mạch Thuần vội vàng đỏ mặt quay người đi, chuyện như này cũng không thể nào giải thích được.



Diệp Mặc thấy Phong Mạch Thuần muốn đi, vội vàng nói:



- Nếu như tôi còn ở trong này, cô có thể lúc nào tới cũng được.



Đợi sau khi Phong Mạch Thuần rời khỏi, nữ tu lạnh lùng này lại khôi phục lại vẻ mặt lạnh lùng nói:



- Chưởng môn đang ở Cực Kiếm chủ điện đợi anh qua, tôi đến gọi anh.
Thấy đệ tử bên cạnh Công Tôn Ân đứng ra, cũng muốn tranh giành Tần Niệm Mân, chưởng môn của Cực Kiếm môn cũng tán thưởng vuốt vuốt râu.



Diệp Mặc liếc nhìn tên tu sĩ đứng dậy này, hắn đoán người này chắc hẳn là Công Tôn Chỉ Ngọc rồi. Tu vi Huyền Tiên sơ kỳ, tu vi còn cao hơn hắn một bậc lớn. Hơn nữa tướng mạo cũng anh tuấn bất phàm, chắc hẳn cũng là do tu luyện thời gian dài tạo nên, dường như có một hương vị xuất trần gì đó giống như sư phụ Công Tôn Ân của gã.



Diệp Mặc lắc đầu, anh cũng xuất trần rồi, cần có vợ làm cái quái gì. May mà Tần Niệm Mân không phải là người vợ mà hắn thật sự muốn tranh giành, nếu không, hắn sớm đã bổ một đao ra rồi.



- Bội Phủ huynh, Niệm Mân mặc dù tư chất rất tốt, chỉ có điều trước giờ đều tu luyện trong Cực Kiếm môn, ít va chạm xã hội bên ngoài, có một số chuyện cũng không thể quyết đoán đến nơi đến chốn được. Bây giờ nếu như hai người đều thích Niệm Mân, lại đều muốn vì Niệm Mânmà cạnh tranh, tôi thấy hay là để cho hai người so tài chút đi, đợi sau khi có kết quả so tài rồi, thì chẳng phải là rõ hết hay sao…



Công Tôn Ân lập tức nói thẳng.



Diệp Mặc căn bản cũng không thèm để ý đến hai thầy trò nói gì về mình, hắn ngược lại còn đang nghĩ hóa ra cha của Tần Niệm Mân tên là Tần Bội Phủ.



- Đề nghị này của anh Ân được đấy, các vị nghĩ thế nào?



Nói xong Tần Bội Phủ nhìn những người còn lại trong đại điện.



- Được, có lẽ sau cuộc so tài này, cao thấp được phân biệt rồi, thì Niệm Mân cũng hiểu ra được rốt cục ai mới thực sự là anh kiệt.



- Đương nhiên là thông qua so sánh, không so sánh làm sao biết được ai ưu tú hơn?







Sau khi Tần Bội Phủ đưa ra câu hỏi, tu sĩ Đại Tiên trong đại điện đều cho rằng chắc hẳn phải so tài một phen, nếu không không thể nào nhìn ra ai ưu tú hơn được.



Diệp Mặc trong lòng cười lạnh, những người này cũng không phải là kẻ mù, chẳng lẽ lại không nhìn ra mình mới là tu vi Kim Tiên hay sao, Công Tôn Chỉ Ngọc cũng đã là tu vi Huyền Tiên rồi? Nếu như tỉ thí, thì chẳng phải là cuộc chiến sinh tử, hắn cũng rất khó mà thắng được.



Tần Niệm Mân vừa muốn nói chuyện, lại bị Tần Bội Phủ ngăn lại, rõ ràng lúc này không muốn con gái chen lời vào.