Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 682 : Đông Phương Vượng có bí mật

Ngày đăng: 05:53 22/04/20


Hai người phía sau không nói gì, chỉ yên lặng ăn cơm, Ân Khinh Nhan dường như cũng không muốn nói chuyện nữa, trong khi Diệp Mặc cũng không biết nên nói gì.



Diệp Mặc sau khi về đến nơi, không muốn tiếp tục ở lại trên thuyền, chiến tranh Lạc Nguyệt vừa mới kết thúc, hắn phải lập tức quay về.



- Chị Nhan, hay là chị thu dọn đồ đạc, tôi đưa chị cùng về.



Diệp Mặc chủ động phá vỡ sự bối rối.



Ân Khinh Nhan có chút ngạc nhiên nhìn Diệp Mặc, sững sờ một lát rồi nói:



- Bây giờ thuyền vẫn đang ở trên biển, chúng ta quay lại bằng cách nào? Ý của cậu là để tôi trở về sống ở căn phòng trước đây ư?



Nói đến đây vẻ mặt của cô có chút mất tự nhiên.



Diệp Mặc vội vàng xua tay nói:



- Không phải thế, chị Nhan, chị cũng nhìn thấy tôi luyện phi kiếm rồi đấy, thực ra tôi luyện phi kiếm là dùng để bay, có thể đưa chị quay về.



Mười phút sau, Ân Khinh Nhan vội nắm chặt lấy cánh tay của Diệp Mặc đứng trên phi kiếm, vẫn không thể nào tin rằng Diệp Mặc lại có thể bay, chuyện này thật quá sức tưởng tượng.



Thấy chị Nhan vẫn không nói gì, Diệp Mặc cũng đành nói:



- Chị Nhan, chị cùng tôi về Lạc Nguyệt có được không?



- À...



Lúc này Ân Khinh Nhan mới phản ứng lại, cô hiểu Diệp Mặc sắp lập tức dẫn cô đến Lạc Nguyệt.



Cô vội vàng ngăn Diệp Mặc lại nói:



- Cậu cứ cho tôi về Yến Kinh trước, tôi phải giải quyết một số chuyện, đến khi nào tôi làm xong muốn đi tìm cậu thì tôi sẽ tới đó.



Tuy Diệp Mặc rất muốn về Lạc Nguyệt luôn, nhưng vì quan hệ với chị Nhan nên hắn vẫn đưa chị Nhan đến Yến Kinh, Ân Khinh Nhan đã luyện tới trung kỳ hoàng cấp, Diệp Mặc đương nhiên vẫn chưa hẳn yên tâm, hắn nhìn chị Nhan lúc này dường như đang vội vàng như muốn đi nói:



- Chị Nhan, nếu không thì tôi cùng đi giải quyết sự việc với chị, giải quyết xong rồi thì tôi đưa chị cùng về Lạc Nguyệt.
- Hôm nay Chỉ Kỳ sao vậy? Tự nhiên chủ động dẫn một người lạ đến sông Yến Thủy? Còn nữa, cậu ấy đến nhà của Đông Phương Vượng khi nào mà lại biết nhà cậu ta?



Trần Quảng lắc đầu, không những cậu ta không hiểu mà tất cả nam sinh trong căng – tin đều cũng chỉ biết trợn tròn mắt nhìn hai người đi khỏi, ngơ ngác giống nhau.



- Anh có thể cho tôi biết anh làm nghề gì không? Còn nữa, hôm đó sao anh lại ở Nam Cực? Đúng rồi, cái đó không phải là quan trọng nhất, cái quan trọng nhất là hôm đó sao anh chỉ mặc ít đồ như vậy, lẽ nào anh không sợ lạnh ư?



An Chỉ Kỳ vừa cùng Diệp Mặc rời khỏi đại học Yến Kinh đã đưa ra bao nhiêu câu hỏi.



Diệp Mặc mặc dù không muốn trả lời mấy chuyện này nhưng hôm nay là An Chỉ Kỳ chủ động giúp đỡ hắn nên hắn đành nói:



- Lần trước tôi đã nói với cô rồi mà, tôi là vận động viên leo núi.



Nói xong nhìn ánh mắt không tin của An Chỉ Kỳ, Diệp Mặc lại phải nói tiếp:



- Nếu cô đã không tin thì tôi cũng chẳng có cách nào nữa cả. Đúng rồi, cô có hay đến nhà Đông Phương Vượng ở bên sông Yến Thủy không? Cô có hiểu nhiều về con người Đông Phương Vượng không? Cô có thể kể tôi nghe về chuyện của cậu ta không?



An Chỉ Kỳ nhìn Diệp Mặc không nói, mấy câu hỏi cô đặt ra người này không trả lời mà còn hỏi cô liên tiếp mấy câu.



- Trước khi tôi trả lời câu hỏi của anh thì anh phải nói cho tôi biết anh tên là gì trước đã. Text được lấy tại Truyện FULL



An Chỉ Kỳ sau khi quay lại mới biết Diệp Mặc không phải người thường, một vận động viên leo núi có thể mặc quần áo mỏng như vậy, ở Nam Cực với nhiệt độ luôn dưới 0oC mà không sao, sau khi về cô nghĩ mấy ngày mà không sao lí giải nổi. Hơn nữa vụ nổ ngày hôm đó cũng rất kỳ lạ, bây giờ người này lại xuất hiện trước mặt cô, cô đương nhiên không bỏ qua được.



- Tôi tên Diệp Mặc.



Sau khi Diệp Mặc chỉ nói đúng bốn chữ rồi không nói gì nữa, hắn đã không muốn hỏi An Chỉ Kỳ thêm điều gì, chỉ cần cô nữ sinh này dẫn hắn tới nhà Đông Phương Vượng là được rồi.



An Chỉ Kỳ có chút không hài lòng nhìn Diệp Mặc nói:



- Được thôi, vậy tôi gọi anh là Diệp đại ca, tôi chưa từng đến nhà của Đông Phương Vượng lần nào...



Khi Diệp Mặc đang nhìn cô không nói lời nào thì cô lại nói tiếp:



- Nhưng tôi biết một bí mật của cậu ta...