Thiếu Phu Bất Lương

Chương 118 : Đại hội hoa khôi (11)

Ngày đăng: 22:45 19/04/20


Ta nghĩ… ta dường như đã thích nàng.

Ta nghĩ? Dường như? Thích?

Hách Liên Dung run sợ hồi lâu liên tục lắc đầu, “Không được!”

“Chuyện gì….” Sắc mặt Vị Thiếu Quân trong nháy mắt trở nên tái nhợt, tiện đà cười, giống như đã dự đoán trước, “Ta hiểu được.”

“Hiểu được vậy nói thử xem.”

“……. ÔI chao?”

“Đối với nữ nhân thổ lộ không được nói cái gì mà ta nghĩ, dường như, ai biết được

ngươi xuất phát từ thật tình hay chỉ là nhất thời xúc động?”

“…. Hả?” Vị Thiếu Quân cảm thấy Hách Liên Dung giống như không thật sự ở cùng hoàn

cảnh…. Hay là nàng vốn không muốn ở trong cùng hoàn cảnh này đâu? Hiện

tại rốt cuộc là tình huống gì vậy?

“Ngươi hả

cái gì mà hả!” Hách Liên Dung vỗ đầu hắn một cái, “Ngươi nếu thật lòng

thật ý sẽ không dùng mấy chữ mơ hồ như vậy, nói chính xác với nàng ba

chữ kia coi!”

“Ba chữ nào chứ?”

“Tự mình

nghĩ đi!” Hách Liên Dung vội vàng đẩy hắn ra khỏi phòng, “ Nghĩ xong rồi phải tới chỗ Bạch cô nương nói, đừng mang ta ra luyện tập, cẩn thận ta

trở mặt!”

Hách Liên Dung nói xong “ba” một tiếng đóng sầm cửa lại. Vị Thiếu Quân nâng tay lên gõ, không ngừng kêu gào nàng mở cửa ra.

Lại qua một lúc lâu, Vị Thiếu Quân thất bại vuốt trán. Như thế nào cũng không nghĩ

ra bản thân rốt cuộc sai ở chỗ nào. Như thế nào lại gây ra hiểu lầm lớn

như vậy đâu? Ba chữ? Ba chữ nào? Ta? Ngươi?…. điền thêm vào chỗ trống.

Vị Thiếu

Quân ước chừng suy nghĩ cả đêm, thẳng đến khi hừng đông, mới mơ hồ nghĩ

ra một từ ưng ý. Vốn định chờ trời sáng lại đi hỏi Hách Liên Dung xem có đúng hay không, không nghĩ tới sáng sớm hôm sau sẽ không thấy bóng dáng Hách Liên Dung.

Nhà hoàn

trong viện nói Hách Liên Dung sáng sớm đã bị lão phu nhân gọi đi. Vị

Thiếu Quân lập tức đuổi tới Thể Thuận trai. Kết quae, nha hoàn bên đó

lại nói lão phu nhân gọi Hách Liên Dung tới xong, đã mang theo nàng ra

ngoài phủ.

Vị Thiếu

Quân lại cân nhắc xem hai người này có thể đi đâu, một bên cân nhắc một

bên đi ra ngoài. Khi đi đến cửa lớn, thì gặp nha hoàn bên người Bạch Ấu

Huyên, Đinh Lan.

Đinh Lan tới là báo cho hắn biết, Bạch Ấu Huyên rốt cuộc cũng quyết định phấn đấu, quyết không giữa đường bỏ cuộc.

Vốn Vị

Thiếu Quân không muốn để cho Bạch Ấu Huyên tham gia cái gì đại hội hoa
miệng nói với lão phu nhân việc tu sửa từ đường bên kia đó có an bài

thỏa đáng, bảo lão phu nhân không cần lo lắng. Vì thế lão phu nhân có

chút hiểu rõ, hai ngày nay vẫn túm lấy Vị Thủy Liên bắt báo cáo công

việc đương gia trong phủ, khiến cho nàng không có thời gian ra ngoài,

đồng thời cũng kéo Hách Liên Dung ngồi nghe bên cạnh, lại bảo Ngô thị

giúp nàng làm giúp những việc chưa làm trong nhà, dụng ý trong đó đã

thật rõ ràng.

“Đại tẩu

vĩnh viễn sẽ không buông tha, hiện tại nhị tỷ chính là tương lai của

nàng.” Vị Thiếu Quân đối với chuyện này vẫn luôn không quá nhiệt tình,

“Tuy nhiên, bà nội đã đợi không kịp nữa rồi, nàng chuẩn bị sẵn sàng

chưa?”

Chuẩn bị

sẵn sàng sao? Hách Liên Dung không thể chắc chắn. Nàng ngay cả chuyện

trong Thính Vũ hiên đều rất ít khi hỏi tới, tất cả đều giao cho Bích

Liễu quản lý, hiện tại bảo nàng tiếp quản toàn bộ Vị gia? Mỗi ngày củi

gạo bếp núc, mời khách đáp lễ, vãn cửa hỏng rồi hồ nước không rửa, thanh cửa sổ không đúng kiểu…. Nghĩ đến mà nhức đầu.

“Đừng lo

lắng, chờ đại hội hoa khôi xong, ta sẽ giúp đỡ nàng.” Tuy rằng không quá tán thành, Vị Thiếu Quân vẫn cho Hách Liên Dung một liều thuốc an thần, “Buổi tối tới Tiểu Minh hồ, cho nàng xem thành quả chuẩn bị mấy ngày

nay.”

“Như thế

nào? Bạch cô nương vẫn muốn dự thi sao?” hách Liên Dung ngạc nhiên, “Ta

còn nghĩ rằng mấy ngày nay ngươi không về nhà là bởi dính với nàng như

keo như sơn đâu.”

“Chúng ta

như keo như sơn, để nàng một mình trông phòng.” Vị Thiếu Quân nửa thật

nửa giả cười một tiếng, “Ta đây quả thực rất giống người như vậy a.”

Hách Liên

Dung lườm hắn một cái, vốn nghĩ từ khi trên núi đi xuống, tính cách Vị

Thiếu Quân giống như thay đổi thật nhiều, kết quả không được vài ngày

lại trở về nguyên dạng rồi.

Tuy nhiên,

xem thường thì xem thường, Hách Liên Dung buổi tối vẫn ngoan ngoãn đi

theo Vị Thiếu Quân tới Tiểu Minh hồ. Trong hồ có một con thuyền thật lớn treo đầy đèn lồng đỏ, trận đấu được tổ chức ở trên chiếc thuyền này,

một vài thanh lâu đã tới đây để làm quen với sân đấu, chờ ba ngày sau

đại hội sẽ bắt đầu.