Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 616 : Nói
Ngày đăng: 05:53 22/04/20
- Diệp Mặc... Mặc thiếu gia, Ngô Kim hội tôi cũng không có đắc tội cậu, làm sao cậu lại tới chỗ này...
Hùng Thiên đã kịp phản ứng, y lập tức liền đứng lên, sắc mặt trắng bệch nói.
Tất cả thành viên Ngô Kim hội ở trong phòng đều vẻ mặt kinh ngạc nhìn đại ca của bọn họ, trong lòng đều rất khó hiểu. Đại ca bọn họ cho dù là gặp Chủ tịch thành phố cũng sẽ không như vậy, Diệp Mặc này lai lịch như thế nào? Làm sao lại khiến một người không sợ trời không sợ đất là đại ca lại sợ hãi như vậy?
Người khác không biết Diệp Mặc, nhưng Hùng Thiên đã nghe nói qua, lăn lộn đến trình độ này như y, có một số việc cũng không phải hoàn toàn không biết gì cả. Y cũng đã được nghe nói nhà Tống gia suy đồi và Mặc thiếu gia đang đứng trước mắt này có quan hệ, nhưng đây không phải điều khiến y sợ hãi nhất. Cái khiến y sợ hãi nhất chính là, trong đại hội ẩn môn lúc trước tại thành phố Quế Trình xuất hiện một người hung ác, hắn chính là Diệp Mặc.
Tuy rằng y không có tư cách vào đại hội ẩn môn, nhưng y đã nghe nói qua, nghe nói cái người tên Diệp Mặc giết người không chớp mắt, ngay cả người ẩn môn hắn cũng dám đối phó.
Ẩn môn, chỉ cần tùy tiện đi ra một người, Hùng Thiên nhất định phải chết. Mà một Mặc thiếu gia dễ dàng đối phó ẩn môn như vậy, đến đối phó Hùng Thiên, còn không giống như bóp chết một con kiến sao? Hùng Thiên tuy rằng có thể nói là đại ca xã hội đen tại Hà Đông, nhưng ở trong mắt đối phương chỉ sợ còn không bằng một con kiến.
Khó trách hắn có thể giết người không kiêng nể gì, vẫn là công khai giết người. Khó trách ngay cả Đới Hằng hắn cũng dám phế, phế đi Đới Hằng còn không nói nhiều lời, sau khi hiểu được những điều này, Hùng Thiên tuy rằng đứng lên, lại cảm thấy bắp chân của mình đang phát run.
Y làm đại ca qua nhiều năm như vậy, nhưng chưa từng có một khắc sợ hãi giống như thế này. Ngay cả lúc trước y làm một tên đệ tử, lần đầu tiên đối mặt với đại ca cũng không có sợ hãi như vậy.
Thấy Diệp Mặc đã đi tới, Hùng Thiên không dám tiếp tục đứng phía trước chỗ ngồi, mà vội vàng đi xuống, cẩn thận nói với Diệp Mặc:
- Mặc thiếu gia. Mời cậu ngồi.
Diệp Mặc đương nhiên sẽ không khách khí, hắn ngồi ở ghế trên. Nhìn lướt qua Hùng Thiên nói:
- Nghe nói ông đang tìm tôi?
Hùng Thiên răng nanh run lên nói:
- Không có, không có, tôi làm sao dám tìm cậu chứ. Mặc thiếu gia. Đây là một chút hiểu lầm, hiểu lầm...
Diệp Mặc cười lạnh, căn bản cũng không nhìn người đồn trưởng bị giết, tuy rằng hắn biết giết một đồn trưởng sẽ mang đến một chút phiền toái cho Lý Xuân Sinh. Nếu hai nhà Đới - Khâu đối với Diệp Mặc hắn có điều cố kỵ trong khoảng thời gian này, Lý Xuân Sinh ngay cả chút phiền phức này cũng giải quyết không được, Lý Xuân Sinh cũng đừng lăn lộn trong quan trường làm gì nữa.
Hắn lại nhìn chằm chằm Hùng Thiên đang rất kinh hãi hỏi:
- Một nhà Lỗ Linh là các ông bắt sao?
Hùng Thiên thấy Diệp Mặc ngay cả cán bộ chính quy cũng dám giết, một lòng lập tức lạnh lẽo đến đáy. Hiện tại đối với câu hỏi của Diệp Mặc, vội vàng nơm nớp lo sợ nói:
- Vâng, tôi không có bất kỳ vô lễ nào đối với các cô ấy, tôi đối với các cô ấy đều rất kính trọng...
Mặc dù biết Hùng Thiên không biết diễn đạt tư tưởng, nhưng Diệp Mặc cũng hiểu được ý tứ của y. Hắn từ chối cho ý kiến tiếp tục hỏi
- Lỗ Linh trong nhà còn có một số đồ vật, những thứ đó có phải cũng là các ông lấy hay không, hiện tại những thứ đồ vật đó ở chỗ nào?
Những lời này mới là trọng điểm mà Diệp Mặc muốn hỏi, sau khi hỏi xong, hắn lập tức liền chú ý câu trả lời của Hùng Thiên.
- A, cái này tôi không biết, chuyện này là Bảo Sinh phụ trách...
Hùng Thiên nói xong nhìn về phía tên tay đấm số một đứng bên cạnh y.
Bảo Sinh vẫn là thủ hạ - tay đấm số một của Hùng Thiên, chỉ có điều hiện tại cũng nơm nớp lo sợ ngay cả hít thở cũng không dám thốt lên một tiếng. Hàng năm ức hiếp người khác, rốt cục cảm nhận được cái gì là bị ức hiếp sỉ nhục. Bất đồng duy nhất chính là, y tuy rằng sợ hãi cúi đầu, nhưng con mắt lại di chuyển không ngừng.
- Bên trong có một khối đá màu sắc rực rỡ, hiện tại ở chỗ nào, nói.
Thời điểm Diệp Mặc nói xong một chữ cuối cùng, thậm chí vỗ một cái lên bàn.!!!