Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 458 : Đại hội ẩn môn

Ngày đăng: 05:51 22/04/20


Diệp Mặc cảm thấy hắn nghĩ không sai, nếu thực sự Đoạn quyền đường còn cao thủ lợi hại như vậy thì nhất định coi Diệp Mặc không ra gì. Thế nên, người này chắc chắn sẽ đi tìm Diệp Mặc báo thù. Có thể là y sẽ tìm hắn ở Lưu Xà, cũng có thể đến Yến Kinh tìm Diệp gia để tính sổ.



Cho dù lui một bước mà nói thì nếu người này không đi Yến Kinh tìm Diệp gia trút giận thì cũng đi Tuyên Giang tìm Trương gia, đây là điều chắc chắn. Nhưng y không tìm Diệp Mặc cũng chẳng đi tìm Trương gia, điều này thật kỳ quái.



Phải biết rằng người có thể giết chết Trương Chi Hối thì ít nhất y cũng phải tu luyện đến Địa cấp hậu kỳ. Theo lý mà nói thì loại người này không nên sợ Diệp Mặc mới đúng. Một người đã tu luyện Địa cấp hậu kỳ, đã giết chết một người võ công gần như vậy thì sẽ không sợ hãi như thế.



Diệp Mặc tin tưởng chuyện hắn ở Điểm Thương chưa được truyền ra ngoài, vì lần hắn qua Điểm Thương gần đây mới biết được việc Điểm Thương đã phong môn rồi. Bên ngoài đang lưu truyền nhiều nhất chuyện hắn đã tiêu diệt các cao thủ Địa cấp trung kỳ và sơ kỳ của phái Hợp Lưu.



Diệp Mặc trước khi đi rất muốn đốt sào huyệt của Đoạn Quyền đường nhưng nghĩ đến việc những cổ nhân nơi này đã kiến lập lên căn cứ địa cũng chẳng dễ dàng gì, tốn không biết bao nhiêu công sức nên cuối cùng hắn cũng không ra tay.



Tuy chưa nghĩ ra rốt cục là ai đã giết Trương Chi Hối nhưng Diệp Mặc vẫn cầm lấy điện thoại chuẩn bị gọi cho Hư Nguyệt Hoa. Hắn muốn nói cho cô biết chuyện ở Đoạn quyền đường để cô biết đường phòng bị.



Nhưng khi Diệp Mặc vừa lấy điện thoại ra, vẫn chưa kịp gọi thì chuông điện thoại của hắn liền reo lên.



Số lạ? Diệp Mặc nhíu mày lại. Thường thì điện thoại của hắn không ai có thể gọi được, vậy đây là số của ai?



Tuy không biết là ai nhưng Diệp Mặc vẫn nhận điện thoại.



- Thủ trưởng, đã nhận điện thoại rồi!



Tại một chỗ ở cao cấp Yến Kinh, giọng một gã trực tổng đài vui mừng nói.



- Cái gì? Tôi đến đây…



Trong chớp mắt, Hàn Tại Tân chạy tới bên cạnh giật lấy điện thoại nói.



- Chú em Diệp, gọi điện cho cậu thật khó khăn đấy. Tôi đã gọi suốt 24/24 mà không liên lạc được, gọi mười mấy tiếng giờ mới được, ha ha, nhưng có thể gọi được cho cậu thì coi như tôi cũng rất may mắn rồi.



Hàn Tại Tân sang sảng cười nói.



Diệp Mặc có phần im lặng, gã Hàn Tại Tân này đúng là tài. Lần đầu khi ở Hồng Kông, gã đã gọi liên tiếp mấy ngày, kết quả điện thoại của Diệp Mặc vừa lấy ra đã bị gã liên lạc được, lần này cũng vậy.



- Lão Hàn, lại có chuyện gì vậy?



Diệp Mặc không im lặng nữa mà cất tiếng hỏi. Việc của hắn bây giờ vô cùng gấp, ngay cả thời gian tu luyện cũng chẳng có thì nói gì đến việc nghĩ đến chuyện khác.


