Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1996 : Thần Tâm thạch
Ngày đăng: 06:09 22/04/20
Nữu Như Nam lấy ra một trăm Thần tinh thượng phẩm đưa cho Diệp Mặc xong, có chút hổ thẹn cúi đầu nói:
- Trên người tôi chỉ có từng đấy tinh thạch, chúc anh may mắn. Khi thi đấu, một khi phát hiện mình không địch lại nổi, thì lập tức nhận thua, trong này không có giao kèo, nếu như không nhận thua, chỉ có sống và chết mới có thể phân thắng bại.
Diệp Mặc đương nhiên hiểu ý của Nữu Như Nam, chính là một khi mình không địch lại nổi, nếu như không nhận thua, thì chết là cái chắc. Hắn cũng sẽ không ngốc như vậy, biết rõ mình không địch lại nổi, còn muốn đánh với người ta, thì đúng là tìm cái chết. Nhưng một trăm Thần tinh thượng phẩm đó Diệp Mặc cũng không từ chối, trên người hắn đến một viên Thần tinh cũng không có, huống chi Nữu Như Nam lấy Thần tinh ra đưa cho hắn, hắn cầm cũng yên tâm thoải mái.
Diệp Mặc một mình đi vào nơi báo danh khiêu chiến, lại phát hiện trong đó có rất nhiều người báo danh, ít nhất cũng có hơn nghìn người, hơn nữa còn có người liên tục không ngừng đến báo danh.
Sau khi đến chỗ báo danh rồi, Diệp Mặc mới biết trong này báo danh phải trả một nghìn viên Thần tinh thượng phẩm, một trăm Thần tinh của hắn đến phí báo danh cũng không đủ.
Lúc này Diệp Mặc cuối cùng cũng hiểu tại sao trong Tàn giới cá lớn nuốt cá bé này, còn có loại quản lý mang tính người này, khiến một số người không thể tiến vào Tàn giới có cơ hội thi đấu. Người báo danh trong này cũng có hơn nghìn, điều này rõ ràng là vì vơ vét của cải.
Một người hơn một nghìn Thần tinh, cộng lại thì thành bao nhiêu đây? Điều này quả thực cũng hơn trăm vạn Thần tinh ấy chứ.
Diệp Mặc trong lòng im lặng, đồng thời cũng hiểu sự hổ thẹn của Nữu Như Nam, cô biết một trăm Thần tinh đưa cho mình đến báo danh cũng không đủ.
Diệp Mặc âm thầm từ hàng ngũ báo danh đi ra ngoài, trong lòng nghĩ từ đâu có thể tích cóp đủ chín trăm Thần tinh còn lại.
- Thế nào? Anh thấy những người đến tham gia trận khiêu chiến này tu vi đều cao hơn anh, cho nên sợ rồi?
Một Tiên đế hậu kỳ mặt đầy râu đang đứng đằng sau Diệp Mặc, nhìn thấy Diệp Mặc bụng đầy tâm sự từ trong hàng ngũ đi ra, lập tức cười ha hả hỏi.
Diệp Mặc bất đắc dĩ nói:
- Sau khi tôi đến đây, mới biết báo danh cần phải trả một nghìn Thần tinh, bây giờ trên người tôi cũng không có nhiều Thần tinh như vậy.
- Anh có bao nhiêu?
Đại hán mặt râu kia lập tức hỏi.
Diệp Mặc trong lời lập tức sung sướng, hắn không ngờ Thần tâm thạch lại có cái giá trên trời như vậy, chỉ tí chút này cũng đáng giá một vạn Thần tinh thượng phẩm. Bất luận cái giá này có người thêm hay không, hắn cũng thấy đủ rồi.
Chỉ có điều giọng nói này còn chưa dứt, thì bên cạnh lại có người mỉa mai:
- Chỉ một vạn Thần tinh cũng dám mua Thần tâm thạch sao? Nếu như không phải Thần tâm thạch này không trọn vẹn, tôi lập tức đã ra giá mười vạn rồi. Cho dù như vậy, tôi cũng ra giá hai vạn…
Những người xung quanh nghe thấy nửa câu đầu của người này, còn cho rằng gã sẽ ra giá được chút, không ngờ cuối cùng chỉ ra hai vạn mà thôi.
- Khoan đã, tôi trả năm vạn.
Một giọng nói vô cùng lạnh lùng ngắt đứt những tiếng bàn tán xung quanh.
Diệp Mặc căn bản cũng không cần nhìn, cũng biết người này là ai, đây chính là Đại tiểu thư của Hành Thị Thần Giác kia, hình như tên Hành Uyển Mạn.
- Tôi trả mười vạn.
Một người đàn ông vóc người nhỏ gầy, mặt đeo một chiếc khăn đen, đến tu vi cũng mông lung đi đến, lần đầu tiên đã trả mười vạn.
Thần tâm thạch có đáng giá mười vạn hay không không ai biết, nhưng đám người cũng biết rõ, người có thể ra giá mười vạn Thần tinh thượng phẩm tuyệt đối cũng không đơn giản.
Diệp Mặc vừa nhìn người này liền biết tu vi của người này tuyệt đối cũng là Bán thánh rồi, chỉ thiếu chút nữa là Chứng đạo. Mười vạn Thần tinh hắn cũng rất hài lòng rồi, căn bản không cần tiếp tục rao hàng nữa.
Sắc mặt Đại tiểu thư của Hành Thị Thần Giác lại lập tức âm trầm, cô nhíu mày chằm chằm nhìn Diệp Mặc nói:
- Diệp Mặc, anh cũng là từ Hành Thị Thần Giác tôi ra, nếu như anh tin tôi, tôi cũng bằng lòng trả mười vạn. Trên người tôi bây giờ cũng không có nhiều Thần tinh như vậy, năm vạn Thần tinh còn lại đợi khi nào tôi về sẽ trả cho anh, thậm chí còn có thể đưa thêm cho anh mấy nghìn nữa.
Nữu Như Nam đứng bên cạnh Đại tiểu thư cũng nhìn Diệp Mặc với ánh mắt mong chờ, rõ ràng cũng hi vọng Diệp Mặc đồng ý với yêu cầu của Hành Uyển Mạn.