Thiếu Phu Bất Lương
Chương 105 : Có khách tới chơi
Ngày đăng: 22:45 19/04/20
Hỏng rồi.
Nghe xong
lời nói của Bích Liễu, phản ứng đầu tiên của Hách Liên Dung chính là như vậy. Vừa rồi nàng còn ở trong phong nói chuyện Vị Thiếu Huyên tới thanh lâu cùng Vị Thiếu Quân, Ngô thị sợ rằng đã nghe được.
Tuy rằng,
ai sau lưng chả nói chuyện người, người nào sau lưng chả bị người ta
nói, làm cho người ta nghe được thật sự rất không tốt. Không chỉ có phá
hỏng quan hệ phu thê tốt đẹp của người ta, còn tự dán mác ‘bà ba hoa”
lên người mình, thật xấu hổ.
Trộm nhìn
Ngô thị, Ngô thị đã đi tới phía trước cách nàng một khoảng cách khá xa,
thấy Hách Liên Dung dừng lại thì quay đầu lại nói: “Làm sao vậy?”
“Không có việc gì.” Hách Liên Dung ngượng ngùng cười, đi đến bên cạnh Ngô thị, “Đi thôi.”
Ngô thị lại nhìn thoáng qua phía sau, xoay người sánh vai đi cùng Hách Liên dung,
khẽ giọng hỏi: “Thiếu Quân làm sao vậy? Rất không yên lòng.”
“Hắn a….”
Hách Liên Dung lúc này mới phát hiện Vị Thiếu Quân vẫn luôn thất thần,
vẻ mặt giống như rất phiền não, không khỏi có chút kỳ quái, rõ ràng vừa
rồi còn vui vẻ đâu. “Chắc hẳn tối qua không ngủ được.”
Ngô thị
cười cười, hồi lâu không nói gì, cho tới khi tới đại sảnh mới nói: “Đệ
muội gần đây thân thể thế nào? Ở trên núi ăn chay lâu như vậy, tẩu thấy
muội gầy đi nhiều.”
“Ăn chay
vừa lúc có thể tiêu độc….” Hách Liên Dung hiện tại thật sự chột dạ, chỉ
sợ Ngô thị đột nhiên hỏi nàng chuyện của Vị Thiếu Huyên, khi trả lời
cũng là nghĩ tới cái gì nói cái đó.
“Tiêu độc?” Ngô thị khó hiểu.
“Chính là…
Chính là chúng ta bình thường sinh hoạt ăn uống thoạt nhìn không có vấn
đề gì, nhưng là cũng sẽ có chút hư hại tồn đọng lại trong thân thể, hơn
nữa ăn thịt hoặc là rau quả xào mỡ quá nhiều, hoặc là tẩm quá nhiều bột
chì, đều đối với thân thể tạo thành gánh nặng. Sau đó, sắc mặt chúng ta
có chút tái nhợt, trong miệng sẽ có vị lạ, thời điểm như vậy phải điều
trị thích hợp, ăn nhiều đồ chay, uống nhiều nước, vận động nhiều, để cho những chất độc hại đều thải ra ngoài.”
Hách Liên
Dung nói những ngôn từ hiện đại. Ngô thị nghe thấy có chút cổ quái, tiêu hóa hồi lâu mới hiểu mang máng, chậm rãi gật gật đầu, chỉ nói: “Đệ muội hiện tại quả thực nên chú ý đến thân thể.”
Hách Liên
Dung cười cười. Trong lòng vì bản thân thành công rời đi đề tài câu
chuyện mà hò hét không ngừng, không để ý Ngô thị ý tại ngôn ngoại. (lời
biện pháp gì?”
“Ta đã nghĩ rồi, có thể tìm Kim Bảo giúp đỡ, Hàn đại nhân cũng xuất thân tiến sĩ, ở kinh thành hẳn là cũng có chút quan hệ, xin hắn giúp đỡ hỏi thăm trước, nếu không được, ta phải đi liên hệ lễ bộ Lí thị lang, trước kia lúc ta
đến Vân Trữ tất cả mọi chuyện cũng là do hắn một tay xử lý, hắn làm việc coi như khéo léo, có lẽ có thể giúp được.”
Vị Thiếu
Quân nghe xong thật lâu không nói, Hách Liên Dung còn tưởng hắn cảm thấy không được, vội hỏi: “Như thế nào? Ngươi còn có ý kiến gì sao?”
Vị Thiếu Quân sửng sốt, “A?”
Hách Liên Dung không nói gì, nhìn hắn một lúc lâu, rồi gõ đầu hắn một cái: “Nghĩ cái gì mà thất thần như vậy hả?”
Vị Thiếu Quân khẽ cắn khóe môi, giống như không để ý nới: “Còn có thể nghĩ cái gì chứ, nhớ nàng a.”
Phản ứng
của Hách Liên Dung khiến cho Vị Thiếu Quân chịu đả kích, đồng thời lại
không khỏi cảm thấy may mắn vì nàng hiểu lầm ý của hắn, bằng không đáp
án mà hắn nhận được rất có khả năng sẽ là một từ “Hứ”.
“Bích Liễu?” Hách Liên Dung nghiêng đầu, “Ngươi lại làm sao vậy? Các ngươi hôm nay đều có chút kỳ quái.”
Bích Liễu
hồi phục tinh thần, nhíu mày suy nghĩ hồi lâu, “Thiếu phu nhân, không
phải nô tì, mà là đại thiếu phu nhân kỳ lạ. Thiếu phu nhân có phát hiện
không, hôm nay khi dùng cơm, thiếu phu nhân ăn món gì, đại thiếu phu
nhân ăn món đó, thiếu phu nhân ăn mấy đũa, đại thiếu phu nhân cũng ăn
theo như vậy. Thậm chí, ngay cả chút cặn canh còn thừa lại nửa bát, đại
thiếu phu nhân cũng ăn theo không chút khác biệt.” “A?” Hách Liên Dung
chớp chớp măt thật lâu, trong lòng ẩn ẩn cảm thấy có chút không đúng,
nghĩ lại Ngô thị ngày hôm qua vẫn tiến lùi có suy tính, đối với mình
cũng không tỏ thái độ gì bất thường, như thế nào hôm nay lại thay đổi?
Chẳng lẽ nguyên nhân là vì Ngô thị nghe thấy cuộc nói chuyện giữa nàng
và Vị Thiếu Quân? Nhưng chuyện đó cùng ăn thì có quan hệ gì?
Hôm nay
những chuyện khiến cho Hách Liên Dung không hiểu thật sự quá nhiều, Vị
Thiếu Quân sau khi nghe xong lời của Bích Liễu cũng suy nghĩ cẩn thận,
sau đó khoát tay, “Ngươi để ý nàng nhiều như vậy làm gì, đều giống như
thần kinh cả lũ với nhau vậy!”
Vị Thiếu
Quân vừa nói xong câu này, đã thấy quản gi Vị phủ Vị Quảng cầm cái gì đó đi qua bọn họ, nghiêng người chào hỏi bọn họ rồi vội rời đi. Vị Thiếu
Quân gọi hắn lại, ngắm nghía ống đựng trà trong tây hắn hồi lâu, cảm
thấy thực sự rất quen măt, nhíu mày hỏi: “Để làm gì vậy? Cái thứ này có
cái gì thú vị chứ?”
Vị Quảng
cúi thấp người, “Ngoài phủ có Vệ công tử xìn cầu kiến lão phu nhân, hắn
nói lão phu nhân chỉ cần nhìn thấy ống trà này sẽ nhớ hắn là ai.”