Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1715 : Lãng Sát
Ngày đăng: 06:05 22/04/20
Khi Diệp Mặc tiếp tục hấp thu tiên linh khí, lại phát hiện mình lại cần phải thăng cấp rồi, nếu như không thăng cấp, hắn có tu luyện nữa cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Nhưng ở đây hắn làm thế nào mà thăng cấp được? Trên người hắn đã không có tiên tinh, cũng không có tiên linh mạch. Nhưng ngược lại hắn có Chí Hà Đan, nhưng chỉ có Chí Hà Đan cũng không được ah, nhất định phải có tiên linh khí. Diệp Mặc biết lôi kiếp của mình, cho dù là độ kiếp xong rồi, cũng không có tiên linh vân thải.
Quý Thư người mặc dù không tệ, nhưng người ta còn đang luyện thể, cho dù là người ta không đang luyện thể, Diệp Mặc cũng ngại hỏi mượn tiên tinh của một người vừa quen biết.
Huống chi hắn muốn thăng cấp Đại Chí Tiên, số tiên tinh cần thiết cũng không phải là một chút hai chút, mà là hơn mấy tỷ ah.
Diệp Mặc suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng quyết định độ kiếp ngay tại Viêm Hà Vô Tận. Hắn bây giờ luyện thể đã là tu vi Tiên linh thể, nếu như có thể bố trí tụ linh tiên trận ở chỗ này, nói không chừng tiên linh khí của Viêm Hà Vô Tận cũng đủ rồi.
Lúc này Diệp Mặc đã rời khỏi Viêm Hà Vô Tận một đoạn khoảng cách rồi, hắn vốn định dùng mấy vật liệu cao cấp và trung cấp luyện chế trận kỳ, nhưng sau khi hắn trông thấy mấy khối khoáng thạch dưới đáy Viêm Hà, lập tức liền thay đổi ý định.
Khoáng thạch kia hắn chưa từng thấy qua, nhưng dùng để luyện chế trận kỳ, tuyệt đối càng bền hơn so với vật liệu cao cấp của hắn. Viêm Hà Vô Tận nhiệt độ rất cao, chỉ hơi không cẩn thận, là có thể có thể hoà tan mất trận kỳ.
Sau khi Diệp Mặc nhặt khoáng thạch này lên, lập tức liền biết khoáng thạch này tuyệt đối không tầm thường, ít nhất sẽ không thể kém hơn so với Hư Không Bí Ngân. Hơn nữa hắn còn phát hiện, khoáng thạch màu sắc càng đỏ, dường như đẳng cấp lại càng cao.
Chỉ trong thời gian nửa ngày, Diệp Mặc đã tìm được hơn mười khối khoáng thạch loại này ở phụ cận. Đã có vật liệu, tốc độ Diệp Mặc luyện chế trận kỳ càng nhanh hơn.
...
Tụ linh tiên trận đã được bố trí, đồng thời Diệp Mặc cũng rất là bất đắc dĩ. Nếu như hắn có đầy đủ tiên tinh, hắn tuyệt đối sẽ không độ kiếp ở Viêm Hà Vô Tận. Dù hắn đã là tiên linh thể, độ kiếp trong Viêm Hà Vô Tận cũng không phải là ý kiến hay.
Nhưng hiện tại hắn không có tiên tinh, hai ba chục triệu tiên tinh trong chiếc nhẫn đối với người khác mà nói đã là rất nhiều rồi. Nhưng Diệp Mặc biết, chút tiên tinh ấy với hắn mà nói thật sự không thể coi là nhiều, dùng để độ kiếp càng như muối bỏ biển.
Nhưng Diệp Mặc rất nhanh đã bỏ những suy nghĩ này sang một bên, lôi kiếp càng nhiều thì càng có lợi cho hắn, hắn cũng không cần phải đi quản.
Không suy nghĩ thêm nữa Diệp Mặc chuyên tâm hấp thu Lôi Nguyên, đồng thời tôi luyện Lôi Kiếm và Lôi Sa của hắn.
