Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 425 : Các người đã quá đề cao bản thân rồi

Ngày đăng: 05:50 22/04/20


Diệp Mặc gật đầu nói:



- Cô có thể nghĩ tới những chuyện này chứng tỏ tôi không nhìn lầm cô, có điều cô không cần lo lắng về chuyện này. Nếu tôi đã dám mở xưởng ở Lưu Xà thì tôi cũng có khả năng giải quyết sự tình ổn thỏa. Còn có chuyện gì nữa không?



Nghe Diệp Mặc nói, mặc dù trong lòng Hư Nguyệt Hoa vẫn có chút nghi hoặc, nhưng vẫn nén lại, tiếp tục nói:



- Ở Hồng Kông có một tổ chức tên là "Tứ Bất Tượng Hongkong", hạt nhân của tổ chức này chỉ có bốn anh em, nhưng bốn người này tâm địa độc ác, cho dù là Tiêu Biên Nghĩa cũng không dám dễ dàng gây sự với bọn chúng.



- Tôi nghi ngờ là mấy người này sẽ gây bất lợi cho chủ tịch Diệp, nguyên nhân chủ yếu có thể liên quan đến Bồi Khí Đan mà cậu mang theo bên mình. Từ sau khi cậu rời khỏi Tây Sa lần trước, bọn chúng không chỉ bỏ ra một món tiền khổng lồ nhờ tổ chức ở Đông Nam Á chế tạo bom laser mà còn thu thập thông tin về cậu ở khắp nơi.



- Bom laser ư?



Diệp Mặc nhíu mày tự lẩm bẩm một mình, vừa nhắc tới bom laser, hắn liền nghĩ đến cảnh đi tiêu diệt Nhậm Sát lần trước.



Nếu đúng bom laser chính là loại bom lần trước mà Nhậm Sát ném, thì nếu không cẩn thận mà bị trúng bom thì chắc chắn sẽ bị thương rất nguy hiểm, nếu như rất nhiều bom loại đó cùng nổ một lúc thì kết quả cũng thật sự rất khó nói.



Tuy nhiên Diệp Mặc cũng cho rằng có loại bom đó thì nhất định cũng không có nhiều.



Thấy Diệp Mặc nhíu mày, Hư Nguyệt Hoa lập tức bổ sung thêm:



- Bốn anh em nhà họ Phó rất có khả năng có một loại công pháp cổ võ, hơn nữa tôi nghi là anh cả của Phó gia đã là người luyện võ đến hoàng cấp rồi.



Diệp Mặc gật đầu nói:



- Cảm ơn chị Nguyệt Hoa, đợi lát nữa tôi sẽ đi quan sat bốn anh em này một chút.



Hư Nguyệt Hoa nghe thấy Diệp Mặc đổi cách xưng hô gọi mình là chị Nguyệt Hoa, biết rằng Diệp Mặc đã coi mình là người của hắn hoặc là đã chấp nhận cô rồi, trong lòng thấy rất vui.



Diệp Mặc rất đồng tình với khả năng tình báo và phán đoán của Hư Nguyệt Hoa, mặc dù hắn cơ bản không coi trọng "Tứ Bất Tượng Hongkong", nhưng nếu như thật sự bọn chúng có bom laser, tình huống bất ngờ chúng có thể đánh lén mình. Cho dù hắn có không sao, nhưng còn Khinh Tuyết thì sao? Chẳng may Khinh Tuyết lại bị thương, lẽ nào tiêu diệt bốn anh em đó mà có thể giải quyết được vấn đề sao?



Diệp Mặc quay đầu về phía Ninh Khinh Tuyết nói:



- Khinh Tuyết, bây giờ em ở lại chỗ của chị Nguyệt Hoa, anh đi rồi sẽ về. Tiện thể em gọi điện thoại về nhà, báo tin cho người nhà là em vẫn bình an.




