Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 630 : Không thể không có khả năng

Ngày đăng: 05:53 22/04/20


Quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của Diệp Mặc, trong mắt người con gái dịu dáng ít nói kia hiện lên một tia đấu tranh, cuối cùng cúi đầu. Không nói gì, tất nhiên chấp nhận rồi.



Diệp Mặc khẽ mỉm cười, bước đến bên cạnh cô, còn chưa giơ tay ra ôm lấy cô, tay của cô đã đặt lên trước ngực. Hành động này, người khác có lẽ nghĩ cô đang bảo vệ để mình không bị xâm phạm, nhưng cô và Diệp Mặc trong lòng đều hiểu, ý nghĩa của động tác này, chính là bảo vệ cái thứ đang được cất giấu trong ngực kia.



Diệp Mặc bắt lấy cánh tay cô đang đặt trên ngực, giơ lên một chút, vừa tầm chặn ánh mắt của cô lại, lúc này mới nói:



- Cô sao lại hồi hộp như vậy, chỉ một lúc mà thôi.



Nói thật lòng, đối với chuyện ôm ấp loại con gái này, Diệp Mặc không có chút hứng thú nào. Hắn chỉ làm điệu bộ, đồng thời trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, đã lấy được vật trong ngực cô gái kia ra, sau đó bọc một khối vàng đã được đánh dấu bởi thần thức cho vào.



Quả nhiên là đá ngũ hành, Diệp Mặc trong lòng vô cùng kích động, sau khi cho đá ngũ hành vào trong nhẫn trữ vật, Diệp Mặc cũng không còn tâm tư gì mà dông dài với người con gái này. Có dấu hiệu của thần thức, hắn không sợ người con gái này bay mất.



Thấy Diệp Mặc thả lỏng ra một chút, cũng không có ôm mình như những lời hắn đã nói, điều này khiến cho cô rất ngạc nhiên. Cô ngẩng đầu nghi ngờ nhìn Diệp Mặc, Diệp Mặc mỉm cười nói:



- Con người tôi thích tự nguyện dâng hiến, đối với những người không tự nguyện, thì tôi cũng không muốn cưỡng ép. Nếu như cô không thích, vậy thì thôi đi. Tôi đang trong phòng đánh bài, nếu như cô muốn tới đó, có thể tìm tôi bất cứ lúc nào.



Nói xong Diệp Mặc quay người đi mất.



Người con gái đó chằm chằm nhìn Diệp Mặc một hồi lâu, ánh mắt biến đổi. Vỗ vỗ lồng ngực của mình, phát hiện ra đồ vẫn còn, lúc này mới quay người đi.



Vừa rồi Diệp Mặc theo dõi người đàn ông ở quấy bar, thấy Diệp Mặc và người con gái kia lần lượt rời đi, gã cũng đứng dậy, sau đó nhìn bóng lưng của Diệp Mặc, rồi đi theo Diệp Mặc.



Diệp Mặc mặc dù rời đi, nhưng thần trí của hắn thì lại mất hồn theo người con gái tên Tác Thiến, hắn biết rằng người con gái này ngay sau đó nhất định tụ tập với đồng bọn của ả. Đá Ngũ hành đã vào tay hắn, những chuyện về sau dễ làm rồi. Hắn chỉ cần theo sau bọn chúng, mặc kệ bọn chúng ra bất kỳ thiêu thân gì, thì hắn cũng ở trong thế bất bại rồi.







Sau khi Diệp Mặc bước vào sòng bạc, lại thấy Thẩm Thiên Thiên một mình thê thảm ngồi một góc, trong tay còn đang nắm một đồng xèng, mà chiếu bạc này vốn chỉ có 6,7 người, bây giờ đã lên trên mười người rồi.




Thẩm Thiên Thiên chỉ nói một câu.



