Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1711 : Tiên thuyền giữa hư không

Ngày đăng: 06:05 22/04/20


Sau khi thấy Thiên vực hư không, Diệp Mặc không nghĩ ngợi gì, liền bay thẳng vào trong hư không, cho dù là chết, hắn cũng không thể để Tiên vương Hách Dịch bắt được hắn. Chết trong hư không, cũng còn tốt hơn nhiều so với chết trong tay Tiên vương Hách Dịch.



Hư không thiên vực đối với Diệp Mặc mà nói ngược lại cũng chưa tính là nơi nguy hiểm nhất, nguy hiểm nhất chính là trong nháy mắt tiến vào trong hư không, hắn cho dù Tiên niết thể e rằng cũng không thể chịu đựng nổi. Nếu như bất kỳ người nào đều có thể tiến vào trong hư không thiên vực, thì thiên vực hư không cũng sẽ không nguy hiểm như vậy rồi.



Bình thường, muốn tiến vào thiên vực hư không, ngoài Tiên thuyền ra, còn có một khu vực đặc biệt nữa. Còn lúc này Diệp Mặc tùy tiện từ một nơi căn bản không thể nào tiến vào hư không được tiến vào hư không, lập tức liền cảm thấy khe hở hư không và lực đẩy hư không đáng sợ.



Diệp Mặc biết rõ, khe hở hư không đáng sợ này căn bản không phải là cái mà hắn có thể ngăn cản được, hắn không chút do dự tiến vào trong Thế giới trang vàng. Hắn không quản được nhiều chuyện như vậy, trong hư không, Thế giới trang vàng bị dẫn đến nơi nào, thì hắn liền đến nơi đó.



Diệp Mặc sau khi tiến vào hư không, Thôi Thành Tiên vương cũng bắt đầu phong tỏa vị trí tiến vào thiên vực hư không, chỉ có điều ông chậm hơn Diệp Mặc nửa canh giờ mà thôi.







- Phong tỏa thiên vực hư không rồi chưa?



Sau khi Trường Tân Tiên vương đến, câu đầu tiên chính là hỏi thiên vực hư không đã phong tỏa hay chưa. Lão cũng biết, với tu vi của Diệp Mặc muốn thoát khỏi nơi này, chỉ có thể tiến vào hư không. Mặc dù Diệp Mặc tiến vào hư không chết là cái chắc, nhưng lão cũng không để cho Diệp Mặc chết dễ dàng vậy được.



- Vâng, tôi đã phong tỏa toàn bộ rồi. Chỉ cần hắn dám tiến vào thiên vực hư không, thì tôi lập tức có thể biết, hơn nữa còn ngăn hắn lại trước khi hắn tiến vào.



Thôi Thành Tiên vương mặt đen lập tức đáp.



Trường Tân Tiên vương gật đầu, khuôn mặt lộ vẻ tàn ác nói:



- Cứ để tôi lục soát chỗ này, cho dù lật tung nơi này lên, tôi cũng phải tìm ra hắn.


Diệp Mặc nhìn thấy một con thuyền trôi trong hư không như vậy, lộ vẻ là một Tiên thuyền thiên vực cực nhỏ bé.



- Mình rốt cục có thể không cần bôn ba trong hư không một mình nữa rồi.



Diệp Mặc biết không phải tất cả Tiên thuyền đều vô liêm sỉ như Tiên thuyền Thiên vực Đường Phượng Hào mà hắn từng ngồi, phần lớn Tiên thuyền thiên vực thu phí vẫn là cung cấp dịch vụ.



Một Tiên thuyền thiên vực như vậy dừng trong hư không, rõ ràng là đang thu thập hư không thiên thạch, Diệp Mặc làm sao lại có thể mất hứng được. Hắn tăng tốc lao thẳng về phía Phi thuyền thiên vực, hắn cũng nghĩ kĩ cách giải thích rồi, là nói mình cũng đang thu thập hư không thiên thạch, kết quả gặp phải một đám hư không thiên thạch, sau đó bỏ lỡ chuyến Tiên thuyền.



Nhưng khi Diệp Mặc càng tiến gần đến con thuyền, thì lại cảm thấy có gì đó không đúng, Tiên thuyền này quá yên tĩnh, thậm chí không có chút tia sức sống nào. Nói cách khác, Tiên thuyền này giống như một thuyền ma vậy.



Diệp Mặc là một Đại Ất Tiên, hắn xông qua rất nhiều nơi rồi, đừng nói là ma, cho dù là ác linh hay Tiên ma yêu, hắn cũng chém giết vô số rồi, căn bản cũng không sợ những thứ này.



Nhưng trong hư không vô tận, một Tiên thuyền thiên vực yên tĩnh không thể nào yên tĩnh hơn được nữa như này lại dừng trong hư không, quả thực quá quỷ dị.



Nếu như xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Tiên thuyền này cũng không thể lại hoàn hảo đến vậy, một số buồng nhỏ trên Tiên thuyền vẫn còn đang mở, giống như đang đợi Tiên nhân ra ngoài thu thập nguyên liệu hư không trở về vậy.



Diệp Mặc dừng lại, ma quỷ không đáng sợ, nhưng trong hư không những thứ còn đáng sợ hơn ma quỷ thì lại có rất nhiều. Hắn cũng không muốn tùy tiện xông vào Tiên thuyền thiên vực này, kết quả sẽ bị thần hồn câu diệt.



Tiên thuyền này hắn cũng không định bỏ qua, Tiên thuyền hắn không lấy đi được, nhưng nếu như có chuyện xảy ra ngoài ý muốn thật, thì bảo vật trên Tiên thuyền này tuyệt đối cũng nhiều như lông mao. Hơn nữa hắn còn muốn tìm một bàn định vị hư không, xác định chính xác mình rốt cục đang ở vị trí nào.



Diệp Mặc cẩn thận ẩn giấu tu vi của mình, sau đó cẩn thận bay lên một tầng boong thuyền của Phi thuyền Thiên vực. Không chút cản trở nào, không có một âm thanh nào, sau khi lên boong thuyền, đến âm thanh loạn lưu hư không bên ngoài cũng biến mất.



Diệp Mặc đứng trên boong thuyền, chỉ có một cảm giác, nơi này quá yên tĩnh.