Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 615 : Ngô Kim hội
Ngày đăng: 05:53 22/04/20
Đối nghịch với Yến Kinh hiện giờ đang sóng gió lay động, thì Tân Thành - thành phố lớn thứ hai của Hoa Hạ lúc này lại có vẻ yên tĩnh hơn. Nhưng sự yên tĩnh này chỉ có tương đối mà nói, phú hào lớn nhất của Tân Thành là Thẩm gia lại rất không yên tĩnh.
Tổ tiên Thẩm gia nghe nói là Thẩm Vạn Tam, Thẩm gia vẫn luôn đứng đầu trong giới kinh doanh, cho dù bị đả kích mấy lần, nhưng sau khi lập nước bọn họ lại dựa vào kinh nghiệm kinh doanh hạng nhất mà chấn hưng Thẩm gia. Mặc dù đang ở trên bảng xếp hạng Forbes, danh tiếng Thẩm gia rất tao nhã, nhưng những người trong nghề lại biết người có tiền không nằm trong bảng danh sách ở Forbes, mà Thẩm gia chính là một gia tộc có tiền như vậy.
Hôm nay Thẩm gia sở dĩ rất không yên tĩnh, là vì gia chủ Thẩm gia, Thẩm Thái Công bệnh nặng, căn cứ di huấn của Thẩm gia, tiếp nhận chức vụ gia chủ nhiệm kỳ kế tiếp phải là tôn trưởng. Đây không có ngoại lệ, trừ phi tôn trưởng bị chết, bằng không di huấn này tuyệt đối sẽ không thay đổi.
Theo lý thuyết tôn trưởng Thẩm gia hiện đang không bị ốm chết, hẳn là không có nhiều tranh cãi như vậy, nhưng vấn đề lại cố tình xuất hiện ở trong này. Tôn trưởng Thẩm gia thế hệ này mặc dù không có chết, nhưng so với chết lại không khác mấy, bởi vì đứa con cả Thẩm Cầu Ngân của Thẩm gia đã bị bệnh liệt giường nửa năm rồi, nếu chỉ có ốm đau, như vậy vẫn không có lời gì để nói. Nhưng Thẩm Cầu Ngân chẳng những ốm, mà là một người sống đời sống thực vật.
Ở xã hội Hoa Hạ hiện đại, tuy rằng còn có rất nhiều đại gia tộc tồn tại, nhưng để một người sống đời sống thực vật đảm nhiệm chức vụ gia chủ, lập tức liền đưa tới tranh cãi.
Thẩm gia là một đại gia tộc, đã Ngũ Đại đồng đường rồi, nhiều người vấn đề liền nhiều hơn. Cho nên trung tâm quyền lực Thẩm gia tại biệt viện Thẩm gia, liên tiếp nhiều ngày đều vì người gia chủ này mà nảy sinh nhiều chuyện tranh cãi.
Thẩm Âm cũng là người của Thẩm gia, cô từ Hongkong trở về đã một thời gian, chỉ có điều lúc trở lại có chút cô đơn thôi. Dì Thanh Huệ sau khi hết bệnh cũng không trở về cùng nàng, một mình rời khỏi Hongkong, ngay cả Thẩm Âm cũng không biết cô đã đi chỗ nào.
Chuyện thứ nhất khi cô trở lại Tân Thành chính là báo cáo với mọi người trong nhà bệnh của dì Thanh Huệ đã được chữa khỏi. Hơn nữa còn nói một người tuổi trẻ trên máy bay dùng bùa trị khỏi, cô lập tức nói cho người của Thẩm gia, để người của Thẩm gia đi tìm người trẻ tuổi dùng bùa chữa bệnh kia, sau đó nhờ hắn cũng trị bệnh cho bác cả.
Đối với Thẩm Âm nói bệnh của Thanh Huệ đã được trị khỏi, vốn đã có rất ít người tin tưởng, nhưng nghe nói kẻ động thủ lại là một người tuổi còn trẻ, còn dùng bùa để chữa bệnh, lập tức không có ai tin lời Thẩm Âm. Thậm chí việc sống chết của Thẩm Thanh Huệ không có ai chú ý tới, một người nhất định sẽ chết sẽ có người quan tâm hay sao?
Bệnh của Thẩm Thanh Huệ đã được trị khỏi, vì sao không trở về Tân Thành? Thẩm Âm sở dĩ nói như vậy, nhất định là muốn người trong nhà lại xuất ra một khoản tiền đưa cho dì Thanh Huệ của cô đi chữa bệnh thêm một lần nữa mà thôi. Nói dối cũng không biết nói, có người để ý tới Thẩm Âm mới là chuyện lạ.
Thẩm Âm tìm được phụ thân của nàng rồi, nhưng lời nói của phụ thân nàng lại khiến cho nàng thương tâm, phụ thân nàng chỉ nói một câu, bảo nàng về sau không nên đi cùng dì Thanh Huệ, đối với việc nàng nói có thể dùng bùa chữa bệnh lại mắng nàng một trận.
Vạn bất đắc dĩ Thẩm Âm đi tìm anh họ của cô là Thẩm Phi Bân, nhờ anh ta giúp gỡ bỏ phong tỏa tài khoản ngân hàng của dì Thanh Huệ. Nhưng Thẩm Phi Bân biết tấm thẻ kia là bị kẻ lừa đảo lấy đi, cho nên cũng không giúp Thẩm Âm. Tuy rằng đối với Thẩm Phi Bân mà nói, chỉ giống như mang tiền cho người bình thường mà thôi, nhưng anh ta lại nói tiền của Thẩm gia không thể cho kẻ lừa đảo.
Lưu Chuẩn trong lòng biết anh ta sắp xong đời, cho dù mình nói ra Hùng Thiên khẳng định cũng sẽ không bỏ qua cho anh ta. Một mình tiết lộ thân phận của Diệp Mặc đã phạm vào trọng tội rồi. Anh ta cứ tưởng rằng Hùng Thiên sẽ e dè một chút, hiện tại xem ra Hùng Thiên là được ăn cả ngã về không, sẽ không tha cho mình rời khỏi đây.
Nói ra vậy, Lưu Chuẩn thở dài đang muốn nói, trong gian phòng lớn đột ngột vang lên một thanh âm,
- Tao tên là Diệp Mặc, nếu biết mày nóng lòng muốn biết lai lịch của tao như vậy, tao sẽ tới sớm hơn.
- Cũng may bây giờ còn không muộn, tất cả mọi người đều ở đây.
Vừa nghe cái thanh âm này Lưu Chuẩn lập tức đã biết là ai đến đây, anh ta thậm chí thở một hơi dài nhẹ nhõm.
- Mày là ai? Vào đây bằng cách nào?
Hùng Thiên lập tức liền đứng lên, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Diệp Mặc, y lập tức liền kịp phản ứng, người thanh niên này chính là người mà y muốn hỏi.
- Tao đi tới.
Diệp Mặc nói xong liền một cước đem hai gã kịp phản ứng muốn đánh hắn đạp đến góc tường.
Hùng Thiên không để ý tới hai gã sắp chết, sắc mặt bỗng nhiên biến thành run run nói:
- Mày nói mày là Diệp Mặc? Diệp Mặc nhà Diệp Gia ở Yến Kinh?!!!