Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 416 : Nỗi nhớ như dao cắt

Ngày đăng: 05:50 22/04/20


Cô nghĩ tới lúc ở vách núi Thần Nông Giá, Diệp Mặc đã ôm lấy cô, lúc đó trong lòng cô rất rộn ràng. Vì Diệp Mặc mà cô đi Lưu Xà, vì Diệp Mặc mà cô tới sa mạc, cũng vì hắn mà cô không sợ nguy hiểm xông vào khu không người ở Thần Nông Giá.



Diệp Mặc cũng vì cô mà hy sinh rất nhiều, cô thấy đây là những việc mà cô nên làm, huống chi cô đã yêu hắn, người đàn ông đó chính là chồng của cô.



Ông trời thật có mắt, lúc hấp hối dưới vách núi, cô đã gặp được Diệp Mặc. Khi ấy cô cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất. Diệp Mặc và cô cùng ăn cơm, cùng tu luyện, thậm chí hắn còn giúp cô tắm giặt, lại còn cõng cô ra khỏi Thần Nông giá nữa.



Hắn đã tìm được Trú nhan quả, cô biết đây là một loại quả ăn vậy chẳng có tác dụng gì, nhưng hắn vẫn hái trái cây cực kỳ quý báu cho cô ăn.



- Em ăn đi, đừng nói nữa. Cho dù thế nào một khi em đã muốn ăn, anh nhất định sẽ hái cho em. Bởi vì em thích ăn, anh sẽ cho



Lời Diệp Mặc nói lúc đó khiến cô rất cảm động, cô biết, mình sẽ mãi mãi là người của hắn ta.



Nhưng, sau khi cô bị thương, cô không còn nhớ tới hắn nữa, cũng không trở lại đó nữa. Vì sao mình lại vô tình đến vậy? Ninh Khinh Tuyết bỗng hận chính mình. Cô càng hận kẻ đã làm mình mất đi trí nhớ, kẻ đã làm cô quên đi cả người cô thương yêu nhất.



Thì ra tình yêu trong cô còn sâu nặng lắm, chính nó đã giúp cô đã vượt qua tất cả, thậm chí không ngại nguy hiểm. Nhưng vì cô mà Diệp Mặc cũng đi tìm cô đã khiến hắn bị ngã.



¬¬¬¬¬- Tôi làm anh tổn thương sao?



Tim Ninh Khinh Tuyết đau nhói, cô hận không thể lập tức đến trước mặt Diệp Mặc để nói cho hắn biết, đây không phải là điều cô muốn nói. Hôm đó, thứ mà hắn lấy cho cô thật đúng là Trú nhan đan, Ninh Khinh Tuyết cảm thấy vô cùng hối hận, đáng lẽ cô không nên nghe lời mẹ cô. Lúc đó, cô nên để cho Diệp Mặc nhìn thấy cô, xem cô có thể khôi phục trí nhớ được hay không mới phải.



Cuối cùng cô cũng hiểu tại sao lúc cô gần chết, tại sao cô lại mạo hiểm bao lấy trí nhớ,c. Nếu có thể, cô vẫn lựa chọn như thế mà không chút do dự, cô muốn ký ức của mình có hắn, cô muốn nhớ tình yêu của hắn dành cho cô, nhớ là hắn đối với cô thật tốt, nhớ cô vẫn còn rất yêu hắn kiếp này và cả kiếp sau.



Ninh Khinh Tuyết mở mắt ra, nước mắt cô đã ướt đầm đìa hai má, thì ra sau khi hồi phục được trí nhớ, cô nhận thấy Diệp Mặc là tất cả của mình.
Con chim này sau khi nghe Ninh Khinh Tuyết nói, nó bỗng vỗ cánh bay lên, bay vòng quanh đầu Ninh Khinh Tuyết rồi kêu lên hồi lâu, sau đó lại bay đến trước người cô, ánh mắt nó có một chút đau thương.



Ninh Khinh Tuyết cảm thấy con chim này thật gần gũi, chẳng lẽ là vì cô và nó thực có duyên? Nhưng ở đây nhiều người bản xứ vậy, con chim này sao không đến tìm họ mà lại đến tìm cô?



Không đúng, Ninh Khinh Tuyết chợt nhớ tới vừa rồi con chim này kêu thét như vậy liệu có phải muốn cảnh báo núi lửa sắp phun trào không? Nhưng nơi này có nhiều dân bản địa vậy, hơn nữa hòn đảo này tồn tại đã rất lâu rồi, làm sao núi lửa có thể tự nhiên hoạt động được chứ?



Nghĩ đến đây, Ninh Khinh Tuyết liền hỏi:



- Có phải trên hòn đảo này núi lửa sắp hoạt động phải không? Thế nên mày muốn rời khỏi nơi này?



Ninh Khinh Tuyết vừa nói xong thì con chim này gật đầu lia lịa, xem ra nó không những biết núi lửa sắp hoạt động mà còn biết Ninh Khinh Tuyết sẽ mang theo nó rời khỏi đây.



Chẳng lẽ có loài chim thông minh này thật ư? Ninh Khinh Tuyết nhìn nó, ánh mắt lộ rõ niềm vui bất ngờ. Loại chim này thật hiếm thấy, cô chưa nghe nói hay nhìn thấy bao giờ.



Không ngờ một con chim lại chủ động đồng ý đi cùng cô, như vậy quãng đường xa xôi sắp tới cô cũng có bạn đường rồi. So với lúc trước thì bây giờ cô bớt sợ hãi đi nhiều. Chỉ có điều, cô vẫn cảm thấy có chút kỳ quái, sao nó lại tới được hải đảo này?



Ninh Khinh Tuyết ngửi thấy mùi lưu huỳnh ngày càng rõ rệt, lúc này cô thực sự tin những điều mà con chim kia muốn nói là sự thật, không biết bao lâu nữa núi lửa sẽ hoạt động đây?



- Được rồi, nếu đã như vậy thì mày sẽ đi cùng với tao nhé! Giờ tao sẽ lên thuyền, phía trước sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm đấy, nếu mày không sợ thì có thể theo tao!



Ninh Khinh Tuyết đã bắt đầu yêu mến con chim trắng này rồi, hơn nữa nó lại khá thông minh.