Diệp Mặc vừa thấy vẻ mặt của Hàn Tại Tân thì biết được vốn dĩ gã không phải muốn hắn chỉ điểm tu vi của Hàn Yên, đành khoát tay bất đắc dĩ nói:



- Những thứ mà tôi tu luyện khác với những thứ của cô ấy, chỉ điểm này thôi đã không khả thi rồi. Nói đi, ông còn việc gì khác cần tôi giúp đỡ không?



Tuy quan hệ của hắn và Hàn Tại Tân không tệ nhưng "bồi khí đan" của Diệp Mặc cũng không phải là đại hồng thủy đem tới, dùng một viên liền ít đi một viên. Hắn không cần phải lấy đan dược quý báu như vậy của mình để đưa cho Hàn Yên thăng cấp tu vi, trừ khi Hàn Tại Tân chủ động nhắc tới.



Quả nhiên nghe xong lời của Diệp Mặc, trên mặt gã lộ rõ vẻ thất vọng. Nhưng vẻ mặt này lập tức biến mất, gã vội vã nói:



- Chỗ sơn môn Yên nhi gọi là Quảng Hàn môn, môn phái rất nhỏ đó, tuy là ngoại ẩn môn nhưng lại thuộc tầng thấp nhất. Vốn dĩ đại hội ẩn môn là ba năm một lần, nhưng phái Quảng hàn môn nhỏ bé này chỉ có thể chín năm mới tham gia một lần. Đại hội ẩn môn giờ đã đổi thành năm năm một lần rồi nên Quảng hàn môn cũng qua hai đợt, mười năm mới có cơ hội tham gia một lần, hơn nữa mỗi lần chỉ có một người thôi.



Diệp Mặc cau mày hỏi:



- Kỳ thị như vậy còn tham gia làm gì?



Hàn Yên cười đau khổ nói:



- Bởi vì phần thưởng mỗi lần tham gia đều rất hậu hĩnh, nếu có thể vào được top ba mươi người thì cũng sẽ được một viên "Thăng huyền đan" cùng năm tỷ tiền thưởng. Còn trong top mười, ngoài những phần thưởng này ra còn có một quyển pháp công Địa cấp nữa. Thậm chí top ba còn có thể được vào Linh Đàm tu luyện ba tháng. Nghe nói, ở trong đó tu luyện một tháng bằng tu luyện ở ngoài một năm. Trừ những thứ đó ra, mỗi người còn được một viên đan dược thăng cấp Địa cấp. Nhưng đây không phải là điều chủ yếu, điều chủ yếu là còn có một phần thưởng bí mật, Top ba mươi người đều có cơ hội.



Diệp Mặc giật mình, ở Linh Đàm tu luyện một tháng có thể bằng một năm tu luyện ở ngoài ư? Lẽ nào là linh tuyền? Nếu là linh tuyền thì năng lực của ẩn môn này càng lớn hơn nữa, hắn cũng muốn đem linh tuyền về làm của riêng. Còn phần thưởng thì bất cứ lúc nào Diệp Mặc cũng có thể lấy được, chẳng có gì ly kỳ.



- Tôi thật sự rất muốn viên "Thăng huyền đan" kia, còn Top mười thì tôi không hy vọng gì.



Hàn Yên nói thêm.



- Nếu đã như vậy thì cô đi tỷ thí là được rồi, tôi có thể giúp gì được?



Diệp Mặc kỳ quái hỏi. Nhưng trong lời nói của Hàn Yên, Diệp Mặc biết, hắn cho viên đan dược của Trương Quật, Trương Quật chưa nói ra, ngẫm nghĩ lại, loại đan dược nghịch thiên này ai sẽ nói ra chứ?



Hàn Yên có chút ngượng ngùng nói:



- Bởi vì trong lúc tham gia đại hội, vẫn có chuyện phát sinh, ví dụ như chưa tỷ thí đã bị người khác giết rồi nên mỗi môn phái đều có cao thủ bảo vệ. Môn phái của tôi không có cao thủ, sư phụ tôi lần trước bế quan địa cấp bị tấn công, đã bị chia rẽ nội khí, bây giờ vẫn đang dưỡng thương.



- Cho nên cô muốn tôi đi bảo vệ cô?



Diệp Mặc lập tức hỏi.