Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 2047 : Hắc Hồ

Ngày đăng: 06:09 22/04/20


Thần nữ váy màu vàng bình thản nhìn Diệp Mặc một cái nói:



- Chẳng lẽ ngươi còn muốn lấy đi hai món pháp bảo ở đây hay sao? Ngươi có biết từ xưa đến nay có bao nhiêu Đạo nguyên toàn năng đã tới nơi này, nhưng hai món pháp bảo kia lại chưa từng thay đổi. Thứ duy nhất thay đổi chính là nghe nói Hắc Hồ đã thu nhỏ lại một phần ba.



- Đây cũng là truyền thuyết sao?



Diệp Mặc nhìn chằm chằm Hắc Hồ hỏi.



Nếu như là lúc trước, Thần nữ váy vàng không thể nào trả lời những câu hỏi của Diệp Mặc, nhưng bây giờ cô và Diệp Mặc là quan hệ lợi dụng lẫn nhau, ngắn ngủi nửa năm qua, tu vi của cô tăng lên vùn vụt, lĩnh ngộ đối với thần thông càng mở ra tầm mắt trước nay chưa có. Cho nên lúc Diệp Mặc hỏi, cô cũng không từ chối trả lời, chỉ gật đầu một cái nói:



- Đúng vậy, là truyền thuyết từ thời thượng cổ.



Diệp Mặc cười hắc hắc:



- Lúc trước cô nói cho ta biết truyền thuyết Thần Phần Vực trước giờ chưa từng có người đi ra, chỉ cần tiến vào Thần Phần Vực thì chỉ có thể vĩnh viễn ở lại nơi này, hoặc là chờ chết, hoặc là chứng đạo Hỗn Nguyên. Nếu Thần Phần Vực trước nay đã chưa từng có người đi ra, vậy truyền thuyết về Hắc Hồ lại từ đâu mà có? Diệp Mặc nghĩ tới Phong Vị Tháp lúc trước, cái đó cũng giống như Hắc Hồ. Đã có truyền thuyết truyền ra, điều đó cho thấy Thần Phần Vực cũng có người từng đi ra rồi.



Thần nữ váy màu vàng đấu võ mồm không được, nếu như đấu võ mồm mà được, lúc trước cô cũng sẽ không bại bởi Diệp Mặc khi tranh cãi về Đạo Ngân tâm cơ rồi. Khi Diệp Mặc hỏi lại một chữ cô cũng không nói ra được, trầm mặc cả nửa ngày, cô mới nói: Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn



- Tương truyền Hắc Hồ là do một Hồ Lô Tam Bảo Hỗn Nguyên và ba mươi sáu viên Lôi Hải Thần Châu biến thành. Ba mươi sáu viên Lôi Hải Thần Châu khóa Hồ Lô Tam Bảo Hỗn Nguyên lại, hóa thành Hắc Hồ.



- Cái gì?



Diệp Mặc trong lòng nhất thời chấn động, những vật khác hắn không biết chứ Lôi Hải Thần Châu thì hắn biết rõ. Trước đây, lần đầu tiên hắn lấy được mười hai viên Lôi Hải Thần Châu thì đã đưa cho con gái mình là Ức Mặc. Tại Tiên Giới hắn lại lấy được hai mươi bốn viên Lôi Hải Thần Châu, nhưng hai mươi bốn viên Lôi Hải Thần Châu này hoàn toàn không giống vậy.
Hắn cũn gkhông muốn đi cướp đoạt cái đài sen chín cánh của Thần nữ váy màu vàng này, hắn không phải là một kẻ hễ thấy thứ tốt là muốn cướp. Nếu như Thần nữ váy màu vàng muốn cướp đồ của hắn, vậy hắn sẽ không chút do dự đoạt lại.



Thần nữ váy màu vàng ngồi trong đài sen chín cánh của mình, chậm rãi thở ra, cô và Diệp Mặc đánh nhau chứng thực thần thông cũng đã nửa năm thời gian, chưa bao giờ phóng ra đài sen chín cánh. Thật không ngờ dưới tình huống như thế này, cô lại để lộ đài sen chính cánh của mình.



