Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1710 : Tiên vương truy sát
Ngày đăng: 06:05 22/04/20
Diệp Mặc vừa mới bay ra khỏi Tây Hoang Sa Địa, đã nhìn thấy hai gã Đại Ất Tiên. Hai gã Đại Ất Tiên kia trông thấy Diệp Mặc bay ra từ Tây Hoang Sa Địa, cũng hơi hơi nghi hoặc.
Nhưng hai người lập tức liền lộ ra vẻ khiếp sợ, Diệp Mặc nhíu mày một cái, còn chưa hỏi gì, một tên Đại Ất Tiên trong đó liền nói với tên còn lại:
- La huynh, ta truyền đi một cái tin cho Liệt Sơn đại ca, bảo huynh ấy cùng tới đây tụ hợp được không?
Tên còn lại lập tức gật đầu,
- Ừh, bảo huynh ấy nhanh lên, nếu không, người khác sẽ tới trước một bước đó.
Đại Ất Tiên mở lời trước này không đợi gã còn lại kia nói xong, nhấc tay liền có một phi kiếm truyền thư phát ra. Phi kiếm truyền thư kia hình như không giống với phi kiếm truyền thư thông thường, mang theo một chút ánh sáng màu đen.
Diệp Mặc vẫn luôn cảm thấy có chút không ổn, nhưng lại trước sau vẫn không nói ra được là không ổn ở chỗ nào. Sau khi phi kiếm truyền thư của Đại Ất Tiên này phát ra, Diệp Mặc lập tức liền hiểu ra không ổn ở chỗ nào, hắn không hỏi nữa, mà chọn luôn một phương hướng cấp tốc phi thân mà đi. Sau khi đi được khoảng chừng vài trăm dặm, Diệp Mặc bắt đầu ẩn dấu thân hình, đồng thời liên tục phát động mấy cái thuấn di, lại tiếp tục thay đổi phương hướng của mình, sau đó điên cuồng phát động độn thuật.
Nếu như thời gian còn kịp, hắn khẳng định là sẽ không chút do dự giết chết hai gã Đại Ất Tiên này, nhưng hắn lại không còn kịp nữa rồi. Hắn tin tưởng, hai gã Đại Ất Tiên vẫn không cách nào tìm ra phương hướng chính xác của hắn.
Hai gã Đại Ất Tiên kia trông thấy hắn lộ ra vẻ khiếp sợ, hiển nhiên là nhận ra hắn, sau đó nhanh chóng phát ra phi kiếm truyền thư, nhất định là tìm người tới giúp đỡ rồi. Cho dù là hai Đại Ất Tiên này đã từng nhìn thấy hắn ở Nặc Y tiên thành, cũng không đến nỗi lộ ra vẻ kinh hãi, còn phát ra phi kiếm truyền thư. Nếu không phải là đã từng nhìn thấy hắn ở Nặc Y tiên thành, vậy hiển nhiên là hắn đã bị truy nã, thậm chí ở tiên thành khác cũng có chân dung của hắn.
Cho nên hai tên Đại Ất Tiên này vừa nhìn thấy hắn, liền lập tức phát ra phi kiếm truyền thư, mục đích chính là tìm sự giúp đỡ. Còn những câu đối thoại kia, Diệp Mặc trực tiếp coi như là đánh rắm.
Theo Diệp Mặc, có loại thủ đoạn như này nhất định là Hách Dịch tiên vương, nếu phi kiếm truyền thư đã đặc thù như thế, nói không chừng Hách Dịh tiên vương cố ý phát ra đấy. Một khi Hách Dịch tiên vương đã nhận được tin tức mình đang ở Tây Hoang Sa Địa, Diệp Mặc hắn đi về hướng nào? Chỉ có một con đường chết mà thôi. Bị một tiên vương chặn ở một góc Thiên Vực, Đại La Tiên cũng đi không được, đừng nói là hắn - một Đại Ất Tiên vừa mới thăng cấp.
