Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 2048 : Mỗi người một cây
Ngày đăng: 06:09 22/04/20
Thần thức của Diệp Mặc mặc dù không cách nào phóng ra được, nhưng hắn so với Thần nữ váy màu vàng còn tốt hơn nhiều, ít nhất bây giờ hắn vẫn chưa cần tiến vào Thế giới trang vàng.
Đây chủ yếu là vì tu vi luyện thể Tiên thần thể viên mãn của hắn, còn mấy tia chớp ở đáy hồ này đối với hắn không có hiệu quả chút nào, thêm nữa là lúc trước trên Minh Giang từng có kinh nghiệm với sát khí thô bạo, bây giờ ở đáy cái hồ này còn có thể chống đỡ được.
Diệp Mặc hiểu rõ tình hình ở nơi này, cho dù là hắn muốn luyện hóa pháp bảo, cũng không cách nào làm được. Hắn nhất định phải bố trí một cái trận pháp, ngăn các loại khí tức pháp tắc Đạo Vận thô bạo lại, ít nhất phải ngăn được một phần mới được.
Diệp Mặc bắt đầu bố trí trận kỳ, Thần nữ váy màu vàng lại không cách nào biết được Diệp Mặc đang làm gì, cô chỉ có thể trốn trong đài sen chín cánh. Cô còn một cách có thể thoát ra ngoài, cách đó cũng chỉ có thể chạy đi mà thôi. So ra thì, đối với chuyện Diệp Mặc không cần bất luận cái pháp bảo phòng ngự nào, mà có thể đứng ở đáy hồ thì cô rất là kinh ngạc.
Từng trận kỳ được Diệp Mặc bố trí ra, sát khí thô bạo và tia chớp trong không gian xung quanh dần dần giảm bớt đi. Lúc này Thần nữ váy màu vàng kia vừa hay dùng thần thức quét ra lần thứ hai, cô lập tức liền phát hiện tình hình chung quanh, trước tiên liền từ trên đài sen chín cánh đi ra.
- Ngươi không ngờ còn là một tông sư trận pháp.
Thần nữ váy màu vàng không phải là người chưa từng va chạm, cô vừa nhìn Diệp Mặc bố trí trận pháp đã biết đây tuyệt đối không phải là trận pháp cấp chín thông thường, mà là cái đã vượt qua Tiên trận bình thường rồi.
Lúc này trong nội tâm cô đúng là rung động, cô và Diệp Mặc đánh nhau đã nửa năm, đương nhiên biết rõ Diệp Mặc đối với rất nhiều thứ cũng không hiểu lắm. Nói thẳng một chút thì Diệp Mặc rất có thể là đã có được một bộ công pháp vô cùng nghịch thiên, sau đó tự mình tìm tòi ra được.
Một người tự mình tìm tòi tu luyện ra được, có thể đem thân xác tu luyện tới Tiên thần thể đã là cực kỳ chấn động rồi, hiện giờ hắn còn là một Tông Sư Trận Pháp đỉnh cao, điều này thật sự là nghe đến mà kinh người. Phải biết rằng hai cái này, bất luận là cái nào cũng đều có thể khiến cho người ta trả giá bằng thời gian cả đời.
Diệp Mặc quét mắt qua cô một cái, cũng không nói nhiều, vẫn tiếp tục bố trí trận kỳ của mình. Sau khi khí tức Đạo Vận do pháp tắc thô bạo dưới đáy hồ hình thành nên, cùng với những tia chớp bị trận pháp của hắn ngăn trở một phần, đáy hồ đã dần trở nên rõ ràng.
Hai cây Cốt Tiễn màu vàng xốc xếch rơi vào chỗ hai cái góc khuất, Diệp Mặc trông thấy hai cây Cốt Tiễn màu vàng này thiếu chút nữa kêu lên vì kinh ngạc, trước tiên hắn liền chộp lấy Cốt Tiễn màu vàng kia.
Cùng lúc khi Diệp Mặc trông thấy hai cây Cốt Tiễn màu vàng này, Thần nữ váy màu vàng cũng nhìn thấy. Cô cũng không ngờ là mình cũng chộp được một cây Cốt Tiễn trong đó.
Cái đáy hồ này có pháp tắc thô bạo rối như tơ vò hình thành nên khí tức Đạo Vận hỗn loạn, còn có những tia chớp lợi hại đáng sợ này. Trong cái hoàn cảnh ác liệt này, hai cây Cốt Tiễn này vẫn có thể hoàn hảo không sứt mẻ gì, hiển nhiên là không giống những thứ bình thường rồi. Hai cây Cốt Tiễn này rất có thể là thứ trên người một Chứng đạo Thánh đế nào đó, những thứ còn lại trên người người đó đều bị đáy Hắc Hồ này nghiền nát, chỉ còn lại có hai cây Cốt Tiễn này.
Diệp Mặc bắt lấy một cây Cốt Tiễn trong số đó, đồng thời một cây Cốt Tiễn khác đã bị Thần nữ váy màu vàng kia bắt được.
- Tiểu Băng Sâm, ngươi dùng thần thức quan sát một chút, có thể tìm được trung tâm cái hồ lô này hay không. Vị trí bây giờ của chúng ta, hẳn là đang ở miệng hồ lô.
Sau khi bố trí xong trận pháp, Diệp Mặc lập tức truyền âm cho Tiểu Băng Sâm, Tiểu Băng Sâm đối với trận pháp tự nhiên có một loại trực giác bẩm sinh. Nếu như cái HỒ Lô Tam Bảo Hỗn Nguyên này là Tiên Thiên Linh Bảo, điều này cũng bằng với đồ vật tự nhiên.
- Lão đại, chúng ta hẳn là không phải ở miện hồ lô, mà là đang ở chính giữa hồ lô.
Tiểu Băng Sâm không tu thần thông, chỉ tu luyện thần thức, cho nên thần thức vô cùng mạnh mẽ. Nó nghe Diệp Mặc nói xong, lập tức liền cảm giác được vị trí hiện tại.
- Làm sao ngươi biết?
Diệp Mặc buộc miệng hỏi.
Tiểu Băng Sâm lập tức nói:
- Em đối với linh vật do trời đất sinh ra có khứu giác trời sinh, cái hồ lô này tuyệt đối là một món do trời đất sinh ra, cho nên em mới cảm giác được vị trí của chúng ta không phải là phần đáy của hồ lô, mà là đang ở chính giữa.
- Nói như vậy, cái hồ lô này thật sự là một món Tiên Thiên Linh Bảo hả?
Diệp Mặc mừng rỡ.
Tiểu Băng Sâm vội vàng nói: Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL
- Có phải Tiên Thiên Linh Bảo hay không em không biết, nhưng cái Tiên Thiên Hồ Lô này sau khi bị người ta luyện chế lại, lúc này mới thành bảo vật này.
Diệp Mặc trong lòng khoan khoái dễ chịu cực kỳ, hắn không tin mình tiến vào cái hồ lô này, vẫn không thể luyện hóa nó. Cái hồ lô này bất kể có phải là Tiên Thiên Linh Bảo hay không, nhưng bản thân cái Hồ Lô là Tiên Thiên linh vật, đã nói lên rằng thứ này rất đáng gờm. Hắn bây giờ chỉ cần đả thông ngăn cách ở chính giữa này, xuống tới miện hồ lô rồi nói sau.