Thiếu Phu Bất Lương
Chương 158 : Tình hình đêm thất tịch (4)
Ngày đăng: 22:46 19/04/20
“Liên Dong… Liên Dong?”
Hách Liên Dung mệt mỏi cực điểm, nằm lên
chiếc giường mềm mại nặng nề ngủ, lại không chịu nổi thanh âm khẽ gọi
của Vị Thiếu Quân, cố gắng mở to mắt, liền thấy hắn lộ ra gương mặt cười xấu xa, hai tay vẫn không thành thật dạo chơi tại nơi đẫy đà của nàng,
cố ý vô tình gảy đỉnh núi hồng anh, tận tình thưởng thức.
Hách Liên Dung mới vừa ở trong nước trai
qua cực hạn như vậy, thân thể cực kỳ mẫn cảm, lại nhận được sự khiêu
khích thân thể như vậy của hắn, thở gấp một tiếng lắc lắc đầu, ngay cả
khí lực nói chuyện cũng không có.
Vị Thiếu Quân lại không hề có ý buông tha nàng, nhẹ nhàng bao phủ thân thể của nàng, nâng lên hai luồng tuyết
trắng mềm mại, cẩn thận xoa nắn, thỉnh thoảng lại lấy lưỡi chọc ghẹo.
Hách Liên Dung bất an nhẹ xoay eo nhỏ
nhắn, nơi giữa hai chân vừa rửa sạch lại bắt đầu có xuân thủy, nhanh
chóng tràn đầy hai chân, không muốn bị phát hiện bí mật này, khẽ khép
hai chân lại, tiếng ưm lại dật ra bên môi.
Vị Thiếu Quân quyết định lại đến một lần, từ môi nàng hôn tói bụng, nhìn chỗ bắp đùi nàng lây dính dòng nước xuân tình, bên môi xuất hiện một độ cong thỏa mãn, một lần nữa ngậm lấy một
bên hồng anh, đầu ngón tay tìm tới hoa đế run rẩy, như lông chim nhẹ
nhàng xoa nắn, Hách liên Dung vốn vẫn luôn chờ hắn xâm nhập, lại bởi vì
hành động bất ngờ này khiến cho không kịp đề phòng, lần thứ hai điên
loạn.
Co rút như vậy lại chạm tới vết thương
mang đến từng trận đau đớn, Hách Liên Dung bởi vì nhiệt tình mà có chút
giảm bớt, tuy nhiên, nàng vẫn cố gắng thả lỏng thân thể, chuẩn bị nghênh đón Vị Thiếu Quân tiến công lần nữa.
Vị Thiếu Quân ngừng lại động tác, nằm
xuống bên người Hách Liên Dung, ôm chặt nàng, yêu thương hôn hôn hai gò
má nàng, “Còn đau không?”
Hách Liên Dung đỏ bừng mặt lắc đầu, thấy
nàng vẫn mang bộ dáng chuẩn bị, Vị Thiếu Quân cắn cắn lỗ tai nàng, cười
khẽ thàn tiếng, “Còn chưa đủ sao? Hôm nay dừng ở đây.”
Hách Liên Dung xấu hổ không chịu được,
cũng không giải thích mở to mắt, thấy rõ sự thương tiếc nơi đáy mắt hắn, cố gắng thu lại xấu hổ nói nhỏ, “Ta… không có gì không thoải mái,
chàng, chàng có thể…”
“Có thể gì cơ?” Vị Thiếu Quân cố ý khiến
nàng khó xử, “Đều nói lần đầu tiên không thể quá mức kịch liệt, nàng
muốn tư thế kia, liền để lần tới, tướng công ta đây nhất định thỏa mãn
nàng.”
“Ta lúc ấy chỉ nghĩ tới việc ôm nàng vào
nhà, nào còn có tâm trạng mà nhớ tới nó!” Vị Thiếu Quân nói xong hắt hơi một cái, nhu nhu mũi, không chút để ý.
Kỳ thật hắn muốn khiến Hách Liên Dung
kinh hỉ, đem pháo hoa đặt ở bên ngoài Thính Vũ hiện chuẩn bị châm ngòi,
ngay tại lúc tới tiểu viện dò thám tình hình, lại thấy Hách Liên Dung
đang ngồi trong viện ngẩn người. Sự nhớ nhung bao ngày qua ngay tại lúc
nhìn thấy Hách Liên Dung nhất thời nhảy lên trong lòng, cứ nhìn nàng như vậy, cho đến sau đó… Kỳ thật nếu được lựa chọn lại, hắn nhất định vẫn
lựa chọn bỏ mặc pháo hoa, mà đi làm chuyện yêu của bọn họ.
“Mau cởi quần áo ướt ra, ta bảo Bích Liễu tới thay nước, lát nữa chàng lại tắm.”
Đang nói, Bích Liễu dẫn người vào phòng,
mang theo một bồn tắm sạch, đem nước trong bồn tắm cũ đổ đi phân nữa,
mới để người ta mang đi, rồi mới đổ nước ấm vào trong bồn.
“Mấy người tứ tiểu thư đã trở về chưa?” Nghe tiếng mưa ngoài cửa sổ ngày càng lớn, Hách Liên Dung có chút lo lắng.
“Nô tì sẽ cho người đi nhìn xem sao. Nếu còn chưa trở về, có cho người ra ngoài tìm không ạ?”
Hách Liên Dung gật gật đầu, “Nơi đại tiểu thư nhị tiểu thư cũng qua nhìn xem, nếu còn chưa quay về thì cứ cho
thừa xe đi timg, trên xe chuẩn bị vài bộ quần áo.”
Bích Liễu trở lời lui xuống phân phó, Vị
Thiếu Quân đi tới cửa phòng đóng cửa khóa lại, lúc này mới xoay người
lại cởi bỏ ngoại thường.
Vốn toàn thân hắn chỉ có một kiện ngoại
thường, khó trách vừa rồi không không biết xấu cởi bỏ quần áo, Hách Liên Dung ngắm thân thể hắn, không có ý tốt lui về giường. Nếu như vừa rồi,
Vị Thiếu Quân nhất định sẽ trêu trọc, hiện tại lại không lên tiếng tắm
rửa, sau khi tắm xong mới lên giường, tiến vào trong chăn cầm tay Hách
Liên Dung, nói lời xin lỗi, “Thực xin lỗi.”
Hách Liên Dung vốn có chút mệt mỏi, lại
vừa rồi không ai nói chuyện, híp mắt thiếu chút nữa ngủ, nghe hắn nói
vậy nghi hoặc mở mắt, Vị Thiếu Quân buồn bực nói: “Quà của nàng bị ta
làm hỏng.”
Đúng vậy, thực đáng tiếc, kia chính là quà mà nàng vẫn luôn chờ đợi đâu!
Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng Hách Liên Dung
không nói ra, chỉ nâng tay vỗ vỗ hai má hắn, rồi sau đó, tiến vào trong
lòng hắn, tìm cho mình một tư thế thoải mái, thỏa mãn than nhẹ một
tiếng, khẽ mỉm cười nhắm mắt lại, nặng nề ngủ.