Bốn anh em nhà họ Phó đồng loạt đứng dậy, nét mặt kinh hãi nhìn Diệp Mặc, bọn chúng không hiểu Diệp Mặc làm thế nào mà vào được phòng họp này. Đây chính là nơi cơ mật nhất của bọn chúng, mỗi lần họp đều có rất nhiều bảo vệ, đừng nói đến chuyện bước vào, ngay cả đến tiếp cận trong bán kính 20m cũng sẽ bị phát hiện. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Nhưng sự thật là, Diệp Mặc đã xuất hiện trước mặt bọn chúng mà chúng không hề nhận được bất cứ thông tin cảnh báo nào. Mưu đồ đối phó Diệp Mặc của bọn chúng là một chuyện, nhưng đối mặt trực tiếp với Diệp Mặc lại là chuyện khác. Sức mạnh của Diệp Mặc ở trang viên tư nhân Trúc Vãn bọn chúng đều rõ, hắn giết người như giết gà!



- Tiểu Lan, là cô sao? Đồ phản trắc, không ngờ cô lại dẫn hắn ta vào...



Phó Hữu Ngân vẻ mặt phẫn nộ lớn tiếng quát cô gái bên cạnh Diệp Mặc.



Bị gọi tên, Tiểu Lan xì một tiếng khinh bỉ:



- Tôi vốn là người của chị Nguyệt Hoa, tôi ở đây cũng chỉ là vì muốn điều tra tin tức cho chị Nguyệt Hoa mà thôi, tôi có gì mà phản trắc chứ. Hơn nữa, cho dù nếu tôi không phải là người của chị Nguyệt Hoa, thì đồ súc sinh mấy người còn muốn tôi ôm bom đi tìm cái chết nữa mà? Tôi cũng phải nghe lời các người sao? Hơn nữa hôm nay là Diệp đại ca dẫn tôi vào!



- A...



Bốn anh em nhất tề nhìn Diệp Mặc, bọn chúng không hiểu Diệp Mặc vào trong kiểu gì, lẽ nào hắn biết thuật tàng hình?



Trong lòng Diệp Mặc thầm cảm ơn Hư Nguyệt Hoa, nếu như không phải là Hư Nguyệt Hoa nhắc nhở thì bốn tên mưu mô quỷ quyệt như thế này, nếu cho dù hắn có thoát được mà ngộ nhỡ làm Ninh Khinh Tuyết bị tổn thương thì phải làm sao? Hơn nữa, uy lực của bom laser Diệp Mặc đã từng được biết qua một lần, chính xác là cũng làm nguyên khí của hắn bị tổn thương.



Điều khiến Diệp Mặc tức giận nhất là bốn tên anh em này dám dòm ngó đến Dược phẩm Lạc Nguyệt ở Lưu Xà, mặc dù Diệp Mặc biết đã có Hứa Bình khẳng định sẽ không để xảy ra sai sót gì, nhưng bốn tên này vẫn khiến hắn vô cùng tức giận.



Dường như biết không thể làm được gì, Phó Hữu Hải đột nhiên giơ ra một viên tròn nhỏ đen nhánh nói:



- Diệp tiền bối, đối phó với anh là bọn tôi không tốt, chúng tôi đồng ý rút lại những lời vừa mới nói. Nếu như Diệp tiền bối không chấp nhận thì chỉ có thể là cùng nhau về chỗ chết thôi.



Nói xong, tay còn lại của gã nắm chặt lấy cái điều khiển từ xa, điều đó có nghĩa chỉ cần hắn ấn nút thì tất cả đều mất mạng.



Diệp Mặc cười lạnh lùng:



- Mày cho là mày còn có tư cách ra điều kiện với ta ư?



Phó Hữu Hải còn đang định nói thêm điều gì thì đột nhiên cảm thấy hai tay mình nhẹ bỗng, gã cúi người xuống theo bản năng, lập tức sợ hãi tới mức hồn bay phách lạc. Hai tay của y bị đứt lìa tự khi nào y còn không biết thì còn nói gì đến chuyện cầm bom và điều khiền trong tay.