Chính vì vậy, ngay cả thời gian giết hai gã Đại Ất Tiên Diệp Mặc cũng không có, lập tức chạy đi luôn. Sau khi lộ ra hành tung, Diệp Mặc không hề nắm chắc ở lại trong Thế giới trang vàng có thể trốn tránh được Tiên vương không. Lỡ như Tiên vương trực tiếp tìm được Thế giới trang vàng, thì hắn sẽ thiệt thòi lớn. Không đến lúc vạn bất đắc dĩ, hắn không muốn tiến vào Thế giới trang vàng ngay dưới mí mắt Tiên vương.
...
- Đúng là quá kì quái, một Huyền Tiên tầm thường mà thôi, không ngờ lại thực sự chạy thoát khỏi phạm vi thần thức của ta?
Tiên vương nọ cau mày lại, lập tức liền phát ra mấy phi kiếm truyền thư.
Phi kiếm của y không giống với phi kiếm của người khác, chỉ cần còn ở trong Nguyễn Nhạc Thiên vực là có thể thu được, y không tin sau khi biết được phạm vi, một Huyền Tiên tầm thường có thể chạy thoát khỏi sự truy sát của mấy vị tiên vương.
Diệp Mặc vẫn không biết mấy Tiên vương đã tới phụ cận Tây Hoang Sa Địa mà hắn biến mất, muốn vây hắn lại. Bây giờ hắn vừa điều khiển Thanh Nguyệt chạy như điên, vừa khôi phục Tiên Nguyên. Một khi Tiên Nguyên gần như khôi phục hoàn toàn rồi, lập tức liền thi triển độn thuật. Khi thi triển độn thuật mệt mỏi, lại phóng Thanh Nguyệt ra để chạy trốn.
Diệp Mặc rất rõ ràng, trong thời gian ngắn nhất hắn nhất định phải chạy khỏi Nguyễn Nhạc Thiên, tuy nhiên với tu vi hiện tại của hắn, dưới tình huống không có Thiên Vực tiên thuyền, muốn vào hư không thì có chút khó khăn, thậm chí có thể sẽ toi mạng. Nhưng hắn biết rõ, dưới sự đuổi giết của Tiên vương, nếu không tiến vào hư không, hắn không có bất kỳ cơ hội nào.
Hành tung của hắn đã bại lộ, Nguyễn Nhạc Thiên vực có lớn hơn nữa, hắn cũng không thể nào ẩn nấp được. Hắn không thể thông qua Truyền Tống Trận, cũng không có pháp bảo phi hành cao cấp.
Với thù hận giữa hắn và Hách Dịch tiên vương, Hách Dịch tiên vương hoàn toàn có thể nội trong thời gian một ngày, sẽ phong tỏa hoàn toàn phạm vi mà hắn có thể chạy ra, hoặc căn bản là không cần tới một ngày. Một khi Hách Dịch tiên vương phong tỏa lộ tuyến Nguyễn Nhạc Thiên vào Thiên Vực Hư Không, hắn ngoại trừ tuyệt vọng ra, không có cách nào khác.
Điên cuồng đốt cháy máu huyết, điên cuồng thi triển độn thuật, còn chưa tới một ngày, Diệp Mặc đã thấy Thiên Vực Hư Không của Nguyễn Nhạc Thiên.
Lúc này hắn tự thấy may mắn vì Tây Hoang Sa Địa mà mình lựa chọn là vị trí độ kiếp gần Thiên Vực Hư Không, bằng không hắn thực sự là chết như thế nào cũng không biết.
Sau khi trông thấy Thiên Vực Hư Không, Diệp Mặc không chút suy nghĩ, liền phi thân vọt vào trong Hư Không, dù chết, hắn cũng không thể bị Hách Dịch tiên vương bắt được. Chết ở trong Thiên Vực Hư Không, cũng còn tốt hơn nhiều so với bị rơi vào trong tay Hách Dịch tiên vương.