Dài sen chín cánh chính là bí mật của cô, cũng là thu hoạch lớn nhất của cô tại Thần Phần Vực này. Chẳng những phòng ngự kinh người, hơn nữa còn có tác dụng công kích và bỏ chạy. Tuy đến bây giờ cô vẫn chưa hoàn toàn luyện hóa đài sen chín cánh, nhưng cô biết, cái đài sen chín cánh này tuyệt đối không phải là thứ đồ vật bình thường, thậm chí là một món bảo vật không thua gì Tiên Thiên Linh Bảo.



Bây giờ thì hay ho rồi, cô còn chưa có được Tiên Thiên Linh Bảo, đã bại lộ bảo vật của mình trước rồi. Người cô cùng chứng thực thần thông kia không biết có ngấp nghé pháp bảo của cô hay không, nếu như đối phương thật sự ngấp nghé, cho dù liều mạng cũng không thể để đài sen chín cánh bị hắn lấy đi.



Diệp Mặc nào có ở không mà đi ngấp nghé đài sen chín cánh, hắn có nhiều thứ tốt, lúc này hắn đang tôi luyện Lôi Kiếm của mình.



Bởi vì Thế giới trang vàng là của hắn, kết quả hắn Chứng đạo ở Thế giới trang vàng căn bản là không có chút lôi kiếp nào đánh xuống. Hắn cũng đã mất đi cơ hội rèn luyện Lôi Kiếm. Lôi Kiếm là pháp thuật sớm nhất của hắn, tuy còn hoàn toàn không thể nói là thần thông, nhưng lại khai triển ra được mấy loại thần thông. Ngũ Lôi Thương Sát và Lôi Sa, đều là do Lôi Kiếm khai triển ra.



Mà bây giờ loại tia chớp mạnh mẽ ác liệt đến tận cùng trong Hắc Hồ này, khiến cho Diệp Mặc lập tức nổi lên ý nghĩ muốn rèn luyện Lôi Kiếm.



Bành.



Diệp Mặc chỉ vừ mới bắt đầu rèn luyện Lôi Kiếm, lòng bàn chân liền cảm giác đáp đất, vậy mà đã đến đáy hồ rồi. Loại lực xoáy đáng sợ kia cũng không có biến mất, chỉ quấn quanh không cho hắn di động mảy may mà thôi. Không đon giản như thế, đáy cái hồ này còn tràn ngập pháp tắc Đạo Vận và tia chớp thô bạo mất trật tự mà thần thức quét không đến. Từng đạo pháp tắc thô bạo mà Diệp Mặc không ngăn nổi đánh vào thân mình Diệp Mặc, dù hắn là tu vi luyện thể Tiên thần thể, cũng bị đánh cho máu văng khắp nơi.



Diệp Mặc trong lòng trầm xuống, ở đây đừng nói là tìm kiếm được vị trí cụ thể của pháp bảo rồi bắt đầu luyện hóa pháp bảo, dù là muốn đứng vũng gót chân, bảo vệ được cái mạng nhỏ cũng rất khó khăn rồi. Hắn có thần thức và luyện thể mạnh mẽ, cũng chỉ có thể miễn cưỡng tạm thời tự bảo vệ mình mà thôi, thời gian dài thi không ổn rồi. Khó trách đáy cái hồ này không có hài cốt, nơi đáng sợ thế này, cho dù hài cốt có rắn chắc đi nữa cũng sẽ bị hóa thành tro bụi.



Đài sen chín cánh của Thần nữ váy màu vàng cũng rơi vào đáy cái Hắc Hồ này ngay sau Diệp Mặc, thần thức của cô lập tức quét ra, khí tức pháp tắc thô bạo đáng sợ trong nháy mắt liền xoắn cho thần thức của cô không còn một mảnh.