Thiếu Phu Bất Lương

Chương 12 : Chương trình dạy dỗ của người đàn bà đanh đá

Ngày đăng: 22:43 19/04/20


Hách Liên Dung cơ bản không hiểu rõ tình huống như thế nào đã bị cô ta kéo xuống đất, áo khoác bị nàng kia mang tới: “Mặc vào!”



Hách Liên Dung nhìn quần áo rồi ngơ nhác

nhìn nữ tử trước mắt. Bích Liễu cùng hai lục y nha hoàn đứng ngoài cửa

đều lộ ra vẻ mặt hoảng loạn.



“Cô…Là ai?”



Nàng kia không trả lời, quay đầu đi ra

cánh cửa, nó với bọn người Bích Liễu: “Còn không đi giúp nàng mặc quần áo, chậm trễ chuyện của ta…”



Bích Liễu không đợi nàng nói xong liền

vọt vào cửa, nhanh chóng giúp Hách Liên Dung sửa sang xiêm y đồng thời

nhỏ giọng nói: “Vị này chính là thiếu phu nhân Hàn gia, chút nữa nàng

nói cái gì thiếu phu nhân nhất định phải nghe theo, đừng chọc nàng

phát hỏa.”



Hóa ra nàng ta chính là người gặp người

sợ Hàn thiếu phu nhân. Phong thái này đúng là dọa người, có điều…Hách

Liên Dung dụi nhẹ mắt lại ngáp một cái: “Nàng tìm ta làm gì?”



Bích Liễu búi cho Hách Liên Dung một kiểu tóc đơn giản, liếc nhìn ra ngoài cửa nhỏ giọng nói: “Hàn thiếu gia cùng nhị thiếu gia là bạn chí cốt, cùng nhau chơi đùa. Trước kia lúc không

thấy Hàn thiếu gia đâu, Hàn thiếu phu nhân sẽ chạy tới phủ chúng ta tìm

người. Nói vậy hôm nay Hàn thiếu gia lại không về nhà.”



Hách Liên Dung sửng sốt nửa ngày mới suy

nghĩ cẩn thận “cùng nhau chơi đùa” là ý tứ gì. Nói vậy vị Hàn thiếu gia

này cùng Vị Thiếu Quân cùng một tuồng ăn chơi trác tang nhưng nàng

không quan tâm, việc này có liên quan gì tới mình. “Ta đây cũng không

biết Hàn thiếu gia ở đâu, nàng tìm ta có ích lợi gì?”



Bích Liễu ấm ớ một chút, Hàn thiếu phu

nhân đã từ cửa chính bước vào: “Biết cô không có giá trị ta cũng không muốn tìm cô, nhưng đám người Vị gia trốn còn nhanh hơn cẩu, ta chẳng

còn bọn họh nào khác! Cô đã hiểu chưa?”



Hách Liên Dung cuối cùng cũng hiểu được

nàng đã bị trên dưới Vị gia đẩy ra làm lá chắn. Người nhà này cũng

thật tuyệt tình, lúc gặp mặt thì giáo huấn nàng rất oai phong cơ! Lúc ăn cơm thì ép nàng ăn thứ mình không thích! Rồi kiếm nha hoàn

thông phòng gây khó dễ cho nàng! Còn giờ thì sao? Mượn lời Hàn

thiếu phu nhân, trốn còn nhanh hơn cẩu, nghe thật đã tai.



Ngay câu này đã khiến nàng rất có

cảm tình với vị thiếu phu nhân này. Cuối cùng nàng cũng hiểu vì

sao Hồ thị nói hy vọng nàng có thể mạnh mẽ một chút. Dám nửa đêm

làm loạn đến nữ nhân nhà người khác thì ở nhà chắc cũng là kẻ cầm đầu,

mấy bà mẹ chồng hay em dâu kia chẳng là cái đinh gì hết.



Hách Liên Dung không nói them gì nữa, cố


« Không được ! » Tiền Kim Bảo giận tái

mặt. « Hôm nay phải tìm ra Hàn Sâm, hắn là kẻ thiếu tự chủ nhất, hai

ngày này không biết bị ả hồ ly nào mê hoặc rồi. » Nói xong nàng trừng

Hách Liên Dung : « Nói vậy cũng để thấy là cô vô dụng cỡ nào, nếu cô quản tốt Vị Thiếu Quân thì sẽ không xảy ra chuyện như lúc này. »



Hách Liên Dung buồn bực than thở: « Cô

trói sai người rồi, lão phu nhân hôm nay vừa tìm nha hoàn thông phòng

cho Vị Thiếu Quân, nói hắn thích nàng, cô bắt nàng đến may ra còn

thành công. »



« Nha hoàn thông phòng ? » Tiền Kim Bảo nhìn Hách Liên Dung với ánh mắt có chút khinh thường: « Cô chấp nhận rồi ? »



Hách Liên Dung nháy mắt mấy cái : « Ta không chấp nhận thì bọn họ cũng sẽ đưa đến. »



« Đưa đến cô liền đánh trở về ! » Tiền

Kim bảo liền trợn mắt liếc mắt nhìn nàng một cái. « Đừng tưởng bọn họ

là quả phụ thì không ai dám động đến. Để ngày nào đó tìm vài tên

nam nhân nhét vào phòng bọn họ đi, cam đoan về sau bọn họ sẽ nghe

lời răm rắp hết lượt! »



« Khụ ! » Hôm nay Hách Liên Dung gặp nhiều kích thích lắm rồi.



Tiền Kim Bảo lơ đễnh nói : «Sau này nếu bố chồng ta chết, bọn họ mà dám không nghe lời, ta ngay lập tức làm như vậy. »



Hác Liên Dung lãnh đạm nói : « Thật ra

cũng không cần biến thành cục diện coi nhau như cừu nhân thù địch. Bọn

họ chỉ muốn duy trì hiện trạng, không muốn vị trí sắp xếp trong gia

đình bị thay đổi. Có khi cô nhường một bước, chờ bọn họ hiểu được cô

không phải muốn xâm lấn mà là muốn dung nhập thì sẽ không có chuyện gì

nữa. »



Tiền Kim Bảo kinh ngạc mở to mắt : « Sao cô có thể nghĩ như vậy chứ? »



Hách Liên Dung bị khí thế cường hãn của

nàng làm cho sợ tới mức liếm liếm môi, cẩn thận gật gật đầu : « Thật ra

ta đã muốn an an ổn ổn sống hết cuộc đời này, không quan tâm việc Vị

Thiếu Quân có về nhà hay không, nạp thiếp hay không…Hắn không về ta

còn vui hơn… »



“Phi!” Không đợi Hách Liên Dung nói xong, Tiền Kim bảo dứ dứ mặt nàng một chút: “Cô đúng là ngu ngốc!Cô muốn

sống an ổn thì cũng phải có cái gì đó bảo đảm thì mới được chứ. Thứ

nhất cô không có chỗ dựa vững chắc, thứ hai không có con nối dõi, ngay

cả chồng mình cũng không thể trói bên người, ai thèm coi trọng cô? Cô

cho rằng mình dễ dàng tha thứ lùi bước là đến nơi? Chờ bọn họ bắt

nạt cô thành thói quen, một ngày không tìm cô gây chuyện thì cả ngày

thấy không thoải mái!”