Khi luồng sét cuối cùng biến mất không thấy đâu nữa, Diệp Mặc lại nhìn thấy một vệt Tiên Linh vân rơi xuống. Lôi kiếp này đổi tính rồi sao? Lại cam lòng chịu rơi Tiên Linh Vân xuống?
Bất kể có phải là đổi tính hay không, Tiên Linh Vân vẫn là đồ tốt. Tiên Linh Vân không chỉ có tiên linh khí cực kỳ dày đặc, còn có một ít Đạo tắc ở trong đó. Diệp Mặc kỳ thật là rất ưa thích loại Tiên Linh Vân sau lôi kiếp này, nhưng đáng tiếc là lôi kiếp của hắn rất ít khi có những thứ này.
Năm ngày sau, Diệp Mặc ngừng tu luyện, lần độ kiếp này hắn thu hoạch không nhỏ, chẳng những không bị bất cứ thương tổn gì, hơn nữa còn chiếm được không ít lợi ích. Tiên linh khí trong trung tâm Viêm Hà Vô Tận vẫn còn đang cuồn cuộn cuốn về hướng này, Diệp Mặc thu hồi tụ linh tiên trận.
Trong lòng Viêm Hà Vô Tận có tiên linh khí dày đặc như thế, ở trung tâm rõ ràng là có thứ đồ tốt gì đó. Nhưng bây giờ tu vi của hắn còn thấp, không cách nào đến được trung tâm Viêm Hà kia, chờ tương lai tu vi luyện thể của hắn cao rồi, hắn lại đến xem sao. Huống chi Viêm Hà Vô Tận này vô biên vô hạn, chẳng biết trung tâm là nằm ở vị trí nào.
Lúc này Diệp Mặc đứng ở trên mặt sông Viêm Hà Vô Tận, trong lòng cực kỳ khoan khoái dễ chịu. Từng luồng sóng nhiệt đánh lên người hắn, Diệp Mặc đột nhiên cảm thấy, những luồng sóng nhiệt này đối với hắn mà nói đã không còn bất cứ uy hiếp gì. Ngược lại hắn cảm giác sóng nhiệt của Viêm Hà này cũng coi như là một loại cảnh đẹp, mà hắn có thể đứng trên đỉnh sóng nhiệt này mà thưởng thức sóng nhiệt lớp sau xô lớp trước, giống như người chỉ huy cảnh đẹp này.
Người chỉ huy?
Trong lòng Diệp Mặc bỗng nhiên có một loại giác ngộ, rất lâu sau đó, hắn đột nhiên mở to mắt, nhấc tay đánh ra một quyền.
Đây không phải hư không, mà là một quyền hoàn toàn mới. Một quyền này đánh ra xong, con sóng nhiệt trực diện lao tới kia trong nháy mắt liền đình trệ lại, mà quyền này của Diệp Mặc rõ ràng là đánh ra ngọn lửa giống như sóng nhiệt, chỉ có điều ngọn lửa này là màu xanh mà thôi. Liên tục ba ngọn lửa màu xanh, đợt sau so với đợt trước càng cao hơn. Những ngọn lửa này trực tiếp phủ xuống sóng nhiệt, khơi dậy sương nhiệt văng khắp nơi.
Quyền thần thông thứ hai, Lãng Sát đánh ra.
Thu nắm đấm lại, ba đợt hoa sóng mà Diệp Mặc đánh ra kia đã biến mất không thấy gì nữa. Diệp Mặc nhìn nhìn nắm đấm của mình, trong lòng tràn đầy vui sướng. Hắn không thể tưởng tượng được sẽ nhất thời lĩnh ngộ được một chiêu quyền pháp thần thông, thông qua sự kết hợp của Thanh Như Hiểu Thiên và sóng nhiệt trước mắt, hắn tạo thành Lãng Sát của hiện tại.