Thiếu Phu Bất Lương
Chương 120 : Đưa ra lựa chọn (1)
Ngày đăng: 22:45 19/04/20
Hách Liên
Dung mơ mơ màng màng cũng đã quên bản thân cuối cùng đồng ý hay không
đồng ý, dù sao đã bị Vị Thiếu Quân kéo ra khỏi cửa, ngủ cả đoạn đường,
lúc tỉnh lại đã thấy khuôn mặt tuấn tú của Vị Thiếu Quân tiến lại thật
gần.
“Còn ngủ nữa, tới nơi rồi.”
Hách Liên
Dung khẽ dụi mắt, quả thực nhìn thấy tấm biển biệt uyển ở ngay trước mắt mình, tuy nhiên góc độ hình như có chút không đúng, như thế nào không
cần ngẩng đầu đã nhìn thấy đâu… Lại thanh tỉnh thanh tỉnh, Hách Liên
Dung mới phát hiện bản thân bị Vị Thiếu Quân ôm ngọn tròng ngực, mặt
mình dán vào trước ngực hắn, tư thế đen tối không gì bằng.
“Mau… buông ta ra.”
Vị Thiếu
Quân cười cười, đem Hách Liên Dung nhẹ nhàng đặt xuống đất, “Ta vốn bảo
không gọi nàng tới, bọn họ lại mặc kệ, nữ nhân chanh chua cũng đến đây,
nàng nếu không đến, nàng sẽ khiến cho tiệc chúc mừng đêm nay không thể
thực hiện được.”
“Kim Bảo cũng tới đây?” Hách Liên Dung bật cười, khó trách nàng không tới thì không được, đám ăn chơi này cũng sợ Tiền Kim Bảo.
Thời điểm
Hách Liên Dung bước vào trong biệt uyển, đèn đuốc trong phòng sáng
trưng, trên bày bày đầy rượu và thức ăn, nhưng không có chút âm thanh
nào. Gần mười lãng tử đồng loạt ngồi ở hai bên phòng, bữa tiệc cũng chưa bắt đầu, Hàn Sâm đang ngồi ở vị trí chủ thượng không nhanh không chậm
thổi thổi chén trà trong tay, Tiền Kim Bảo ngồi bên cạnh khoanh hai tay
lại, đứng phía sau là tứ đại kim cương cùng tả hữu hộ pháp.
Sự thật
chứng minh, đám ăn chơi trác táng kia không phải sợ Tiền Kim Bảo, chính
là giận mà không dám nói mà thôi, Tiền Kim Bảo đánh người, thực sự đã
đánh.
“Liên Dong, ngươi đã tới, ta nhàm chán muốn chết.”
Tiền Kim
Bảo tiếp đón Hách Liên Dung, đánh vỡ sự yên tĩnh trong sảnh, cũng làm
cho mọi người nhẹ nhàng thở ra, đem ánh mắt cảm kích nhìn Vị Thiếu Quân.
Hách Liên
Dung bị bầu không khí như vậy khiến cho kìm không được nở nụ cười,
“Ngươi nhàm chán thì đứng tới nữa, có ai hoan nghênh ngươi đến sao?”
“Ta còn không phải vì chờ ngươi sao.”
Hách Liên Dung ở trong lòng mình, khuôn mặt hồng hồng không hề có chút
phòng bị, không chỉ ngửi được hương thơm của nàng, còn có thể cảm nhận
được nhiệt độ trên cơ thể nàng, đã bị ôm như vậy, còn tỏa ra mị hoặc như vậy….
Vị Thiếu
Quân thầm mắng bản thân sao lại càng ngày càng giống nữ nhân như vậy,
nghĩ như thế nào liền làm như thế a! Hách Liên Dung cũng từng nói không
sao, có chuyện không nói sẽ hối hận, có X không làm nhất định càng hối
hận! (A Quân cho e hỏi câu, X là gì thế????”
Nói thật
ra, Vị Thiếu Quân có chút không thể khống chế bản thân, tưởng tượng đến
chuyện mị dược kia, nhiệt huyết trong cơ thể ầm ầm dâng trào, giống như
hắn mới là người trúng mị dược.
Ôm lấy Hách Liên Dung, Vị Thiếu Quân đi tới gian phòng bình thường hắn hay nghỉ
lại, đá văng cửa phòng, đem Hách Liên Dung đặt ở trên giường, lại đem
cửa phòng đóng lại, nhìn Hách Liên Dung nửa ngủ nửa tỉnh ở trên giường,
bất an gọi một tiếng, “Liên Dong?”
“…. Ân?”
Qua hồi
lâu, mới nghe Hách Liên Dung đáp trả một tiếng, bởi vì tự mình khẩn
trương, Vị Thiếu Quân vẫn chưa phát hiện trong thanh âm của Hách Liên
Dung mang theo chút run rẩy, nhẹ hít vào một hơi, cởi xuống ngoại sam
leo lên giường, nửa nằm xuống bên cạnh Hách Liên Dung, khẽ vuốt ve hai
gò má của nàng, “Nàng nóng sao?”
“Ta…” Đôi lông mi của Hách Liên Dung run rẩy, lại thủy chung không mở ra.
Tay Vị Thiếu Quân đã từ trên mặt nàng di chuyển xuống cần cổ, nhẹ tháo ra một nút áo, rồi cái nút thứ hai, nút thứ ba….
Theo từng
động tác trên tay Vị Thiếu Quân, Hách Liên Dung lộ ra từng chút cảnh
xuân, cái yếm màu hồng nhạt như ẩn như hiện, không biết có phải là bởi
vì tác dụng của mị dược, hô hấp Hách Liên Dung càng ngày càng dồn dập,
thân tể cũng hơi hơi cứng lại, càng tôn lên đường cong của bộ ngực xinh
đẹp.
“Liên Dong, nàng…. Muốn ta sao?” Vị Thiếu Quân lên tiếng, lại chờ không được câu
trả lời của Vị Thiếu Quân, nhẹ nhàng phủ lên trên cơ thể nàng, phủ lên
hai phiến môi mềm mại của nàng.