Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 804 : Ám sát sau lưng

Ngày đăng: 05:55 22/04/20


Diệp Mặc không biết thư viện Cửu Minh nằm ở chỗ nào của Côn Luân, dãy núi Côn Luân dài mấy ngàn km, nếu dựa vào thần thức của hắn để tìm thư viện Cửu Minh, Diệp Mặc biết, coi như là tìm cả đêm, cũng không chắc có thể tìm ra.



Cho nên Diệp Mặc không đi tìm thư viện Cửu Minh mà trực tiếp đi tới chợ Nhạc Thanh, hắn dự định ở lại đây một đêm, ngày hôm sau mới đi đến nơi tiếp đón của thư viện Cửu Minh.



Sau khi Diệp Mặc đi vào Nhạc Thanh, lại có cảm giác nơi này có chút lạnh lẽo, theo lí mà nói thì chợ Nhạc Thanh cũng chính là một con đường giao thông huyết mạch, đến tối có lẽ phải phồn hoa lắm chứ.



Thần thức của Diệp Mặc hơi quét ra, đã nhìn thấy khách sạn Cửu Minh, nhìn cái tên đã có thể biết đây là sản nghiệp của thư viện Cửu Minh. Diệp Mặc muốn đến thư viện Cửu Minh, liền không cân nhắc cái gì nữa, liền trực tiếp đi đến quán rượu Cửu Minh, chuẩn bị nghe ngóng một chút ở đây.



Chỉ có điều Diệp Mặc mới đi đến nơi cách không xa khách sạn Cửu Minh, đã nhìn thấy một bóng người nghiêng ngả lảo đảo lao đến, người này sau khi đi đến khách sạn, trực tiếp xông vào



Diệp Mặc đứng ở trong bóng tối nhưng lại nhìn rõ gã đàn ông tu vi địa cấp sơ kì này, sở dĩ nghiêng ngả lảo đảo như vậy là vì y bị trọng thương, khắp người đều là vết máu. Sau khi y xông vào khách sạn, lập tức có người đến đỡ y, và có hai người luyện võ địa cấp đến cửa khách sạn, xem xét bốn phía.



Ở địa bàn của thư viện Cửu Minh lại có loại chuyện này? Diệp Mặc ngây người ra, đang định đi vào hỏi một chút, thần thức của hắn lại một lần nữa quét đến một nơi hơi dao động, dao động này lại là một bóng người thoắt ẩn thoắt hiện.



Thuật ẩn thân? Diệp Mặc trong lòng kinh ngạc, trừ hắn ra, ai biết dùng thuật ẩn thân? Hắn đồng thời cũng bắt đầu ẩn thân, dùng thần thức cẩn thận quan sát bóng người này.



Sau khi Diệp Mặc thấy rõ tu vi của người này, mới thở phào, cách làm của người đó không phải là thuật ẩn thân, không lợi hại như thuật ẩn thân của hắn, là một phương pháp lợi dụng nội khí. Diệp Mặc thấy bóng người này nhìn chằm chằm vào cửa khách sạn, nhìn một lúc lâu, lúc này mới không cam lòng rời đi.



Diệp Mặc lập tức đi theo, đồng thời thần thức cũng cẩn thận quan sát lai lịch của người này. Tu vi của người này nhiều nhất cũng không quá huyền cấp mà thôi, không ngờ y có thể làm cho một cao thủ địa cấp sơ kì bị thương nặng, suýt nữa thì mất mạng. Có thể thấy người này rất có nghề, thế nhưng y cũng đã bị thương không nhẹ, ở bụng còn có vết máu.



Diệp Mặc đi theo chưa bao lâu, đã hoàn toàn điều tra được lai lịch. Nội khí của y dao động rất quỷ dị, nhưng Diệp Mặc cũng đã gặp qua được loại người này.



Mười mấy năm trước ở trên Đoạn Đỉnh sơn ở Quỷ Thành, có hai người gây rối ở đại hội ẩn môn. Hai người đó là hai thầy trò, kết quả là người thầy bị Diệp Mặc dùng một cây thiết côn giết, còn đồ đệ của y bị đệ tử thân truyền của Tăng Chấn Hiệp dùng trận phù đao gió giết chết.


- Tôi có thể cho là như vậy hay không, Đông Phương Vượng thông qua chuyện giả dối để chúng tôi đến giúp các anh làm việc hay sao?



Người đàn ông cao gầy sau khi nghe xong lời này, không kìm nổi châm chọc một câu. Người này nói bản lĩnh của Diệp Mặc không kém hơn quán chủ, vậy là gián tiếp nói Diệp Mặc lợi hại hơn chính mình rồi.



Thấy người đàn ông trung niên này vẫn giữ thái độ khinh thường, người mặt trắng kia có chút bất đắc dĩ, chỉ có thể nói tiếp:



- Tôi thề thiếu chủ của chúng tôi không lừa anh, lần trước có hai mảnh bát quái vỡ trên biển đều đã bị Diệp Mặc cầm đi. Tuy rằng lúc đó thuyền đã vỡ rồi, thế nhưng theo dõi cho thấy, mảnh vỡ bát quái kia chính là ở trong tay hắn.



Nói tới đây, người đàn ông mặt trắng này dừng lại một chút, rồi nói thêm:



- Hơn nữa, Thiên Tứ Khả Lang của quý môn cũng chết trong tay Diệp Mặc, chẳng lẽ quán chủ không muốn báo thù? Nếu Hạng quán chủ không muốn báo thù, anh cũng không xuất hiện ở trong này rồi.



Nói tới những lời sau, người đàn ông mặt trắng này cũng có chút không hài lòng, tuy nhiên người đàn ông cao gầy kia cũng không nói tiếp nữa.



Diệp Mặc nghe đến đó, đã hiều được một chút, tuy rằng hắn không biết những người này cướp công pháp tu luyện Cổ Võ để làm gì, nhưng chuyện Đông Phương Vượng và Hạng ẩn quán liên kết lại đối phó với Lạc Nguyệt thì hắn cũng đã biết. Hắn không ngờ rằng tên Thiên Tứ Khả Lang lại là người của Hạng ẩn quán, xem ra những tên sát thủ tối nay có vẻ cũng có liên quan đến Hạng ẩn quán, bởi vì thân pháp của bọn y đều quỷ dị không khác nhau là mấy.



Chỉ có điều không biết tên Nhật kia ở bên nào.



Diệp Mặc không tiếp tục nghe nữa, hắn đi ra ngoài, đưa tay ra làm thành hơn mười đường đao gió. Trong phút chốc, đao gió hoành hành trong khắp phòng, máu tươi bắn ra. Tám người trong phòng, bị hắn giết một lúc năm người, dường như không có cả năng lực phản kháng, hoặc cũng có thể nói trước khi chết bọn họ còn không biết là bị giết.



Không phải nói đến chuyện Diệp Mặc đột nhiên xuất ra đao gió, cho dù là hắn không tập kích vụng trộm, những đao gió này xuất ra, cũng không có mấy người có thể chống cự. Cho dù là thân pháp của họ có quỷ dị đến mức nào, trong thần thức của Diệp Mặc, bọn họ không là gì cả.



Diệp Mặc không giết người Nhật, tên mặt trắng và gã đàn ông cao gầy, ba người này hắn phải giữ lại để lấy khẩu cung.