Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 232 : Hoảng loạn

Ngày đăng: 05:48 22/04/20


Một tiếng "Quạ" bén nhọn đã cắt đứt câu trả lời của Đông Phương Tê, trong mắt của Đông Phương Tê lộ ra sự đấu tranh rồi tỉnh táo lại. Y nhìn Diệp Mặc ánh mắt lộ ra sự sợ hãi. Lại dùng sức cọ sát hàm răng, dường như cảm thấy vẫn chưa được lại dùng sức chà xát mấy cái.



Một ngụm máu đen chảy ra từ miệng Đông Phương Tê, Diệp Mặc lập tức biết không xong rồi, Đông Phương Tê không ngờ tạm thời tỉnh táo lại. Điều này còn chưa tính, trong miệng y lại còn có thuốc độc, lúc Diệp Mặc đang muốn đi cứu y, Đông Phương Tê đã bỏ mình ngã xuống, làn da lập tức đều biến thành màu đen.



Độc dược thật lợi hại, Diệp Mặc thầm than, từ trước đến nay hắn chưa từng thấy qua loại độc này, với bản lĩnh hiện nay của hắn căn bản không có cách nào cứu sống Đông Phương Tê trừ phi luyện ra được "Liên Sinh Đan", xem ra lúc tên này trốn ra đã bị đặt thuốc độc ở trong miệng, suy nghĩ đúng thật là chu đáo.



- Anh, người này tự sát rồi à?



Đường Bắc Vi cũng nhìn ra Đông Phương Tê đã chết.



Diệp Mặc gật gật đầu, lấy quả cầu lửa tiêu hủy Đông Phương Tê, lúc này mới nói:



- Chết như này thì tiện cho hắn rồi, không nghĩ tới bị một con quạ đen làm hỏng chuyện tốt. Ban nãy nếu như không phải con quạ đen đó, anh cũng đã biết kết quả rồi nhưng mà cũng không sao, chí ít anh đã biết được một số thứ.



- Anh, cái anh cho em thực sự là bùa đạo pháp sao? Thực sự có quả cầu lửa, còn có dây chuyền của em bị cái thứ chết dẫm này làm hỏng rồi.



Đường Bắc Vi nghĩ tới bùa quả cầu lửa liền lập tức hỏi.



- Ừ, chỉ cần em không sao là tốt, chuyện dây chuyền lát nữa anh sẽ luyện lại cho em. Chúng ta đi trước đi, ngày mai nói không chừng còn phải quay lại.



Cái Diệp Mặc nghĩ đến là hội đối giá ngày mai.



Trong lòng Đường Bắc Vi ấm áp, có một anh trai thật là tốt, cô cầm mấy cái bùa thừa lại đưa cho Diệp Mặc nói:



- Còn thừa mấy cái, đưa cho anh này…



- Em giữ lại phòng thân, buổi tối anh còn phải luyện chế một chút đồ.



Diệp Mặc đẩy bùa quả cầu lửa trở về, ngẫm nghĩ rồi lại nói:



- Những thứ này ngàn vạn lần không được nói cho bất cứ ai, biết chưa?



Đường Bắc Vi kiên định nói:



- Em biết ạ, anh yên tâm đi, em nhất định sẽ không nói cho người khác. Anh, em muốn về thăm mẹ em, ngày mai còn phải đến không?
Liên Sinh Đan lại lãng phí của hắn năm hạt "Tuyết liên tử nghìn năm", điều này khiến cho Diệp Mặc rất đau lòng. Phải biết là một "Tuyết liên tử nghìn năm" có thể luyện chế ra sáu viên "Liên Sinh Đan".



Về phần dược liệu khác trên cơ bản đều bị hắn dùng hết, chính là nói Diệp Mặc luyện chế chín viên đan dược này đã tiêu hao hết tất cả tích lũy của hắn. Bao gồm số lượng lớn dược liệu hắn phát hiện ở trên Vô Lượng Sơn.



Diệp Mặc thở dài, thực lực của hắn quá thấp, luyện đan quá lãng phí nguyên liệu. Đây còn là trong hoàn cảnh có "Thần Long Đỉnh", nếu như không có cái đan đỉnh này thì hắn sẽ càng lãng phí nhiều hơn.



- Anh.



Thấy Diệp Mặc đứng lên, Đường Bắc Vi vội vàng đi tới, tuy cô biết Diệp Mặc có bản lĩnh rất lớn, nhưng tận mắt cô thấy hắn cả đêm không ngủ rồi, điều này khiến cô rất lo lắng.



Diệp Mặc khoát tay nói:



- Anh không sao, em ăn viên đơn này đi, sợi dây chuyền này anh đã giúp em luyện chế lại rồi, em đeo lên đi.



Nói xong Diệp Mặc lấy vòng cổ và một viên "Trú Nhan Đan" ra đưa cho Đường Bắc Vi.



- Đây là thuốc gì?



Đường Bắc Vi nhận đan dược Diệp Mặc đưa cho, ngửi thấy mùi thơm ngát xông vào mũi, có chút kinh sự hỏi.



- Cái này gọi là Trú Nhan Đan, ăn rồi thì sẽ không già, ăn đi.



Diệp Mặc biết phụ nữ rất xem trọng dung mạo, bây giờ hắn có sáu viên "Trú Nhan Đan" hắn cũng sẽ không keo kiệt.



- Á.



Tay Đường Bắc Vi cầm đan dược run nhè nhẹ, nếu như trước đây Diệp Mặc nói như vậy cô nhất định sẽ không tin, nhưng bây giờ cô tin tưởng không điều kiện đối với Diệp Mặc. Một viên đan dược giữ gìn dung mạo, thế thì giá cả của nó? Cô không dám nghĩ tiếp.



Diệp Mặc biết Đường Bắc Vi nghĩ gì, thuận miệng nói:



- Ăn đi, anh vẫn còn mấy viên.



Đường Bắc Vi bỗng nhiên cảm giác trong lòng ấm áp, tuy vẫn không dám chắc chắn Diệp Mặc chính là anh trai cô, nhưng hắn đến thứ đan dược vô giá thế này cũng có thể cho cô, có thể thấy Diệp Mặc thực sự coi cô là em gái rồi!