Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 805 : Đông Phương Vượng giá họa

Ngày đăng: 05:55 22/04/20


Không ngoài dự tính của Diệp Mặc, người đầu tiên kịp phản ứng chính là người thanh niên cao gầy Hạng Ngân trong Hạng Ẩn Quán. Gã gần như là người đầu tiên rút trường đao nhảy ra. Đồng thời gã đề phòng nhìn chằm chằm vào Diệp Mặc. Dường như vũng máu tươi kia không có bất kỳ quan hệ nào với gã. Nhưng gã cũng không chủ động công kích.



Sở dĩ Diệp Mặc giết để lại vết máu đầy trên mặt đất, chỉ vì muốn tạo cảm giác chấn động. Nhưng hiện tại hiển nhiên Hạng Ngân căn bản không quan tâm.



Đồng thời người đàn ông mặt trắng cũng đứng lên. Bởi vì Diệp Mặc đánh lén mặt y càng trở nên trắng bệch. Toàn bộ thân thể đều khẽ run rẩy, Hạng Ngân nhìn chằm chằm vào Diệp Mặc nói:



- Anh là Diệp Mặc? Sao anh lại xuất hiện ở trong này?



Diệp Mặc không để ý tới lời của gã, mà trực tiếp đi đến phía trước người đàn ông mặt trắng, đạp một cước khiến y ngã vào trong vũng máu của người chết. Sau đó hắn lại một cước đá tên người Nhật kia bay ra ngoài. Lúc này hắn mới ngồi xuống nhìn chằm chằm vào Hạng Ngân.



Người đàn ông mặt trắng và tên người Nhật kia bị Diệp Mặc đá vào giữa vũng máu, lập tức không thể động đậy. Hai người liền biết, Diệp Mặc đã hoàn toàn khống chế bọn họ.



Bởi vì Hạng Ngân đã sớm nhảy ra ngoài, cho nên thật ra không cần Diệp Mặc chủ động đá một cước. Gã nhìn chằm chằm vào Diệp Mặc một hồi lâu, rồi mới lên tiếng:



- Có lẽ tôi không phải là đối thủ của anh.



Diệp Mặc thản nhiên cười:



- Anh đương nhiên không phải là đối thủ của tôi. Điều này không cần anh nhắc nhở.



Mặt Hạng Ngân liền đỏ lên, tức giận nói:



- Cho dù không phải là đối thủ của anh, tôi cũng phải đánh với anh một trận.



Nói xong, gã cầm trường đao muốn tiến lên động thủ trước.



Diệp Mặc khoát tay nói:



- Hiện tại không cần tự tìm cái chết. Tôi nghe nói quán chủ của các anh đã tìm được cái này?



Nói xong Diệp Mặc lấy ra năm mảnh bát quái đồ Âm Dương Ngư nhỏ đặt lên bàn, sắc mặt hết sức bình thản.


- Nói như vậy, tất cả các môn phái của Ẩn Môn đều do các người tiêu diệt sao?



Giọng điệu Diệp Mặc trở nên lạnh lùng nghiêm nghị.



Giọng điệu Đông Phương Hiệu vẫn bình thường đáp lại:



- Không phải, có mấy nhà không phải do chúng tôi tiêu diệt.



- Mấy nhà Ẩn Môn không phải do các người tiêu diệt, vậy là do ai tiêu diệt?



Diệp Mặc hỏi tiếp.



- Chúng tôi đã điều tra. Bọn họ bị diệt vong hẳn là liên quan tới Vạn Cổ Môn...



Đông Phương Hiệu nói tới đây, y đã tỉnh táo lại. Y nhanh chóng hiểu được trên người mình đã xảy ra chuyện gì. Y lập tức chấn động nhìn chằm chằm vào Diệp Mặc, vẻ mặt không thể tin được.



Diệp Mặc lại trực tiếp lấy điện thoại di động ra gọi cho Úc Diệu Đồng:



- Chị Úc, về việc Bắc Sa xâm lược Adams Austin, hiện tại Liên hợp quốc nói thế nào?



Úc Diệu Đồng không biết vì sao lúc này Diệp Mặc lại hỏi cô về chuyện này, nhưng cô vẫn lập tức đáp lại:



- Còn trong quá trình đàm phán. Hiện tại còn chưa đưa ra được kế hoạch chính xác.



- Vậy không cần quan tâm tới bọn họ nữa. Lạc Nguyệt tìm lấy một lý do trực tiếp tuyên chiến với Bắc Sa, tiêu diệt bọn họ...



Hiện tại Diệp Mặc vô cùng tức giận.



- Hả...



Úc Diệu Đồng kinh ngạc nói một câu, sau đó liền dừng đề tài lại. Nếu như nói lần đầu tiên và lần thứ hai Lạc Nguyệt tuyên chiến còn có lý do. Nhưng lần này không có hề lý do nào. Điều này rất có thể sẽ khiến Lạc Nguyệt rung chuyển, tạo ra ảnh hưởng không tốt trên quốc tế. Lúc này, Lạc Nguyệt tuyệt đối không thể tuyên chiến, cho dù chịu thiệt cũng không được.