Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1941 : Luyện hóa lệ sát chi khí
Ngày đăng: 06:08 22/04/20
Sư Quỳnh một mực không nói gì lại ngắt lời nói:
- Trong Thanh Vi Minh Giang này thần thức căn bản không thể nào quét ra ngoài trăm mét, khi chúng ta đi ra thì cứ theo con đường cũ mà đi, lão cũng sẽ không tìm thấy chúng ta.
Hóa ra là như vậy, thần thức của Diệp Mặc quét ra ngoài, thần thức của hắn có mang theo thần thức vực, cũng chỉ có thể quét trong phạm vi nghìn mét, những nơi vượt khỏi phạm vi nghìn mét căn bản không thể nào chạm đến nổi.
- Anh Dụ, chúng ta xuống thôi.
Diệp Mặc cầm lấy miếng ngọc giản của Dụ Nhạc Sinh đối chiếu một chút.
- Anh Diệp, anh nói chúng ta từ đây mà xuống sông sao? Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Dụ Nhạc Sinh thấy Diệp Mặc đứng bên bờ sông Thanh Vi Minh Giang, lập tức nghi ngờ hỏi. Nếu như Diệp Mặc quả thực từ đây xuống sông, không còn cách nào khác, gã cũng chỉ có thể căn cứ theo kế hoạch từ biệt Diệp Mặc, lùi lại từ đây.
Diệp Mặc mỉm cười nói:
- Dĩ nhiên không phải, tôi cố ý luyện chế ra một chiếc thuyền, chuẩn bị vượt qua sông Thanh Vi Minh Giang này.
Nói xong, Diệp Mặc lấy ra một pháp bảo Tiên khí bát phẩm, ném xuống Thanh Vi Minh Giang. Có thể luyện chế ra pháp bảo Tiên khí bát phẩm cũng đủ để chấn động toàn bộ Tiên giới rồi, nhưng Dụ Nhạc Sinh cũng không nhìn pháp bảo, mà lại bất khả tư nghị nhìn Diệp Mặc nói:
- Anh Diệp, anh nói, anh vẫn muốn vượt sông Thanh Vi Minh Giang sao?
- Đến Lôi Sát Thần điện chỉ là tiện đường, tôi thực ra chủ yếu là muốn vượt qua sông Thanh Vi Minh Giang. Đúng rồi, hai người biết đối diện với Thanh Vi Minh Giang là nơi nào không?
Cho dù thấy vợ chồng Dụ Nhạc Sinh cũng không tệ lắm, nhưng Diệp Mặc cũng không thể nói đến Lôi Sát Thần điện chỉ là vì tìm mũi tên màu vàng kim kia được.
Dụ Nhạc Sinh bây giờ mới hiểu ra mình cũng không nghe nhầm, Diệp Mặc không ngờ đúng là muốn vượt sông Thanh Vi Minh Giang thật, gã lập tức nghiêm mặt nói:
- Anh Diệp, Thanh Vi Minh Giang càng đến lòng sông, thì sát khí càng nặng, chỉ cần không cẩn thận chút thôi, có thể thịt nát xương tan. Tôi cũng đã từng nhìn thấy một vị Tiên đế hậu kỳ, hơn nữa còn là tiền bối luyện thể Tiên thần thể sơ kỳ sau khi tiến vào Thanh Vi Minh Giang, cũng không ra được nữa.
- Anh Diệp…
Dụ Nhạc Sinh có thể tu luyện đến Tiên tôn, đương nhiên cũng không phải hạng người bình thường, gã cũng đã nhìn ra Diệp Mặc vừa nãy cũng đã có Đốn ngộ mới về thần thông của mình.
Diệp Mặc hài lòng cười nói:
- Vị đại năng này mặc dù hủy Tiên giới, nhưng cũng không phải cái gì cũng sai, loại sát thế này thật sự cũng là lần đầu nghe thấy.
- Hủy Tiên giới?
Dụ Nhạc Sinh rõ ràng không biết lai lịch cụ thể của Thanh Vi Minh Giang, nghe thấy Diệp Mặc nói vậy, lập tức hỏi.
- Cái này sau này có thời gian sẽ nói tiếp với anh, bây giờ tôi phải tu luyện thần thông của mình đã.
Diệp Mặc nói xong Tử Đao lại lần nữa được giơ lên, sau khi Tử Đao được phóng ra, vô số những lệ sát chi khí xung quanh liền phân tán, một lát sau, lệ sát chi khí này lại lần nữa biến mất không thấy nữa.
Tốc độ phóng ra của Tử Đao của Diệp Mặc càng lúc càng nhanh, còn lệ sát chi khí xung quanh càng lúc lại càng nhạt hơn, sát ý và sát khí trong đó, dường như cũng bị Diệp Mặc hấp thụ hết rồi. Còn lại chỉ là một số sát khí thô bạo kia, loại khí tức thô bạo này, chỉ cần người có tâm tính ổn định chút cũng sẽ không bị thương hại gì.
Đợi khi Dụ Nhạc Sinh và Sư Quỳnh phản ứng lại, cũng đã cảm thấy lĩnh vực của Diệp Mặc sớm đã tiêu tán rồi, còn lệ sát chi khí xung quanh sớm cũng phai nhạt đi, cho dù nơi này cũng đã rời khỏi Thanh Vi Minh Giang rồi, nhưng bọn họ cũng vẫn không có cảm giác gì bất thường. Lúc này lệ sát chi khí xung quanh, cho dù Tiên Vương bình thường cũng có thể ngăn lại được, càng đừng nói gì đến hai Tiên tôn bọn họ.
Dụ Nhạc Sinh và Sư Quỳnh nhìn nhau, trong mắt bọn họ đều là vẻ kinh hãi. Hai người cũng đoán ra Diệp Mặc không phải người bình thường, nhưng uy thế luyện hóa loại lệ sát chi khí như này, khiến bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ.
Dụ Nhạc Sinh khẳng định cho dù là bà lão và lão già lưng gù kia hợp lại, cũng chưa chắc có vẻ nhẹ nhàng thư thái như Diệp Mặc này. Chẳng trách Diệp Mặc không muốn cùng đội với hai người họ, loại bản lĩnh như này căn bản không cần hợp đội cùng bất kỳ ai. Đoán chừng Diệp Mặc dẫn theo hai người bọn họ, cũng là nể tình bọn họ đã nhắc nhở và vì miếng bản đồ kia.
Dụ Nhạc Sinh cũng không dám nghi ngờ Diệp Mặc có thể vượt qua sông Thanh Vi Minh Giang nữa, loại bản lĩnh như này nếu như không thể vượt qua Thanh Vi Minh Giang, thì Thanh Vi Minh Giang cũng không có ai vượt qua nổi.
Vô Ảnh lại càng tăng tốc hơn nữa, hướng về lòng sông Minh Giang. Diệp Mặc thì đang chuyên tâm luyện hóa lệ sát chi khí kia, Vô Ảnh đang điều khiển thuyền tiến về trước, Dụ Nhạc Sinh lại phát hiện hai vợ chồng gã cũng chẳng có việc gì để làm.