Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 971 : Tĩnh Văn thức tỉnh

Ngày đăng: 05:57 22/04/20


Cắn nuốt xong Kim Đan, Vô Ảnh cũng không tiếp tục Cắn nuốt máu huyết mà lập tức chui ra rơi vào tay Diệp Mặc, không ngờ đã ngủ say.



Diệp Mặc ném Vô Ảnh vào Thế giới trang vàng, lúc này mới thu chiến lợi phẩm vào. Hắn sớm chú ý tới Lê Kinh Mân đã giết tên tu sĩ Trúc Cơ, hiện giờ đang giằng co với hai tên Kim Đan sơ kỳ và một Kim Đan trung kỳ, nhưng vẫn còn chiếm được thượng phong.



Thời gian Diệp Mặc giết chết tên tu sĩ Kim Đan tầng chín kia quá ngắn, hay nói cách khác là đám người đánh nhau với Lê Kinh Mân đều không tin tưởng lão đại của mình sẽ thất bại. Cho nên sau khi Diệp Mặc giết chết tu sĩ Kim Đan tầng chín, mấy tên kia muốn chạy trốn thì đã không kịp rồi.



Ba gã tu sĩ Kim Đan vốn đang ở hạ phong, hiện giờ vì Diệp Mặc giết lão đại của chúng nên trong lòng cực kỳ kinh hoảng. Muốn rút lui, lại bị Lê Kinh Mân nắm lấy cơ hội giết hai gã Kim Đan sơ kỳ, còn dư lại tên Kim Đan trung kỳ kia, vừa chạy được không xa thì đã bị Diệp Mặc một đao bổ chết. Nguồn truyện: Truyện FULL



Thấy Diệp Mặc đã đáp xuống thuyền, Lê Kinh Mân cũng có chút xấu hổ:



- Năng lực chiến đấu của tôi quá kém, nếu lợi hại hơn một chút thì cũng không bị bọn chúng giằng co đến bây giờ.



Diệp Mặc lắc lắc đầu:



- Đám người kia sống trong đánh nhau chém giết, kinh nghiệm rất phong phú. Nếu không phải cảnh giới của anh cao hơn nhiều thì cũng rất khó nói. Đương nhiên đó là bởi vì công pháp tu luyện của anh quá thấp, nhưng anh cũng không cần lo lắng, chờ lúc anh đột phá Nguyên Anh, tôi sẽ giúp anh tìm một bộ công pháp cao cấp.



- Tôi có thể đột phá Nguyên Anh?



Lê Kinh Mân kích động hỏi lại một câu.



Diệp Mặc khẽ mỉm cười, gật đầu đáp:



- Đương nhiên.



Lê Kinh Mân lựa chọn đi theo hắn, nếu ngay cả tu sĩ có tư chất như vậy mà cũng không thể bồi dưỡng đến Nguyên Anh thì một Đan Vương như hắn không khỏi quá kém rồi.



Lê Kinh Mân cố nén sự kích động trong lòng, không tiếp tục hỏi nữa. Mục đích y đi theo Diệp Mặc không phải là vì tiến thêm một bước sao? Hiện giờ Diệp Mặc đã chính mồm đồng ý rồi, y còn có gì e ngại nữa?



- Anh ở đây chờ tôi, tôi đi xem chiếc phi thuyền linh khí trung phẩm kia.


"Tiếp Lan Xuân Hiểu" và vài loại dược liệu còn lại được Diệp Mặc dung hợp lại một chỗ, sau đó thông qua Tuyền Đan pháp của mình và sự trợ giúp của "Thạch Duẫn Tủy vạn năm", Diệp Mặc rất nhanh đã luyện chế được một loại đan dược mới. Hơn nữa lò đan dược đầu tiên đã luyện chế được sáu viên.



Mùi hương của đan dược mới thơm ngát mê người, Diệp Mặc chỉ cảm giác một chút đã biết dược tính của "Tiếp Lan Xuân Hiểu" không mất đi chút nào. Mặc dù trong lòng mừng rỡ, nhưng hắn vẫn cầm một viên đan dược cho vào miệng.



Đan dược vừa vào miệng thì lập tức đã hóa thành một sợi tơ linh khí. Sợi tơ này như có linh tính, dũng mãnh tiến vào trong thần hồn của hắn, giúp thần hồn lớn mạnh hơn.



- Quả nhiên là có hiệu quả, hơn nữa còn là đan dược Thiên cấp nhất phẩm.



Diệp Mặc kinh hỉ cầm năm viên đan dược còn lại nói:



- Loại đan dược này gọi là "Tiếp Duẩn đan" đi.



Dược liệu chủ chốt của "Tiếp Duẩn đan" là "Tiếp Lan Xuân Hiểu" và "Thạch Duẩn Tủy vạn năm", tên này thật ra cũng rất hợp. Sở dĩ loại đan dược này có thể đạt đến Thiên cấp nhất phẩm, Diệp Mặc đoán chừng là có liên quan với "Thạch Duẩn Tủy vạn năm".



"Tiếp Duẩn đan" đã luyện chế xong, nhưng trong lòng Diệp Mặc lại trở nên căng thẳng. Hắn không biết rốt cuộc "Tiếp Duẩn đan" có thể trị liệu được cho Tô Tĩnh Văn hay không. Nếu ngay cả thứ này cũng không được thì hắn phải làm thế nào đây?



Diệp Mặc có chút thấp thỏm không yên đem "Tiếp Duẩn đan" đưa đến bên miệng Tô Tĩnh Văn. Không cần hắn làm gì, "Tiếp Duẩn đan" đã tự động hóa thành linh dịch biến mất.



Qua mười lần hô hấp, Tô Tĩnh Văn vẫn không có chút động tĩnh nào.



Qua một phút đồng hồ, kết quả vẫn là như vậy.



Mười lăm phút, rồi thậm chí là một nén nhang cũng đã trôi qua.



Lúc này Tô Tĩnh Văn vẫn không có chút động tĩnh nào, Diệp Mặc không cảm giác được cô có bất cứ sóng dao động tinh thần nào, lúc này hắn bắt đầu có chút lo lắng.



Đang lúc Diệp Mặc định kiểm tra Tô Tĩnh Văn một chút thì lại phát hiện cô đã tỉnh lại, mở hai mắt ra.



Trong lòng Diệp Mặc nhất thời mừng rỡ, nhưng hắn không lên tiếng. Hắn biết lúc này cần cho cô thời gian…