Diệp Mặc khẽ mỉm cười, không nói gì, thần thức của hắn đã thấy rõ ràng bên trong cốc xúc xắc là tám điểm - tiểu, hơn nữa ba con xúc xắc lại chồng lên nhau, có thể thấy tên đổ xúc xắc này cũng là một tên cao thủ. Nhưng đối với Diệp Mặc mà nói, lắc được ba con 6 điểm thực ra lại rất đơn giản.



Để tỏ lòng công chính, người mở cốc là người khác, hơn nữa lại không thể dùng tay mà mở được. Đặt cược đã kết thúc, tiếp theo chính là mở cốc. Người đàn ông cầm cái trên khóe miệng lộ ra vẻ mỉm cười, gã không sợ Diệp Mặc thua rồi bỏ đi, trong sòng bạc, chỉ cần anh có tiền, thua rồi vẫn có thể tiếp tục được. Cái thứ này giống như ma túy vậy, rất ít người thua rồi bỏ đi, sau đó không nghĩ thắng hồi tiền vốn. Vừa rồi gã biết rõ mình lắc được mấy điểm, một sáu điểm, hai một điểm. Hơn nữa lại là chồng lên nhau, phía trên là sáu điểm, hai cái dưới là một điểm.



Xúc xắc được mở ra, con xúc xắc trên cùng rõ ràng là sáu điểm. Mở xúc xắc là một người con gái có cánh tay trần, khi cô cẩn thận lấy con xúc xắc thứ nhất ra, con xúc xắc thứ hai xuất hiện trong nháy mắt cũng sáu điểm, hiện trường bắt đầu huyên náo.



Hai con sáu rồi, nếu như lại ra một con sáu nữa, chứng tỏ đây là con báo rồi, mà còn là con báo có điểm cao nhất.



Khi thấy con sáu thứ hai, sắc mặt của người cầm cái biến sắc, gã rõ ràng điều khiển con thứ hai là một điểm, sao lại biến thành sáu điểm chứ? Hơn nữa gã khẳng định không ai có thể gian lận, nhưng sự thực lại cho thấy rõ ràng có người gian lận ở đây.



Gặp phải cao thủ, người đàn ông này còn chưa kịp ngăn cản người con gái bên cạnh mở xúc xắc, người con gái đó đã di chuyển con xúc xắc thứ hai.



Ba con sáu, đây là một con báo không thể nghi ngờ. Sau khi mọi người xung quanh lặng im, lại phát ra từng đợt bàn tán ồn ào khó tin.



Nếu như nói không có gian lận, mở ra một con báo, thực sự không có người nào có thể tin nổi. Nếu như nói có gian lận, nhưng cái người râu rậm đặt cửa con báo, vẫn luôn không tiến lại gần cái bàn đó, thậm chí cũng không va vào bàn. Giải thích duy nhất chính là nhà cái đã lắc ra con báo, mà người rậm râu này lại nghe ra là con báo.



Nhưng như vậy có chút gì đó nói không thông, đó chính là sau khi nhà cái thấy người rậm râu đặt cược con báo, biểu hiện của y không có chút dị thường nào. Chỉ có điều sau khi mở xúc xắc, sắc mặt của y mới biến đổi. Điều này chứng tỏ rằng nhà cái đã lắc ra không phải là con báo, nhưng kết quả lại biến thành con báo.



Thẩm Thiên Thiên nhìn thấy ba con sáu, một lúc lâu sau mới có phản ứng, cô kích động đến mức mặt mày đỏ rần, thậm chí còn ôm chặt lấy Diệp Mặc. Cũng may cô nhanh chóng phản ứng lại, nhưng vẫn không khống chế được sự hưng phấn của mình.



Trận thắng này chính là năm trăm triệu đô la Mĩ, năm trăm triệu đô la Mĩ là bao nhiêu đây? Đối với cô mà nói là một tài sản khổng lồ không dám tưởng tượng đến.



Thẩm Thiên Thiên cô cực khổ trong Thẩm gia, còn phải chia phần, trải qua bao nhiêu năm, nhưng cũng không kiếm được đến 200 triệu, mà Diệp Mặc vừa mới một lát đã thắng được năm trăm triệu đô la Mĩ!!!