Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1729 : Hoàng Trung Lý nhánh cây
Ngày đăng: 06:06 22/04/20
- Hoàng Trung Lý?
Diệp Mặc khiếp sợ kêu lên, hắn vẫn là lần đầu nhìn thấy một Thập đại linh căn ngoài Khổ Trúc. Hoàng Trung Lý đồng thời cũng là Thập đại linh căn, hơn nữa còn là hoa quả mĩ vị thứ nhì trong Thập đại linh căn, nhưng tác dụng của Hoàng Trung Lý lại đứng đầu trong Thập đại linh căn.
Nếu như dùng quả Hoàng Trung Lý, có thể lĩnh ngộ đạo tắc, lĩnh ngộ các loại Tiên đạo pháp tắc. Cho nên Hoàng Trung Lý còn có một tên khác, tên là Đạo Tắc quả. Đáng tiếc là Hoàng Trung Lý rất khó kết trái, hơn nữa cũng là thứ duy nhất của trời đất.
- Ha ha, nếu như là Hoàng Trung Lý thật, tôi cũng không nỡ đưa cho anh nhìn. Nhưng anh cũng nói không sai, cái này quả thực là một nhánh cây Hoàng Trung Lý bị chặt xuống. Anh xem qua bao nhiêu năm tôi nuôi dưỡng, bây giờ cũng kết ba quả rồi. Quả này mặc dù không thể nào so với Hoàng Trung Lý trên cây, nhưng cũng có thể giúp người ta lĩnh ngộ được chút đạo tắc.
Văn sĩ trung niên này dương dương đắc ý nói.
Diệp Mặc thở dài, nếu như Hoàng Trung Lý thật bị hắn phát hiện ra, thì văn sĩ trung niên này tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn. Mặc dù văn sĩ trung niên này bị lưới thần thức vây khốn, nhưng Diệp Mặc lại không cho rằng đối phương thực sự không giết nổi hắn.
- Anh qua đây một chút.
Văn sĩ trung niên lại nói.
Diệp Mặc lắc đầu, mặc dù hắn tin văn sĩ trug niên có thể giết chết hắn, nhưng bảo hắn lên trước, hắn cũng không muốn.
Văn sĩ trung niên thấy không gọi được Diệp Mặc, vẫn ha hả cười nói:
- Năm đó thần thức của tôi căn bản không thể nào xông ra khỏi lưới thần thức này được, bây giờ thần thức của tôi có thể phá vỡ lưới thần võng này rồi. Đừng thấy thần thức của tôi phá ra ngoài không cao, nhưng tôi nói nếu như tôi muốn giết anh cũng dễ như trở bàn tay, anh có tin không?
Diệp Mặc gật đầu nói:
- Tôi tin, nhưng tin là một chuyện, muốn qua đó lại là một chuyện khác. Nếu như anh giết tôi rồi, mỗi người ai đi đường nấy, dù sao tôi ra ngoài cũng sẽ bị đám nữ nhân đó giết chết. Tôi làm vua cũng không thua thằng liều.
- Được.
Văn sĩ trung niên kia cũng không bảo Diệp Mặc qua đó nữa, nhưng lại nói:
- Trên người anh có Vụ Liên Tâm hỏa chứ? Hơn nữa cũng đã Tử niết cấp hai rồi.
- Ha ha, đương nhiên cái đó là không thể nào, ngoài hai lão già kia, ai còn có thế giới hỗn độn chứ? Mà Hoàng Trung Lý chỉ có thể trồng trong thế giới hỗn độn, trồng ở nơi khác, nhanh chóng sẽ biến thành Tiên linh thảo bình thường. Đương nhiên, cho dù là Tiên linh thảo bình thường đi nữa, cũng là Tiên linh thảo ngụy hỗn độn, anh cũng không cần quá thất vọng.
Văn sĩ trung niên này còn giả mù an ủi Diệp Mặc một câu.
Diệp Mặc cầm lấy nhánh cây Hoàng Trung Lý, không biết là nên cười như điên, hay là nói anh thật hiểu tôi nữa.
Nhưng Diệp Mặc lại không nói một câu nào, chỉ lẳng lặng nhìn nhánh cây Hoàng Trung Lý trong tay mình, hắn biết trước mặt lão yêu quái này, nói thêm một chữ là nguy hiểm thêm một phần, thà rằng không nói gì.
Diệp Mặc lập tức ném nhánh cây đó vào trong chiếc nhẫn, ngược lại lại có chút để ý đến Tinh hạch viêm trong tay mình, lật đi lật lại nhìn một lúc lâu.
Không biết là cảm thấy mình làm có chút không phúc hậu, hay là sợ Diệp Mặc bị người ta giết chết, văn sĩ trung niên lại lấy ra một tấm phù lục đưa cho Diệp Mặc nói:
- Đây là một tấm phù lục thoát thân, chỉ cần anh không gặp phải Tiên đế, thì anh có thể chạy thoát.
Đây mới là đồ cực tốt, Diệp Mặc nắm chặt lấy tấm phù lục trong tay, sắc mặt cũng thay đổi.
- Anh nói muốn làm dấu hiệu trên người tôi, vậy thì anh làm nhanh đi, làm xong rồi, tôi phải đi.
Diệp Mặc biết không để đối phương làm dấu hiệu, thì tuyệt đối không thể nào.
Văn sĩ trung niên kia lại cười ha hả, nói:
- Dấu hiệu, bổn đế sớm đã làm rồi, chỉ có điều anh không phát hiện ra mà thôi.
Diệp Mặc nghe thấy vậy, lập tức dùng thần thức quét thân thể mình một lần, cũng không phát hiện có gì bất thường cả.
- Anh không cần quét, dấu hiệu của bổn đế nếu như bị phát hiện dễ dàng như vậy, bổn đế cũng không bằng đâm chết cho xong. Huống chi, cho dù anh phát hiện ra rồi, anh cũng không có năng lực phá đi dấu hiệu của bổn đế.
Văn sĩ trung niên thấy Diệp Mặc rà soát trên người mình, có chút khinh thường nói.